Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 306: Ống Nhòm, Kính Lúp

Buổi chiều.
Sau khi Mục Lương dùng xong cơm trưa đã trở lại thư phòng, lấy ra một cái rương gỗ nhỏ đặt trên mặt bàn, bên trong chứa rất nhiều miếng vảy màu trắng bạc.
Những miếng vảy này đều thuộc về Băng Minh Xà, là anh tự mình đi nhặt.
Cộc cộc cộc !
Cửa thư phòng bị gõ.
Âm thanh tiểu hầu gái truyền lời vang lên:
- Mục Lương đại nhân, tiểu thư Lê Nhã và Lê Tuyết tới.
- Cho các cô ấy vào đi.
Mục Lương nhàn nhạt đáp.
- Cọt kẹt.
Cửa thư phòng bị đẩy ra.
Lê Nhã và chị mình đi tới, có chút lo lắng đứng ở trước bàn làm việc.
- Đã ăn cơm trưa ăn rồi?
Mục Lương cười khẽ hỏi.
- Ừm.
Trong con mắt màu xám của Lê Nhã chỉ có vẻ đã thỏa mãn.
Cô và chị gái đến nhà ăn dùng cơm, quả thực một điểm cống hiến trị là có thể được ăn no.
Một phần rau xanh cũng chỉ cần hai điểm cống hiến, quả thật vô cùng tiện nghi.
- Ừm, ăn no thì phải làm việc.
Mục Lương nhếch miệng lên, đẩy rương gỗ trên bàn về phía trước.
- Đây là?
Lê Tuyết tiến lên trước quan sát, không nhận ra miếng vảy này thuộc về loại thú dữ nào.
- Vảy của Băng Minh Xà, có đặc tính lạnh của hàn băng, các ngươi mang về nghiên cứu đi!
Mục Lương lại đưa ra một bản thiết kế, nói:
- Nghĩ biện pháp chế tạo ra vật này.
Đây là anh dựa theo tủ lạnh ở Địa Cầu, vẽ ra bản thiết kế.
- Một cái rương?
Lê Nhã cúi đầu nhìn bản thiết kế, mặt trên có viết chức năng và đặc điểm linh khí cần được thiết kế.
Còn như chế tạo như thế nào lại không nói tới một chữ, tất cả đều là một ít cấu tạo và ý tưởng.
- Ừm.
Mục Lương gật đầu.
- Được, chúng ta sẽ cố gắng.
Lê Nhã và chị mình liếc nhau, quyết định trở về thử một chút.
Mục Lương lạnh nhạt nói:
- Sau này, sẽ có một Xưởng Linh khí, cũng sẽ do các ngươi quản lý, những chuyện đó sẽ nói với các ngươi sau.
- Đã hiểu rồi.
Lê Nhã gật đầu lần nữa.
- Được rồi, không sao, đi xuống đi.
Mục Lương khoát tay.
- Vâng.
Lê Tuyết và em gái cung kính hành lễ, xoay người rời khỏi.
- Cũng không biết có thể làm ra được hay không.
Mục Lương tự lẩm bẩm một câu.
.....
Khi mặt trời ngã về tây, ở Phủ Thành Chủ Thành Huyền Vũ.
Trong thư phòng, Mục Lương đang chơi đùa với đồ chơi mới.
Ở một bên, Mễ Nặc cầm cây chổi lông làm bằng lông hung thú, đang dọn dẹp bụi bặm trong thư phòng.
Cô lấy sách trên kệ gỗ xuống, sau khi quét bụi xong lại đặt sách vở trở về kệ một lần nữa, tầng cao nhất cô phải đứng trên ghế mới có thể lau dọn xong.
- Hỗn Độn.
Mễ Nặc lấy xuống một quyển sách cuối cùng.
Cô chớp chớp con mắt màu xanh lam, hỏi:
- Mục Lương, ngươi tính viết tiếp chuyện xưa này sao?
- Viết, chờ lúc rảnh rỗi lại viết.
Mục Lương đang điều khiển hình trụ trong tay, đây chính là thứ anh mới chế tạo ra.
Anh đặt một đầu vào ánh mắt bắt đầu điều chỉnh, một đầu khác thì hướng về cô gái tai thỏ.
Ở trong tầm nhìn của Mục Lương, Mễ Nặc đã bị phóng to lên.
Thứ này là ống nhòm anh mới chế tạo ra, dùng năng lực Điều Khiển Tinh Thể tạo ra mặt kính lồi lõm.
- Đây là cái gì?
Mễ Nặc tò mò tiến tới góp mặt, bên trong con mắt màu xanh lam tràn đầy hiếu kỳ.
- …Ống nhòm, có thể nhìn được hình ảnh ở phía xa.
Mục Lương ôn hòa nói.
Anh cầm ống nhòm trong tay đưa cho cô gái tai thỏ, cười nói:
- Ngươi thử xem.
- Dùng như thế nào?
Mễ Nặc run tai thỏ màu xanh lam một cái, xoay xoay ống nhòm Lưu Ly trong tay.
- Đầu nhỏ đặt vào mắt, một đầu khác nhắm vào nơi ngươi muốn nhìn thấy.
Mục Lương tay cầm tay dạy.
Cô gái tai thỏ nghe theo, rất nhanh cô đã thấy Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng phía trên Trà Thụ Tinh Thần ngoài cửa sổ giống như đang ở trước mắt cô.
- Thật thần kỳ, đây là Linh khí cao cấp sao?
Mễ Nặc thán phục một tiếng hỏi.
- Không phải, cũng chỉ là sản phẩm Lưu Ly bình thường à.
Mục Lương cảm thấy rất buồn cười, nhẹ nhàng vuốt vào tai thỏ đầy lông của cô gái tai thỏ.
Sắc mặt của Mễ Nặc ngạc nhiên hỏi:
- Không phải linh khí?
- Ừm, không phải.
Mục Lương gật đầu khẳng định.
- Món đồ thần kỳ như vậy, lại không phải linh khí.
Đôi môi hồng của Mễ Nặc khẽ nhếch lên.
- Các ngươi đang nói chuyện gì vậy?
Nguyệt Thấm Lanđẩy ra cửa thư phòng đi vào.
- Chị Thấm Lam, ngươi mau nhìn, thứ này rất thần kỳ, có thể nhìn rất xa.
Mễ Nặc đưa ra báu vật, ngây thơ nói.
- Lại chế tạo ra linh khí mới?
Ý nghĩ đầu tiên của Nguyệt Thấm Lan chính là Mục Lương lại làm ra một món linh khí mới.
Cô thử cầm ống nhòm, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nguyệt Thấm Lan quay đầu nhìn về phía Mục Lương, kinh ngạc hỏi:
- Nhưng làm sao ta không nhìn ra phẩm cấp?
- Hì hì... Bởi vì... Vật này không phải linh khí nha.
Mễ Nặc cười tươi như hoa nói.
- Không phải linh khí?
Tay của Nguyệt Thấm Lan run lên một cái, kém chút đã quăng ống nhòm xuống đất.
- Chỉ là một sản phẩm bình thường làm bằng Lưu Ly.
Mục Lương vươn tay ra, Lưu Ly hiện lên từ lòng bàn tay, sau khi biến hóa vài cái lại ngưng kết thành một ống nhòm mới.
Nguyệt Thấm Lan đưa tay cầm lấy, lại thử một chút, cô đã có thể thấy rõ sự vật xa xa ngoài cửa sổ.
- Mục Lương, thứ này ngươi cũng muốn đặt ở Phố Buôn Bán bán?
Cô buông ống nhòm xuống, khuôn mặt nghiêm túc hỏi.
- Sẽ không.
Mục Lương lắc đầu nói:
- Ít ra trong thời gian ngắn sẽ không.
Nếu như ống nhòm được bán ở Phố Buôn Bán, rất nhanh sẽ bị người nhìn ra, dù sao cũng không có kỹ thuật đặc biệt nào.
- Vậy là tốt rồi.
Nguyệt Thấm Lan thở phào.
- Ống nhòm sẽ phân cho Thành Phòng Quân.
Mục Lương lạnh nhạt nói.
Cho Thành Phòng Quân sử dụng ống nhòm, hằng ngày lúc tuần tra canh gác, có thể lưu ý động tĩnh ở phía xa.
Thậm chí đi ra ngoài săn thú cũng có thể mang theo, như vậy có thể trước tiên phát hiện vấn đề, có thể trong thời gian ngắn chuẩn bị sẵn sàng.
- Cái này có thể.
Nguyệt Thấm Lan mỉm cười tán thành.
- Đúng rồi, còn có kính lúp.
Mục Lương đột nhiên nghĩ đến.
Anh giơ tay lên, Lưu Ly ngưng tụ ra một khối kính lồi lớn chừng bàn tay.
- Kính lúp?
Mễ Nặc tò mò, tiếp nhận lấy mặt kính một mặt nhìn về phía Nguyệt Thấm Lam, sau đó bị sợ giật mình.
Cô kinh ngạc, hô to một tiếng:
- Chị Thấm Lan, ngươi trở nên thật lớn.
- Trở nên thật lớn?
Nguyệt Thấm Lan vô thức cúi đầu... Cũng không có thay đổi mà?
- Khụ khụ... Là ở bên trong tầm mắt của cô ấy, ngươi trở nên rất lớn.
Mục Lương ho nhẹ hai tiếng, khóe môi nhếch lên một nụ cười.
- ….
Khuôn mặt của Nguyệt Thấm Lan đỏ lên, tức giận trừng mắt nhìn Mục Lương.
Cô cũng cầm lấy kính lúp, sau khi bản thân dùng xong mới biết được là chuyện gì xảy ra.
Nguyệt Thấm Lan cau mày suy nghĩ một chút, ôn thanh nói:
- Vật này có thể làm nhiều một ít, đưa cho nhân viên làm kỹ thuật dùng.
- Ừm, chuyện đó đơn giản.
Mục Lương gật đầu một cái.
Anh chỉ cần làm ra hàng mẫu, bước sản xuất số lượng sẽ do Sóc Lưu Ly chịu trách nhiệm.
- Đúng rồi, mang mấy tờ thông báo này dán ra ngoài, lại để cho người đến Thành Phi Điểu dán mấy tờ.
Mục Lương lấy ra thông báo đã viết xong từ dưới bàn.
Nguyệt Thấm Lan cầm lấy, mở ra tờ giấy đọc.
Cô nhẹ giọng thì thầm:
- Sáng sớm ngày mai, Thành Huyền Vũ sẽ rời khỏi Phi Điểu Thành, mục tiêu tiếp theo: thành Vạn Yêu.
- Hả? Mục tiêu tiếp theo chúng ta sẽ đến thành Vạn Yêu sao?
Mễ Nặc kinh ngạc hỏi.
- Đúng vậy, thành Vạn Yêu.
Mục Lương đáp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận