Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2663: Mục Lương Xuống Bếp.

- Cọt kẹt ~~

Mục Lương rửa mặt đơn giản rồi ra khỏi thư phòng, đi tới cung điện chính sảnh.

Ở phòng bếp, An Kỳ đang vo gạo Linh Mễ, chuẩn bị nấu bữa sáng hôm nay.

Trong khoảng thời gian này cô bé đã theo các tiểu hầu gái còn lại học hỏi được rất nhiều thứ, hiện tại có thể làm chút bữa sáng đơn giản, trong đó bao gồm nấu cháo.

Nhưng thiếu nữ cũng chỉ biết nấu cháo, nấu cơm hoặc rau trộn, vẫn chưa thể nấu nướng những món ăn phức tạp.

- Ào ào ~~~

An Kỳ đổ một ít nước vào trong nồi rồi đặt trên bếp nấu.

Trong lúc chờ cháo sôi thì thiếu nữ chuyển sang rửa rau, cắt thành đoạn để sang một bên.

Khi Mục Lương đi tới phòng bếp thì thấy cô bé đang đứng trước bồn nước rửa rau.

Anh liếc nhìn nồi trên bếp, khóe mắt không nhịn được giật một cái, An Kỳ lại muốn xuống bếp?

An Kỳ quay đầu nhìn thoáng qua, sau khi thấy Mục Lương thì hai mắt lập tức sáng ngời, ngọt ngào hô:

- Chào buổi sáng, Mục Lương ca ca ~~~

- Chào buổi sáng.

Mục Lương gật đầu một cái, đi tới trước hai bước, hỏi:

- Ngày hôm nay chỉ có một mình ngươi chuẩn bị bữa sáng à?

- Đúng nha, hôm nay đến lượt ta.

An Kỳ mềm mại lên tiếng.

Mục Lương nghe vậy hít sâu một hơi, hỏi:

- Vậy ngươi chuẩn bị làm cái gì?

An Kỳ thanh thúy đáp:

- Nấu cháo thịt nạc nha, chị Tiểu Mật không cho ta làm bữa sáng quá phức tạp.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, trong lòng không khỏi khen ngợi Tiểu Mật, anh ngẫm nghĩ, ôn hòa lên tiếng:

- Bữa sáng để ta làm.

An Kỳ lắc đầu không chịu, nói:

- A, vậy không được đâu, Mục Lương ca ca là bệ hạ, những chuyện như thế này để ta làm là tốt rồi.

- Ngốc, chẳng phải trước đó ta cũng thường xuyên xuống bếp sao?!

Mục Lương vươn tay xoa đầu thiếu nữ.

Khuôn mặt của An Kỳ ửng đỏ, nhỏ giọng nói:

- Nhưng bây giờ không giống nhau.

- Làm thế nào không giống nhau?

Mục Lương buồn cười liếc nhìn thiếu nữ.

An Kỳ nghiêm mặt đáp:

- Trước kia ta không biết nấu bữa sáng nên mới phải để Mục Lương ca ca nhọc lòng, nhưng bây giờ ta đã học xong, đương nhiên không cần bệ hạ làm cái này rồi.

Mục Lương bật cười một tiếng, bình thản nói:

- Nhưng hôm nay ta muốn ăn món khác, mà món này ngươi vẫn chưa biết làm.

- Ồ ồ, vậy được rồi.

An Kỳ bĩu môi nhường chỗ Mục Lương.

Anh âm thầm thở phào một hơi, tại sao mình mới ở trong phòng làm việc ba ngày mà An Kỳ đã tiếp quản việc nấu ăn một ngày ba bữa rồi, anh thật sự không muốn ăn thực phẩm bóng đêm.

An Kỳ nghiêng đầu tò mò hỏi:

- Bệ hạ muốn làm bữa sáng gì thế?

Mục Lương quay đầu hỏi:

- Bánh kếp mặn, muốn ăn không?

- Ăn.

Đôi mắt đẹp của An Kỳ lập tức sáng ngời.

- Chờ đấy.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, bắt đầu chuẩn bị tài liệu chế tác bánh kếp mặn.

Sau khi chuẩn bị tài liệu xong xuôi, anh lại lấy ra chảo dẹt đặt ở bệ bếp khác.

An Kỳ tập trung nhìn chăm chú, còn lấy ra quyển sổ nhỏ để ghi chép lại.

Trải qua sự giáo dục của nhóm tiểu hầu gái, ngoại trừ những ký tự đặc biệt thì thiếu nữ đã viết được những văn tự thường dùng.

- Tiểu Mật và những người khác đâu rồi?

Mục Lương ôn hoà hỏi một câu.

- Chị Tiểu Mật và mọi người đang huấn luyện nha.

An Kỳ ngây thơ nói.

Chính bởi vì những hầu gái còn lại phải huấn luyện cho nên việc nấu bữa sáng mới đến phiên nàng chuẩn bị.

Mục Lương suy nghĩ một chút, hôm nay thật là thời gian tập huấn của hầu gái chiến đấu, phải đến buổi chiều mới có thể kết thúc, ôn hòa hỏi:

- Ừm, dạo gần đây ngươi có siêng năng huấn luyện không?

- Có nha, buổi chiều nào ta cũng dành thời gian để luyện tập, chẳng mấy chốc là có thể đột phá rồi.

An Kỳ nghiêm mặt đáp.

Hiện tại cô bé đã có thực lực cấp 2 cao cấp, qua một đoạn thời gian nữa là có thể đột phá tới cấp 2 đỉnh phong.

- Rất tốt.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

An Kỳ cuốn tay áo lên, đứng bên cạnh làm trợ thủ, hai người bận rộn nửa giờ thì trong cung điện mới lần lượt xuất hiện những người khác.

- A, ngày hôm nay Mục Lương lại xuống bếp!

Nguyệt Phi Nhan đứng ở cửa phòng bếp, đôi mắt màu đỏ sáng ngời.

Mục Lương cầm sạn xúc phần vỏ bánh ra khỏi chảo, nói:

- Ta làm bánh kếp mặn, nếu không thích ăn thì còn có cháo thịt nạc.

- Ăn chứ, ta muốn ăn hai cái!

Nguyệt Phi Nhan vội vàng nói.

- Ta cũng muốn ăn, cho ta ba cái.

Ngải Lỵ Na cũng chen vào phòng bếp.

- Được!

Mục Lương cười một tiếng.

Nguyệt Thấm Lan đi tới, dựa vào cửa phòng bếp nói:

- Ta muốn hai cái, cho nhiều sốt cà chua.

- Được.

Mục Lương múc một muỗng bột lỏng đổ lên trên chảo dẹt, tiếp tục làm vỏ bánh mới.

Anh cho trứng ốp la, thịt chiên, rau xanh, cà chua cắt hạt lựu lên trên vỏ bánh, lại rưới thêm chút nước sốt rồi cuộn lại đưa cho Nguyệt Thấm Lan.

- A, không công bằng, ta tới trước mà.

Nguyệt Phi Nhan bĩu môi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Kính hiếu người lớn tuổi.

- Được rồi, ai bảo mẹ lớn tuổi hơn ta chứ.

Nguyệt Phi Nhan lại bĩu môi lẩm bẩm.

Nguyệt Thấm Lan híp mắt lại, hỏi với giọng điệu bất thiện:

- Ngươi ngứa đòn phải không?

- Ta sai rồi.

Nguyệt Phi Nhan phản xạ có điều kiện nhanh chóng ôm đầu, rụt cổ lùi lại hai bước.

- Chưa gì mà đã sợ hãi thế kia rồi, yên tâm, sáng sớm ta không có tâm trạng đánh ngươi.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên.

- Lêu lêu lêu ~~~

Nguyệt Phi Nhan le lưỡi một cái, lắc mình vào phòng bếp, canh giữ ở bên cạnh Mục Lương, chờ phần bánh kếp mặn tiếp theo.

- Thơm quá.

Giọng nói lười biếng vang lên, Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Di men theo mùi vị đi tới bên ngoài phòng bếp.

- Bữa sáng hôm nay ăn bánh kếp mặn.

Mục Lương ôn hòa nói.

Nguyệt Thấm Di liếc nhìn bánh kếp mặn trong tay em gái, thanh thúy nói:

- Cho ta một cái đi, giống như Thấm Lan là được.

- Ta cũng thế.

Hồ Tiên lắc lư đuôi hồ ly.

- Ừm!

Mục Lương lên tiếng.

Trong mắt của Nguyệt Thấm Lan hiện ra ý cười, nói:

- Phi Nhan à, nhớ kính hiếu người lớn.

Nguyệt Phi Nhan phồng má, buồn bực nói:

- Biết rồi ~~~

Mục Lương cảm thấy buồn cười, cuối cùng vẫn là đưa phần bánh kếp tiếp theo cho cô gái tóc đỏ, sau đó mới đưa chỗ còn lại cho mấy người Ngải Lỵ Na và Nguyệt Thấm Di.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:

- Mục Lương, hôm nay ngươi có kế hoạch gì không?

- Ta dự định sắp xếp việc sản xuất hàng loạt linh khí phát sóng trực tiếp.

Mục Lương ôn hòa đáp, dặn dò:

- Ngươi dùng bữa xong thì bảo Lam Khê tới tìm ta.

Việc sản xuất hàng loạt linh khí phát sóng trực tiếp cần có sự hỗ trợ của Lam Khê.

Nhờ có sự giúp đỡ của Mục Lương, trình độ lý giải về ma pháp trận không gian của Lam Khê đã được nâng lên một tầm cao mới, hoàn toàn có thể trợ giúp hắn.

Cô đã học xong ma pháp trận không gian cấp 7 trở xuống, dạo gần đây đang nghiên cứu ma pháp trận cấp 8, điều này cần thời gian dài hơn.

May mắn là có Mục Lương hỗ trợ phân giải ma pháp trận thành từng phần nhỏ, điều này trợ giúp cô học tập dễ dàng hơn rất nhiều.

- Vâng.

Ngải Lỵ Na đáp ứng.

Mễ Nặc vừa trở về từ hậu hoa viên, thấy Mục Lương đang làm bánh kếp mặn, vội vã rửa tay hỗ trợ:

- Mục Lương, ta tới giúp ngươi.

Sau khi rời giường cô đã đi đến hậu hoa viên thu thập Nước Mắt Thiên Sứ mới ngưng tụ hôm nay.

Chuyện này vốn dĩ là do nhóm tiểu hầu gái phụ trách, nhưng hôm nay các cô ấy phải tập huấn cả ngày, vì vậy cô gái tai thỏ đi giúp đỡ.

Mục Lương không có từ chối, cô gái tai thỏ hưởng thụ thú vui xuống bếp, anh không có lý do từ chối.

Mễ Nặc vẫn luôn thích xuống bếp nghiên cứu các loại mỹ thực, sau lại bị đội nhạc, hội họa, ca hát, làm lão sư và nhiều việc khác nên không có nhiều thời gian.

Từ khi cô gái tai thỏ bắt đầu đến Trường Học dạy ca hát thì nhiệm vụ nấu nướng một ngày ba bữa đều giao cho các tiểu hầu gái.

- Ngao ô ~~~

Nguyệt Phi Nhan cắn bánh kếp, lộ ra gương mặt thỏa mãn.

Sau khi bữa sáng kết thúc, mọi người lại bắt đầu lu bù công việc của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận