Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2241: Lôi Xạ Pháo! Xuất Phát Đến Vương Quốc Hải Đinh.



Mỗi lần xạ kích phải tiêu hao hai viên tinh thạch ma thú cấp 8, nếu như bắn mấy lần thì số lượng tiêu hao sẽ rất kinh khủng.

- Ừm.

Mục Lương lên tiếng, rồi thu lại linh khí mới, quay đầu nói:

- Đi thôi, chúng ta trở về ăn điểm tâm.

- Vâng!

Khóe môi của Già Lạc cong lên.

Mục Lương vươn tay ôm eo cô, cả hai lập tức biến mất tại chỗ.

Không bao lâu, hai người trở lại trước cung điện ở khu Trung Ương.

Hai chân của Già Lạc chạm đất, hỏi:

- Đúng rồi, ngươi định đặt tên cho vũ khí mới là gì?

Mục Lương suy nghĩ một chút, quay đầu nói:

- Lôi Xạ Pháo, tên này được chứ?

Tuy Lôi Xạ Pháo khá giống với súng laser nhưng uy lực của nó lại lớn hơn nhiều.

- Một cái tên rất dễ nghe.

Già Lạc ưu nhã cười.

- Ừm, chủ yếu là dễ nhớ.

Anh bình tĩnh gật đầu.

- Bệ hạ đã trở về.

Tiểu Tử hô một tiếng.

Mễ Nặc bước ra phòng ăn, vẫy tay nói:

- Mục Lương, mau tới ăn sáng đi!

- Tới ngay.

Mục Lương thuận miệng đáp lại.

Già Lạc đi theo, hỏi:

- Nếu như ngươi còn muốn chế tạo Lôi Xạ Pháo mới thì sẽ cần ta hỗ trợ nữa phải không?

Mục Lương gật đầu nói:

- Đương nhiên rồi, hiện nay chỉ có ta làm được Lôi Xạ Pháo, khi nào chuẩn bị đầy đủ tài liệu thì ta lại gọi ngươi tới hỗ trợ.

Vẽ ma pháp trận hệ lôi cấp 9, chỉ yêu cầu này thôi có thể làm khó hơn chín mươi chín phần trăm người rồi.

Khuôn mặt của Già Lạc giãn ra, nói:

- Được rồi, nếu có việc cần thì cứ gọi ta, ta sẽ tới bất cứ lúc nào.

- Ừm, đi ăn điểm tâm thôi.

Mục Lương mỉm cười, cất bước đi vào nhà ăn, các cô gái vẫn còn đang ăn sáng.

- Bệ hạ.

Nhóm tiểu hầu gái cung kính chào hỏi.

- Bệ hạ.

Lưu Tâm khẩn trương đứng lên hành lễ.

Giờ phút này, cô mới biết được người đàn ông trước mắt chính là quốc vương của một vương quốc tên là Huyền Vũ.

Mục Lương nhàn nhạt gật đầu, ngồi xuống hỏi:

- Ừm, tối hôm qua nghỉ ngơi thế nào rồi?

- Ta nghỉ ngơi rất tốt.

Lưu Tâm khẩn trương gật đầu.

- Vậy là tốt rồi.

Mục Lương mỉm cười, bưng một chén cháo linh mễ lên và bắt đầu thưởng thức.

Anh uống một ngụm cháo ấm, hỏi:

- Hồ Tiên đâu?

Nguyệt Thấm Lan giải thích:

- Cô ấy mang theo Lạc Bố Lạc Nhi trở về Thành Buôn Bán Sơn Hải rồi, bên kia vừa mới mở rất nhiều cửa tiệm, cần phải đến đó giám sát.

- Ra là vậy.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan đột nhiên nói:

- Đúng rồi, ta đã bảo Lưu Tâm ở lại đây làm việc, cô bé không muốn trở về thành Sóng Nhĩ.

- Ừm, vậy thì cứ ở lại đây đi.

Mục Lương nói không chút để ý.

Lưu Tâm nghe vậy đôi mắt đẹp sáng ngời, nhìn Nguyệt Thấm Lan và Mục Lương với ánh mắt cảm kích.

- Đã điều tra rõ ràng tình huống của thành Sóng Nhĩ chưa?

Mục Lương hỏi.

Ny Cát Sa thanh thúy báo cáo:

- Hiện tại, vẫn chưa có tin tức truyền về, nếu thu được ta sẽ lập tức báo cho bệ hạ.

Mục Lương trầm giọng nói:

- Ừm, dặn dò bọn hắn lưu ý hướng đi của Hư Quỷ, phải nghĩ biện pháp giết chết chúng nó.

- Ngươi muốn đích thân đi một chuyến sao?

Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ hỏi.

Mục Lương suy nghĩ một chút rồi lắc đầu, trả lời:

- Lần này để Cầm Vũ đi thôi, mang theo vũ khí tiêu diệt.

- Vũ khí mới đã hoàn thành rồi à?

Nguyệt Thấm Lan hỏi.

Mục Lương mỉm cười gật đầu:

- Ừm, vừa vặn để Cầm Vũ mang đi thử uy lực thực chiến như thế nào?!

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Ừm, như vậy cũng tốt, bảo Hổ Tây cũng đi cùng luôn đi, nếu có nguy hiểm thì có thể trốn thoát nhanh hơn.

- Ta cũng đang có ý này.

Mục Lương cười một tiếng, Cầm Vũ đã là cường giả cấp 9, mặc dù là mới đột phá không lâu nhưng cũng là cấp 9 hàng thật giá thật.

Mục Lương tiếp tục nói:

- Ta cũng sẽ bảo Tân Tây thay đổi tuyến đường đến vương quốc Hải Đinh.

Tân Tây vẫn còn ở vương quốc Người Thú, theo kế hoạch thì hai ngày này sẽ trở về.

- Ừm, như thế rất tốt.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu đáp.

……..

Trong thư phòng, Mục Lương liếc nhìn báo cáo của các Cục Quản Lý Vệ Thành đưa lên hôm nay.

Nguyệt Thấm Lan vắt chéo chân ngồi một bên, ưu nhã nói:

- Ta đã xử lý một ít việc nhỏ rồi, những chuyện lớn còn cần ngươi ra quyết định.

- Tốt thôi.

Mục Lương cười khổ một tiếng, liếc nhìn nội dung báo cáo.

Vệ Thành Số Hai muốn mở rộng đường đi, xin chỉ thị di dời các toà nhà lầu bên đường.

Anh ngước mắt hỏi:

- Ta nhớ con đường Vệ Thành Số Hai đã rất rộng rồi, tại sao còn muốn mở rộng nữa?

Nguyệt Thấm Lan giải thích:

- Xe thú nhiều, đường chính thông suốt, nhưng các con đường rẽ lại thường xảy ra tắc nghẽn.

Từ khi vương quốc Huyền Vũ mở cửa đón khách, không ít người ngoại lai sẽ chọn thuê một chiếc xe thú, bắt đầu du lịch từ Vệ Thành Số Một cho đến khi dạo chơi toàn bộ vương quốc.

So sánh với xe lửa thì xe thú càng tự do, tuy là tốc độ chậm hơn so với xe lửa nhưng nếu so sánh với xe lửa “một phiếu khó cầu” mà nói thì đây cũng là lựa chọn không tồi.

Xe lửa ở vương quốc Huyền Vũ vẫn còn quá ít, trong khoảng thời gian ngắn không cách nào đảm bảo tất cả mọi người đều được ngồi xe lửa.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, suy nghĩ một chút nói:

- Không cần mở rộng hai bên đường, chỉ cần xây dựng đường giao thông trên cao là có thể hóa giải áp lực đường đi, cũng có thể giảm bớt tắc nghẽn.

- Xây dựng đường giao thông trên cao?

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển.

- Ừm, giống như thế này.

Mục Lương giơ tay ngưng tụ lưu ly, chế tạo ra mô hình Vệ Thành đơn sơ, sau đó tiến hành sửa đổi và xây dựng thêm các con đường bên trong mô hình.

Anh dùng lưu ly chế tạo đường giao thông trên cao, chia ngã tư đường thành mấy phần, có nâng lên có đè thấp, như vậy chỉ cần không gặp trường hợp đặc biệt thì xe thú có thể thông suốt.

- A, như vậy thật sự rất tốt.

Đôi môi hồng của Nguyệt Thấm Lan khẽ nhếch, nhanh chóng nhìn ra được chỗ tốt của đường giao thông trên cao.

Mục Lương gật đầu nói:

- Cứ xây dựng đường giao thông trên cao dựa theo mô hình này đi, nhưng cần phải chú ý vấn đề về chất lượng.

- Tốt, ta biết rồi.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu đáp ứng.

Cô thu lấy mô hình vào ma cụ không gian, chuẩn bị khi nào rảnh rỗi đích thân đi tìm người quản lý Vệ Thành Số Hai.

Mục Lương cầm lấy phần báo cáo thứ hai rồi lật xem, hỏi mà không ngẩng đầu lên:

- Cầm Vũ xuất phát đi vương quốc Hải Đinh chưa?

- Sáng sớm hôm nay đã xuất phát rồi.

Nguyệt Thấm Lan đáp lại một tiếng.

- Đi bằng cái gì?

Mục Lương bình thản hỏi.

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy trả lời:

- Ngày hôm nay vừa vặn có phi thuyền đến thành Tát Luận, nhưng cô ấy chỉ dẫn theo một ngàn binh sĩ Lục Quân.

Sau khi phi thuyền vận chuyển đến thành Tát Luận thì sẽ tháo dỡ hết hàng hoá và đưa tiễn toàn bộ hành khách xuống phi thuyền, sau đó mới chở Cầm Vũ và nhóm binh lính Lục Quân đi đến khu vực trong đất liền của vương quốc Hải Đinh.

- Vậy đã đủ dùng rồi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu nói:

- Nhóm của Tân Tây và Ti Toa Lệ cũng đã thay đổi tuyến đường, hẳn là cả hai sẽ hội hợp gần thành Sóng Nhĩ.

- Vậy thì không cần lo về vấn đề an toàn nữa.

Ánh mắt của anh lấp lóe, Tân Tây là cường giả Thánh giai, đối phó với Hư Quỷ cấp 9 đơn giản như cắt cải trắng vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận