Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 303: Linh Khí Sư Trung Cấp Tới Ứng Tuyển

Lê Tuyết thở dài, lo lắng nghĩ trong lòng:
- Nếu như không thể thuận lợi ở lại, chúng ta sẽ phải cạp đất sống qua ngày.
- Sẽ không, dựa vào tạo nghệ trên phương diện linh khí của chúng ta, Thành Huyền Vũ chắn chắc sẽ cần.
Khuôn mặt của Lê Nhã tự tin nói.
Cô thoải mái nói:
- Chị đừng lo lắng, dù cho vào Thành Huyền Vũ không có kết quả, chúng ta còn có thể quay lại gia nhập Thành Phi Điểu sẽ không bị chết đói đâu.
Dựa vào số lượng Linh Khí Sư hiếm hoi, có biết bao nhiêu thành lớn và thế lực lớn đều sẽ muốn cướp người, chiêu mộ.
- Nói cũng có lý.
Lê Tuyết chậm rãi gật đầu, lấy ra tinh thạch hung thú trong túi đưa cho em gái.
- Mời người kế tiếp.
Sau quầy, nhân viên hô to một câu.
Lê Nhã vội vã đi lên trước.
- Vào thành cần phải giao phí vào thành, mua Văn Điệp Thông Quan, một viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, xin hỏi cần không?
Nhân viên lặp lại những lời tương tự như trước.
- Muốn.
Lê Nhã gật đầu một cái, đưa ra tinh thạch hung thú.
- Được, xin chờ một chút.
Nhân viên làm việc rất chuyên nghiệp, thu lấy hung thú tinh thạch, xuất ra Văn Điệp Thông Quan bắt đầu viết lên.
- Tên?
- Lê Nhã.
Lê Nhã thành thật trả lời.
- Sống ở đâu?
Nhân viên nghiêm mặt lại hỏi.
- Thành Phi Điểu .
- Tới Thành Huyền Vũ muốn làm gì?
Lê Nhã do dự một chút, nhỏ giọng đáp lại:
- Phỏng vấn Linh Khí Sư.
- Ngươi là Linh Khí Sư?
Nhân viên bỗng nhiên ngẩng đầu lên.
Ngày hôm nay, trước khi làm việc, người của phía trên đã dặn dò qua, nếu có Linh Khí Sư tới, phải nghiêm túc tiếp đãi.
- Ừm.
Lê Nhã gật đầu một cái.
- Cấp bậc gì?
Nhân viên này nghiêm túc hỏi.
- Linh Khí Sư Trung cấp.
Lê Nhã cẩn thận nói.
- Ừm, ta biết rồi.
Nhân viên phụ trách lại vùi đầu viết.
Qua một hồi, cô đặt bút xuống, đưa Văn Điệp Thông Quan cho cô gái tóc xám.
- Như vậy là được rồi?
Lê Nhã đánh giá Văn Điệp Thông Quan, trên đó có viết những tin tức cơ bản của cô.
- Ừm, có thể đi lên Huyền Không Các.
Nhân viên công tác cười rất nhiệt tình.
- Ta đợi chị ta cùng đi.
Lê Nhã né sang một bên, đứng đợi.
Lê Tuyết đi tới trước.
Không đợi nhân viên công tác mở miệng, cô lấy ra tinh thạch hung thú.
- Xin chờ một chút.
Nhân viên bèn nuốt lại mấy lời định nói vào bụng.
Động tác của cô rất thuần thục ghi chép lấy tin tức của Lê Tuyết.
- Tên? Sống ở đâu? Tới Thành Huyền Vũ làm cái gì?
Lê Tuyết trả lời.
- Ngươi cũng là Linh Khí Sư, vẫn là Linh Khí Sư trung cấp?
Nhân viên phụ trách rất kinh ngạc.
- Ừm.
Lê Tuyết khẽ gật đầu.
Nhân viên này lại cau mày, lập tức có hai vị Linh Khí Sư trung cấp tìm tới, còn là chị em với nhau, có phải lừa đảo hay không?
Lê Tuyết nghi ngờ hỏi:
- Có vấn đề gì không?
- Không có việc gì, ngươi có thể đi lên phía trên.
Nhân viên lắc đầu, hai tay đưa ra Văn Điệp Thông Quan.
Lê Tuyết thở phào, gật đầu chào:
- Ừm.
Hai chị em thuận lợi đi qua Thiên Môn Lâu, đi tới Huyền Không Các, các cô không có mang theo vũ khí, rất thoải mái đi qua pháo đài thứ hai.
Đến Sơn Hải Quan, hai chị em lần thứ hai bị ngăn lại.
Ngày hôm nay, Vệ Cảnh tự mình tới canh gác Sơn Hải Quan.
- Chào ngươi, làm phiền cho ta xem Văn Điệp Thông Quan một cái.
Khuôn mặt của Vệ Cảnh bình tĩnh nói.
- Đây.
Lê Nhã và Lê Tuyết cùng nhau đưa ra vật ấy.
Trong lòng hai người rất khẩn trương, vào thành như vậy cũng quá nghiêm khắc rồi, ba cái pháo đài, mỗi nơi đều phải kiểm tra Văn Điệp một lần.
- Các ngươi đều là Linh Khí Sư trung cấp?
Vệ Cảnh kinh ngạc ngẩng đầu, phía trên Văn Điệp có viết những thông tin cơ bản về hai cô gái này.
Lê Nhã cẩn thận gật đầu:
- Ừm, chúng ta là tới ứng tuyển.
Vệ Cảnh nhìn quét qua hai cô, áo choàng trên người các cô đã được cởi ra, lộ ra khuôn mặt.
Hắn chậm rãi gật đầu, không nhìn ra chỗ nào đáng nghi ngờ.
- Ừm, mời đi theo ta, ta mang hai người đi gặp Nguyệt Chủ đại nhân.
Vệ Cảnh trả lại Văn Điệp Thông Quan, đưa tay ra hiệu.
Lê Nhã với chị cô liếc mắt nhau một cái, vội vã cất bước đuổi theo bước chân của Vệ Cảnh.
Ba người xuyên qua Sơn Hải Quan đi vào Phố Buôn Bán.
- Quao, nơi đây thật sạch sẽ.
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Tuyết sáng lên, bị Phố Buôn Bán phồn hoa và sạch sẽ gọn gàng hấp dẫn.
- Mùi thật là thơm.
Lê Nhã nuốt nước miếng một cái, con mắt màu xám tìm được nơi lan ra mùi hương.
- Nơi này là Phố Buôn Bán, mùi thơm vừa rồi là hương thơm của khoai nướng.
Vệ Cảnh vừa đi vừa giới thiệu:
- Nếu như các ngươi thật sự là Linh Khí Sư trung cấp, có thể ở lại làm việc cho Thành Chủ Đại Nhân, về sau các ngươi có thể thường lui tới nơi đây.
- Đã hiểu rồi.
Lê Nhã cẩn thận đi từng bước.
Hai người theo Vệ Cảnh xuyên qua Úng Thành, đi tới Khu Ngoại Thành.
Lê Nhã hiếu kỳ hỏi:
- Nơi này là khu dành cho người dân ở sao?
- Ừm, đúng vậy.
Lần này, Vệ Cảnh không có giới thiệu quá nhiều.
Ngoại thành không thể so với Phố Buôn Bán, nơi đó là khu vực giao dịch với bên ngoài.
Hai chị em vừa đi vừa quan sát hoàn cảnh Khu Ngoại Thành.
- Chị, nơi đây thật sạch sẽ, không có mùi hỗn tạp, hoàn cảnh cũng tốt.
Lê Nhã nhỏ giọng nói.
Cái mũi nhỏ nhắn của Lê Tuyết ngửi một cái, kinh ngạc nói:
- Ngửi ra không, còn có mùi thơm kỳ lạ.
Lê Nhã gật đầu, tìm kiếm nơi phát ra mùi thơm đặc biệt này.
- Hình như là hương thơm của hoa.
Lê Tuyết phân biệt mùi hương, nói.
Mùi của thức ăn rất dễ nhận biết với mùi của thực vật.
Sau năm phút, ba người đi tới cổng Khu Vực Trung Ương, bị hộ vệ nơi đây ngăn lại.
- Có chuyện gì?
Giọng của A Mạn lạnh nhạt hỏi.
- Ta dẫn bọn họ đến gặp Nguyệt Chủ đại nhân.
Vệ Cảnh giải thích:
- Họ là Linh Khí Sư trung cấp.
A Mạn nghe vậy quan sát bọn họ, Linh Khí Sư trung cấp lại trẻ tuổi như thế?
Lê Nhã, Lê Tuyết đang quan sát A Mạn, nhất là Phi Phong Thuẫn U Linh sau lưng cô ấy.
- Áo choàng kia là linh khí trung cấp!
Lê Nhã chớp chớp đôi mắt màu tím nhạt.
Âm thanh của Lê Tuyết lại chắc chắn hơn rất nhiều:
- Là linh khí trung cấp, còn có hiệu quả đặc biệt.
A Mạn kinh ngạc né sang một bên, ý bảo ba người đi vào.
- Đi thôi, ta dẫn hai cô đi gặp Nguyệt Chủ đại nhân.
Vệ Cảnh nói một tiếng, cất bước đi về phía tầng ba Khu Vực Trung Ương.
Hai chị em vội bước nhanh đuổi theo, tâm trạng bắt đầu thấp thỏm, Nguyệt Chủ là ai?
Cô ấy có thể rất khó tính hay không?
...
Ở Cổng Phủ Thành Chủ.
Vệ Cảnh mang theo hai chị em Lê Nhã tiến vào.
- Cha.
Đôi mắt của Vệ Ấu Lan sáng lên khi nhìn thấy cha đến.
- Lan nhi.
Sắc mặt của Vệ Cảnh hoà hoãn lại, ôn hòa hỏi:
- Nguyệt Chủ đại nhân có ở đây không?
- Có.
Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn gật đầu.
Giọng của cô bé trong trẻo vang lên:
- Cha tìm Nguyệt Chủ đại nhân?
Vệ Cảnh gật đầu, khuôn mặt mỉm cười nói:
- Ừm, đi thông báo một tiếng, nói có Linh Khí Sư trung cấp tới ứng tuyển.
- Vâng.
Vệ Ấu Lan liền vội vàng gật đầu, xoay người đi vào thư phòng.
Một lát sau.
Tiểu hầu gái cùng quay lại với Nguyệt Thấm Lan.
- Linh Khí Sư Trung cấp ở nơi đâu?
Bước chân của Nguyệt Thấm Lan tao nhã, con mắt màu xanh nước biển rơi vào trên người hai cô gái xa lạ.
- Nguyệt Chủ đại nhân, hai vị này đều là Linh Khí Sư trung cấp.
Vệ Cảnh cung kính nói.
- Hai vị là Linh Khí Sư trung cấp?
Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc đánh giá hai người.
- Chào cô… Cô.
Lê Tuyết có vẻ hơi lo lắng nói.
Lê Nhã thoải mái gật đầu, nói:
- Đúng, ta và chị ta đều là Linh Khí Sư trung cấp.
- Thú vị còn là hai chị em.
Bạn cần đăng nhập để bình luận