Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2298: Gọi Video. Vua Hư Quỷ.

Hầu gái mở màn hình và điều chỉnh vị trí của máy chiếu.

- Sa Sa Sa ~~~

Hình ảnh trên màn hình chớp loé, một lát sau, Mục Lương xuất hiện ở trên màn ảnh.

- Mục Lương!

Đôi mắt của Hi Bối Kỳ và những người khác sáng lên.

- Chào buổi tối.

Giọng nói của anh nhẹ nhàng vang lên.

Ở vương quốc Người Thú xa xôi, Mục Lương đang ngồi trong phòng nghỉ ngơi trên phi thuyền vận chuyển, trước mặt bày máy chiếu và màn hình.

Mễ Nặc ló đầu ra, vui vẻ nói:

- A, thật sự có thể nhìn thấy chị Thấm Lan và mọi người kìa!

- Chào buổi tối, Mễ Nặc.

Trong màn hình xuất hiện bóng dáng của Nguyệt Phi Nhan và những người khác.

- Các ngươi đang ăn cơm à?

Mễ Nặc chớp chớp đôi mắt màu xanh lam, nàng nhìn thấy các cô gái đều bưng chén trong màn hình, có người vẫn còn đang lùa thức ăn vào trong miệng.

Hi Bối Kỳ gật đầu nói:

- Đúng rồi, sau đó nhớ đến các ngươi, cho nên gọi video.

- Chúng ta vừa mới ăn xong.

Mễ Nặc ngồi xổm trước màn hình, bắt đầu nói chuyện phiếm với các cô gái.

Mục Lương ngồi bên cạnh cô gái tai thỏ, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:

- Mục Lương, việc xây dựng ở bên kia thế nào rồi?

- Hiện tại, đã xây được vài nhà xưởng rồi, sáng nay các nhân viên mới dạy cho bọn hắn cách gieo trồng khoai lang, chuyện cần làm vẫn còn rất nhiều.

Mục Lương ôn hòa đáp.

Nguyệt Thấm Lan vén tóc mai ra sau tai, dịu dàng nói:

- Vậy nhất định mọi người đều bận rộn nhiều việc.

Anh mỉm cười, ôn hoà đáp:

- Không đến nỗi nào, không có bận rộn bằng ngươi.

- Không thể nào, xây dựng một vương quốc làm sao sẽ ít việc hơn ta được chứ?

Nguyệt Thấm Lan gắt giọng.

Hai người chỉ lo trò chuyện với nhau, hoàn toàn không coi ai ra gì, đám người Hi Bối Kỳ ở bên cạnh mắt lớn trừng mắt nhỏ, hoàn toàn không chen vào được một câu.

Sau mười mấy phút, cả hai mới dừng chủ đề “xem ai bận rộn hơn”, cho ra kết luận chính là mọi người đều rất bận.

- Nè nè nè, các ngươi đừng quên mất chúng ta chứ.

Nguyệt Phi Nhan trợn trắng mắt.

- A, thì ra ngươi cũng ở đây à?

Ly Nguyệt đứng phía sau lưng Mục Lương chợt lên tiếng.

- Đáng ghét, ta vẫn luôn ở đây mà!

Nguyệt Phi Nhan tức giận hét lên.

Đáy mắt của Ly Nguyệt hiện lên ý cười, nói:

- Xin lỗi, ta không có chú ý.

Nguyệt Phi Nhan tức giận nói:

- Ly Nguyệt, ngươi thay đổi rồi, sao lại học theo thói xấu của Mục Lương chứ?

- Ha ha ha ~~~

Mục Lương không nhịn được bật cười.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:

- Được rồi, khi nào Mục Lương và mọi người trở về thế?

- Khoảng hai mươi ngày nữa.

Anh thầm tính toán thời gian.

- Hai mươi ngày nữa? Vậy đến lúc đó vòng thi tuyển của đại hội thể dục thể thao đã kết thúc mất rồi.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ừm, trước khi bắt đầu diễn ra cuộc tranh tài chính thức thì ta sẽ trở về.

- Thật sao, tất cả mọi người đều rất nhớ ngươi đấy.

Ánh mắt của Hi Bối Kỳ lấp lóe nói.

Nguyệt Phi Nhan liếc nhìn cô gái Ma Cà Rồng, trong mắt lộ vẻ xem thường nhưng lại không có lên tiếng phản bác.

- Ta sẽ mau trở về.

Mục Lương mỉm cười dịu dàng.

- Vâng ~~~

Hi Bối Kỳ kéo dài giọng đáp.

Mọi người cười đùa vui vẻ tiếp tục nói chuyện phiếm với nhau, cho đến khi bữa tối kết thúc thì mới lưu luyến tắt video.

………

Đại lục cũ.

Ở một nơi cách Rừng Vạn Khô mười mấy dặm, đó là một dãy núi liên miên.

Bên dưới một dãy núi là không gian khổng lồ dưới lòng đất, từng tòa núi thịt chậm rãi ngọ nguậy, tản mát ra khí tức làm người ta chán ghét.

Bên trên núi thịt có mười mấy con Hư Quỷ cấp cao đang nằm sấp.

Ở giữa núi thịt chồng chất, có một con Hư Quỷ cấp cao với hình thể vượt qua trăm mét ngồi trên cùng, lúc này nó đang từ từ nhắm hai mắt lại.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Quỷ xung quanh thường thường phát ra tiếng vang, đó là tiếng kêu rên khi sinh nở Hư Quỷ cấp thấp.

- Xoát!

Đột nhiên, Hư Quỷ cấp cao chợt mở mắt ra, tròng mắt đỏ ngầu giống như hai cái đèn lòng đỏ khiến tất cả Hư Quỷ cấp cao khác trong không gian đều thức tỉnh.

- Đại nhân, có chuyện gì vậy?

Hư Nhất cung kính hỏi.

Nó là Hư Quỷ có thực lực Chí Tôn, xếp hạng thứ ba trong rất nhiều Hư Quỷ cấp cao.

- Bọn nhỏ đi ra ngoài đều chết hết rồi.

Vua Hư Quỷ nói với giọng điệu âm u.

Vua Hư Quỷ là sự tồn tại ngang với người cấp bậc Thánh Giai, cũng là vua của toàn bộ Hư Quỷ nơi đây, tám phần mười Hư Quỷ cấp cao đều do nó tạo ra.

Nó có mười tám đôi mắt, hình thể cao tới trăm mét, phía sau mọc ra tám đôi cánh, khi giang rộng có thể căng kín toàn bộ không gian dưới đất.

- Đều chết hết rồi?

Hư Nhất cả kinh thốt lên.

Vua Hư Quỷ ừ một tiếng, âm lãnh nói:

- Ừm, bọn nhỏ đi mảnh đại lục khác cũng chết cả rồi.

- Làm sao lại có chuyện đó...?!

Hư Nhất chấn động nói.

Đám Hư Quỷ cấp cao dồn dập lên tiếng:

- Chẳng lẽ là bị nhân loại kia phát hiện sao?

- Không loại trừ khả năng này.

Vua Hư Quỷ chậm rãi ngồi dậy, mấy đôi cánh sau lưng run một cái làm cho vài toà núi thịt ngã xuống.

Bầy Hư Quỷ cấp thấp rậm rạp ngã đầy đất, bọn nó nhanh nhẹn dời đi mà không một câu oán hận nào, chậm rãi xếp thành núi thịt ở những địa phương khác một lần nữa.

Hư Nhị Thập Lục (26) nói với giọng khàn khàn:

- Không thể nào, chúng ta đã phủ thêm da người rồi, làm sao sẽ bị phát hiện chứ?

Vua Hư Quỷ trầm giọng nói:

- Tên Huyết Thực kia có thực lực rất mạnh, không loại trừ hắn có biện pháp đặc biệt phát hiện chúng ta.

Hư Nhất nghe vậy hoảng sợ nói:

- Đại nhân, vậy chúng ta phải làm gì đây?

Vua Hư Quỷ nói:

- Vẫn phải tìm nghĩ biện pháp đi qua mảnh đại lục khác, nơi đây đã không thể ở lại lâu dài được nữa.

Hư Nhất nói với giọng khàn khàn:

- Nhưng muốn băng qua kênh Sương Mù sẽ khó khăn rất lớn, vẫn phải dựa vào vương quốc Huyền Vũ.

- Ta sẽ đích thân đến đó một chuyến.

Vua Hư Quỷ trầm giọng nói.

- Đại nhân!

Hư Nhất và lũ Hư Quỷ kinh ngạc thốt lên.

Vua Hư Quỷ hờ hững nói:

- Dựa vào thực lực của các ngươi, nếu gặp phải nhân loại kia thì các ngươi chỉ có nước chịu chết.

- Nhưng lỡ như...

Hư Nhất há miệng, không có nói hết lời.

Vua Hư Quỷ nhe răng nói:

- Nếu lỡ như ta không về được, đến lúc đó đại nhân đã thức tỉnh rồi.

- Rõ!

Trong mắt bầy Hư Quỷ lộ ra biểu cảm cung kính.

Ở trên Vua Hư Quỷ còn có Hư Quỷ mạnh hơn, đó là vua chân chính của tộc Hư Quỷ, nhưng hiện tại hắn vẫn đang trong cơn ngủ say.

- Cho ta một tấm da người.

Vua Hư Quỷ vươn tay.

Hư Nhất vội cung kính đi lên trước, phun ra một tấm da người cất giấu trong cơ thể.

Vua Hư Quỷ cầm lấy tấm da người kia rồi híp mắt lại, nó nhìn chằm chằm mái tóc dài bên trên, trầm mặc vài giây.

Hư Nhất cung kính nói:

- Đại nhân, hiện tại ta chỉ có tấm da người này thôi.

Vua Hư Quỷ không nói chuyện, cơ thể hóa thành dịch thể tiến vào trong da người, chẳng mấy chốc tấm da người kia đã có thể tự đứng lên.

- Uc ục ục ~~~

Hơn mười giây sau, da người đứng thẳng, da dẻ vốn dĩ khô quắt trở nên đẫy đà.

Vua Hư Quỷ khống chế da người nâng tay lên, điều chỉnh mái tóc che khuất vết thương sau lưng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận