Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 191: Ong Chúa

Trong thư phòng của phủ thành chủ, thành Huyền Vũ.
Mục Lương đang sắp xếp kế hoạch như thế nào để có thể oanh động, khiến cho người của thành Thánh Dương tiến vào Phố Buôn Bán để giao dịch.
- Đến bây giờ cũng chưa có người tới Phố Buôn Bán.
Mễ Nặc bưng trà vào trong phòng, lo âu hỏi:
- Những người đó sẽ không bị chúng ta dọa sợ rồi chứ?
- Khẳng định là bị dọa sợ rồi.
Mục Lương buông bút lông xuống, nhẹ giọng nói:
- Cho nên chúng ta cần phải tuyên truyền ở thành Thánh Dương một chút.
- Ngươi tính toán tìm ai?
Mễ Nặc nháy đôi mắt màu lam.
Cô nghĩ khi làm việc ở thành Thánh Dương, có thể thuận tiện nhờ người đi tìm chị mình.
Lúc ở thành Thập Lâu, cô quá vội vã rời đi, kế hoạch sau đó hoàn toàn bị đảo lộn.
Lần này sẽ lưu lại ở thành Thánh Dương một đoạn thời gian, cô gái tai thỏ dự định đi tìm chị mình.
- Người của chúng ta không quá hiểu biết về thành Thánh Dương, thân phận của mấy người Ly Nguyệt lại quá đặc thù.
Mục Lương gõ ngón trỏ trên mặt bàn.
Người có hiểu biết nhất về thành Thánh Dương khẳng định là nhóm người của cô gái tóc bạc, nhưng để họ tuyên truyền, rất dễ dàng bị bại lộ thân phận.
Kết quả xấu nhất là sẽ dẫn tới một hồi đại chiến, như vậy Phố Buôn Bán cũng đừng nghĩ có khách hàng tới mua bán.
Hoặc, trực tiếp ra tay cướp sạch thành Thánh Dương.
Nói như vậy, danh tiếng của Thành Huyền Vũ sẽ hoàn toàn bị phá hủy, khi đến những thành lớn còn lại cũng sẽ bị đề phòng.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Mễ Nặc nhẹ giọng hỏi.
Cô biết Mục Lương vô cùng coi trọng Phố Buôn Bán, cùng với mấy ngày nay vất vả bận rộn tới nửa đêm.
- Ta nghĩ tới một người.
Mục Lương hơi mỉm cười.
Anh nghĩ đến Y Lệ Y từ thành Thập Lâu đi tới thành Thánh Dương, nếu nhờ nữ nhân kia tuyên truyền giúp, khẳng định có thể dẫn tới một đám người.
- Ai vậy?
Mễ Nặc mắt sáng ngời.
Cô cảm thấy có thể nhờ đối phương, trong lúc tuyên truyền hỗ trợ tìm kiếm chị mình.
- Y Lệ Y, nữ nhân giao dịch với chúng ta ở thành Thập Lâu.
Mục Lương nhẹ giọng nói.
- Là cô ấy sao?
Mễ Nặc như có suy tư gì gật đầu.
Hiện tại…
- Mục Lương, chúng ta đã trở lại.
Giọng nói trong trẻo của Ly Nguyệt truyền tới từ bên ngoài cửa phòng.
- Tất cả vào đi.
Mục Lương kêu.
Khi Kỳ Nhông Ba Màu trở lại trên lưng Rùa Đen, hắn đã biết hai nàng đi cứu người đã quay về.
Kẹt.
Cửa phòng mở ra.
Hai người Ly Nguyệt, Ngải Lệ Na dẫn đầu đi trước, phía sau đi theo Ngôn Băng lạnh lùng xinh đẹp.
- Không xảy ra chuyện gì chứ?
Mục Lương quan tâm hỏi han.
- Không có.
Ly Nguyệt khẽ lắc đầu.
Cô kéo tay Ngôn Băng lại gần, giới thiệu nói:
- Vị này chính là đội trưởng của chúng ta: Ngôn Băng.
- Hoan nghênh ngươi.
Mục Lương mỉm cười nói.
- Cảm ơn.
Trong đôi mắt màu tím của Ngôn Băng lập loè một tia cảm kích:
- Cảm ơn ngươi đã cho họ ở lại.
- Đều là chuyện nhỏ không tốn sức gì.
Mục Lương xua tay, ôn hòa nói:
- Họ cũng giúp đỡ ta rất nhiều.
- Mục Lương, chúng ta còn có thu hoạch lớn.
Ngải Lệ Na vui vẻ giống như cô gái nhỏ dâng lên lễ vật, thả xuống bàn một bó giấy da thú.
- Thuận tay lấy chút đồ vật sao?
Mục Lương nhướng mày.
- Đi ngang qua phòng của Phi Thi, ta tiện tay lấy ra mấy thứ đấy.
Ly Nguyệt đặt một cái hộp gỗ lên trên bàn.
- Cái này là cái gì?
Mục Lương tò mò nhìn hộp gỗ.
- Mấy con côn trùng biết bay, lấy từ trong phòng Phi Thi ra.
Ly Nguyệt tháo xuống mũ giáp, vung vẩy mái tóc màu trắng.
- Côn trùng biết bay?
Trong mắt của Mục Lương hiện lên một tia kinh ngạc.
Ngôn Băng vẫn luôn yên lặng quan sát Mục Lương, đặc biệt là lúc Ly Nguyệt tháo xuống mũ giáp. Cuối cùng, cô cũng không nhìn thấy một số cảm xúc mà cô thường xuyên nhìn thấy như chán ghét, ghê tởm,… từ trên mặt hắn.
- Ngươi mở ra nhìn một cái, bên trong có lồng sắt.
Ly Nguyệt nghịch sợi tóc trên trán.
- Răng rắc.
Mục Lương mở ra cái nắp của hộp gỗ, nhìn thấy bên trong có mấy hình bóng quen thuộc.
- Ong ong ong.
Anh hơi trừng lớn hai mắt, kinh ngạc nói:
- Không ngờ lại là ong mật.
Côn trùng biết bay trong lời của cô gái tóc bạc, đúng là một loại côn trùng trông khá giống ong mật trên địa cầu, đầu có râu, bụng vằn tròn đen nâu, toàn thân phủ một lớp lông tơ ngắn màu xám.
Ngải Lệ Na cũng tháo xuống mũ giáp, chỉ là trên mặt còn che khăn.
Cô không lớn mật giống như Ly Nguyệt, không quan tâm ánh mắt khác thường của người khác.
- Cái gì là ong mật nha?
Hai tay của Ngải Lỵ Na ghé vào bên cạnh bàn, thăm dò ngó nhìn côn trùng trong hộp gỗ.
- ……
Ngôn Băng nhìn động tác tùy ý của cô gái tóc hồng, trong mắt hiện lên một tia ngạc nhiên.
Cô lại nhìn đến Mục Lương hoàn toàn không hề để ý, càng khó có thể lý giải.
- Ong mật chính là thứ tốt, chúng ta về sau sẽ có mật ong ăn.
Mục Lương nghĩ đến dùng nhân công thụ phấn quá khó khăn, có ong mật giúp, cây ăn quả hoàn toàn có thể kết quả lượng lớn.
- Thì ra, mật ong là do những côn trùng nhỏ ấy tạo ra?
Mễ Nặc có biết mật ong là gì.
Bình thường khi Mục Lương dạy cô thực đơn mới, đã từng nói qua mật ong là thứ gì.
- Các ngươi nói mật ong là cái gì?
Ly Nguyệt tò mò hỏi.
- Một loại đồ ăn rất ngọt.
Mục Lương biết hàm đường lượng trong mật ong là rất lớn.
Trước kia, khi đội bộ đội đặc chủng bọn họ đi dã ngoại sinh tồn, rất thích tìm kiếm mật ong để bổ sung năng lượng.
- Ngọt, muốn ăn.
Ngải Lệ Na mím đôi môi hồng.
Mấy ngày gần đây, cô thích ăn khoai nướng ngọt, trong một ngày luôn có ít nhất một bữa là khoai nướng.
- Rất nhanh sẽ có mật ong để ăn.
Mục Lương kéo ra chốt mở, mở ra cửa lồng sắt nhỏ.
Vèo!
Một sợi tơ nhện rất nhỏ quấn lấy ong mật vừa định trốn đi.
Mục Lương đóng lại lồng sắt nhỏ, một chủng loại chỉ có thể để vào một con.
- Đinh! Kiểm tra đo lường Ong Trời, có thuần dưỡng hay không?
- Thuần dưỡng.
- Đinh! Ong Trời tiến hóa thành công.
Để bớt phiền phức, Mục Lương ra lệnh trong đầu:
- Trực tiếp tiến hóa đến cấp 5.
- Đinh! Trừ đi 10 điểm thuần dưỡng, thuần dưỡng thành công.
- Đinh! Cấp 1 tiến hóa đến cấp 5, trừ đi 11110 điểm.
- Đinh! Có kế thừa thiên phú Khế Ước Ong Chúa của Ong Chúa hay không?
- Kế thừa thiên phú.
Mục Lương có chút ngạc nhiên.
Năng lực mới ấy không giống như là năng lực có thể trực tiếp tăng cường thực lực, mà giống năng lực loại phụ trợ.
- Đinh! Khế Ước Ong Chúa đang trong quá trình thay đổi… Đang kết nối… Truyền thừa hoàn tất.
Mục Lương tiếp thu xong năng lực cường hóa, lại được năng lực mới phản hồi, tức khắc kinh ngạc mở mắt ra, nhìn kích thước Ong Chúa tăng lên tới khoảng 2 mét.
Ong ong ong.
Toàn thân Ong Chúa hiện lên màu vàng kim, trên người có từng vòng tròn vằn màu đen, ở phía đuôi có một cái gai độc vô cùng bén nhọn.
- Ngừng, ngươi đừng đập cánh nữa.
Mục Lương vội vàng hô lên.
Trang giấy trong thư phòng bị thổi bay khắp nơi.
- Ong ong ong.
Ong Chúa ngoan ngoãn ngừng ở trên mặt đất.
- Sau này, ngươi làm tổ ong ở trên vách đá.
Mục Lương phức tạp nhìn nó.
Anh cảm thấy có chút may mắn không trực tiếp tiến hóa Ong Chúa đến cấp 6, nếu không thì không nuôi nổi nó.
Ngoại trừ thiên phú trời sinh là Khế Ước Ong Chúa, Ong Chúa còn có năng lực sinh sản giống như Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh. Ong Chúa cấp 5 có thể sinh ra 10 con ong thợ cấp 4, tiếp theo có thể sinh 100 ong thợ cấp 3, 1000 ong thợ cấp 2 và 10000 ong thợ cấp 1.
Bạn cần đăng nhập để bình luận