Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 520: Cánh Tay Linh Khí

Cửa hàng được trang trí rất đơn giản, mặt tường là những tấm ván gỗ ghép lại với nhau, treo thêm vài sợi dây xích làm bằng lưu ly coi như bày trí.
- Hồ Tiên đại nhân.
Nhân viên bán hàng nhìn thấy Hồ Tiên đi vào thì vội vàng tiến tới hành lễ.
A Đát Trúc và Giả Lỗ mang lòng tò mò đi vào cửa hàng, dò xét hoàn cảnh bên trong.
- Các hạ, xe đạp là Linh khí à?
Giả Lỗ hỏi ra sự nghi ngờ trong lòng.
- Không phải Linh khí.
Hồ Tiên gảy móng tay sắc bén của mình, giọng điệu nhẹ nhàng:
- Mặc dù không phải Linh khí, nhưng nó được chế tạo từ lưu ly, xét về mặt công nghệ, thiết kế cho tới tính thực dụng thì nó hoàn toàn không hề thua kém Linh khí một chút nào.
Đây là câu nói cô nghe được từ Mục Lương.
A Đát Trúc ngây ngốc, hắn không hiểu đối phương đang nói cái gì.
Hồ Tiên âm thầm bĩu môi, trong lòng cảm khái: Quả nhiên, người ngoài nghe không hiểu mấy câu quảng cáo của Mục Lương, nên cô liền đổi chủ đề:
- Các ngươi có thể thử một chút.
Đôi mắt màu trắng của A Đát Trúc sáng lên, kinh ngạc nói:
- Chúng ta có thể sử dụng thứ này sao?
Dưới cái nhìn của cô ta, xe đạp là một món đồ rất trân quý, không ngờ bọn họ lại đề nghị cô ta thử một chút!
- Ngươi dùng chiếc của ta đi.
Hồ Tiên hơi nâng cằm, ý bảo chiếc xe cô cưỡi tới đây.
Khuôn mặt A Đát Trúc tràn đầy sự kích động, cuối cùng không nhịn được, quay người bước ra cửa hàng, đi tới chiếc xe đạp dựng bên cạnh cửa ra vào.
- Các hạ, xe đạp này sử dụng như thế nào?
Cô ta nghiêng đầu nhìn Hồ Tiên, người cũng đi theo ra bên ngoài.
- Rất đơn giản, đầu tiên là ngồi trên yên xe, sau đó giẫm một cái là được rồi.
Hồ Tiên miêu tả một cách trừu tượng.
A Đát Trúc co giật khóe mắt, ngượng ngùng hỏi:
- Cho hỏi, giẫm một cái là giẫm như thế nào...
- A Lệ, ngươi tới làm mẫu cho khách nhân xem đi.
Hồ Tiên lên tiếng.
- Vâng.
Nhân viên bán hàng tên là A Lệ hưng phấn chạy ra ngoài cửa hàng, đi tới trước mặt A Đát Trúc, bắt đầu tận tình giảng dạy.
Trong lòng Giả Lỗ ngứa ngáy, hắn cũng rất muốn tiến lên thử một chút.
Mười phút sau.
- Ta đã hiểu.
A Đát Trúc ngồi lên yên xe, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy sự chuyên chú.
Cô ta nhẹ nhàng giẫm bàn đạp, chân còn lại đạp nhẹ lên mặt đất để xe đạp lấy trớn tiến về phía trước.
Mới vừa bắt đầu thì thân xe chao đảo liên tục, lòng bàn tay của cô gái tóc trắng đầy mồ hôi, rõ ràng là cường giả cấp 6 mà vẫn cảm thấy vô cùng khẩn trương.
Sau khi xe đạp đi xa bốn năm mét thì thân xe mới dần dần thăng bằng, tiếp theo thì mọi chuyện thuận lợi rất nhiều.
- Ta học xong rồi!
A Đát Trúc hưng phấn hô một tiếng, vui vẻ như một đứa trẻ.
- Khi nào ngươi quen tay thì có thể gia tăng tốc độ hơn nữa.
Hồ Tiên khoanh hai tay trước ngực, nàng dựa vào cạnh cửa, tư thái buông lỏng.
- Các hạ, xe đạp này giao dịch như thế nào?
A Đát Trúc bóp phanh, dừng ở trước cửa hàng Xe Đạp.
Giả Lỗ ngây ngốc, khóe miệng co giật nhìn về phía A Đát Trúc, nếu như hắn nhớ không lầm thì cô ta không có tinh thạch hung thú.
Hồ Tiên nói với giọng quyến rũ:
- Năm trăm khối tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.
- Cái gì!
Hai mắt Giả Lỗ trợn to.
A Đát Trúc cau mày, nói:
- Các hạ, cái giá này hơi đắt thì phải?
- Không đắt đâu, chế tác một chiếc xe đạp không thua kém gì việc chế tác linh khí trung cấp.
Hồ Tiên nhún vai:
- Các ngươi nên biết, xe đạp là sản phẩm đặc biệt của thành Huyền Vũ.
A Đát Trúc và Giả Lỗ liếc nhau, hai người hai thần sắc.
- Không mua.
Giả Lỗ đen mặt hạ giọng nói.
- Mua.
A Đát Trúc ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghiêm túc.
Trong mắt Giả Lỗ có lửa giận, thấp giọng hỏi:
- Thứ này không phải Linh khí, ngươi mua để làm gì?
- Mặc dù không phải Linh khí, nhưng nó có cấu tạo rất kì lạ, chúng ta chưa từng thấy bao giờ.
A Đát Trúc gằn từng chữ:
- Chúng ta có thể mua về đưa cho trưởng lão, có lẽ nó sẽ có trợ giúp cho thí nghiệm, đến lúc đó trưởng lão sẽ hoàn trả gấp bội tinh thạch hung thú đã tiêu phí cho ngươi.
Sắc mặt của Giả Lỗ biến đổi, suy xét lời nói của cô gái tóc trắng.
A Đát Trúc nhẹ nhàng nói:
- Không phải ngươi vẫn luôn muốn đổi một cánh tay Linh khí sao? Nếu ngươi mang xe đạp về, biết đâu trưởng lão sẽ đích thân làm một cánh tay khác cho ngươi.
- Hô...
Giả Lỗ hít hà một hơi, nghiêng đầu nhìn về phía cánh tay trái dưới lớp áo da thú.
Tay trái của hắn là tay giả chế tạo từ xương của hung thú, là một kiện Linh khí sơ cấp.
Lúc trước là trưởng lão Già Lạc dùng kỹ thuật linh khí đặc biệt để lắp tay cho hắn.
Có điều khi đó kỹ thuật này không hoàn thiện, tay trái của Giả Lỗ chỉ có thể thay thế bằng sơ cấp linh khí, hơn nữa còn lưu lại di chứng.
Khi tới ban đêm, phần cơ thể tiếp xúc tới tay giả sẽ đau nhức vô cùng, giống như có mấy trăm cây kim đâm vào xương thịt.
Mỗi khi đến tối, Giả Lỗ đều phải uống bí dược giảm đau, nếu không sẽ đau đớn suốt một đêm, không cách nào chìm vào giấc ngủ.
Nguyện vọng của hắn chính là chữa khỏi di chứng, sau đó đổi tay giả thành linh khí trung cấp, đề cao thực lực bản thân.
Sau này, kỹ thuật linh khí đặc biệt kia đã được hoàn thiện, nhưng trưởng lão Già Lạc lại đột nhiên phản bội chạy trốn.
Bây giờ, ở thành Tương Lai, người biết đến kỹ thuật linh khí đặc biệt này chỉ còn một mình trưởng lão Chí.
Nhưng tính tình của trưởng lão Chí rất cổ hủ, không có công thì mời hắn hỗ trợ khó như lên trời.
- Đội trưởng, cái này đáng giá thử một lần.
A Đát Trúc bình tĩnh nói.
- Hô...
Giả Lỗ thở sâu, nghiêng đầu nhìn cô gái tóc trắng.
Hắn thừa nhận mình động lòng, không thử thì làm sao biết được?
Đôi mắt đỏ rực của Hồ Tiên híp lại, nội dung cuộc đối thoại của hai người đã bị cô nghe không sót một chữ.
Hồ Tiên có thực lực cấp 7, hơn nữa là người thú loại hồ ly, thính lực sẽ tốt hơn người thường.
- Các hạ, ta muốn một chiếc xe đạp.
Giả Lỗ ngước mắt nhìn về phía Hồ Tiên.
- Được chứ, ngươi vào cửa hàng chọn đi.
Hồ Tiên cong môi cười, cái giá đắt chát này thật sự vẫn có người chịu bỏ tiền.
A Đát Trúc và Giả Lỗ bước vào cửa hàng một lần nữa, cẩn thận so sánh bốn chiếc xe đạp.
- Các hạ, chiếc xe đạp nhỏ hơn này có giá bao nhiêu?
Lực chú ý của A Đát Trúc bị hấp dẫn bởi chiếc xe đạp nhỏ nhất.
- Tất cả đều có giá bán như nhau.
Hồ Tiên nhàn nhạt trả lời.
Khóe miệng của A Đát Trúc co giật, trong lòng oán thầm.
- Ta muốn chiếc này.
Giả Lỗ nhìn trúng một chiếc, vỗ yên xe của nó.
- Được.
Hồ Tiên bình tĩnh vươn tay ra.
Giả Lỗ lấy túi da chứa tinh thạch hung thú, đếm năm mươi khối tinh thạch hung thú trung cấp hạ đẳng rồi đặt vào lòng bàn tay Hồ Tiên, vẻ mặt tràn đầy lưu luyến.
Cô nhìn thoáng qua, bảo đảm không có sai sót.
- Đạp về thôi.
Cô ta cười khanh khách ra hiệu.
Giả Lỗ lại cười không nổi, xụ mặt đẩy chiếc xe đạp mình chọn ra ngoài.
- Đội trưởng, để ta giúp ngươi mang xe đạp về!
A Đát Trúc xoay người ngồi lên yên xe, nhẹ nhàng giẫm bàn đạp chạy xa.
- Đáng giận, ngươi đứng lại đó cho ta!
Giả Lỗ tức giận đến nghiến răng, nhanh chóng đuổi theo.
- Hoan nghênh lần sau ghé nữa.
Hồ Tiên che miệng cười khẽ, quơ đuôi hồ ly nhìn hai người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận