Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 346: Làm Tiền Giấy

Mục Lương rời khỏi Sở Nghiên Cứu, cầm thuốc đổi màu trở về phòng làm việc.
Anh đặt xuống năm bình thuốc đổi màu, tìm ra loại giấy số ba mà xưởng giấy đưa tới.
Giấy số ba là dùng lá cây Trà Thụ Tinh Thần chế thành giấy làm tiền giấy.
Cốc cốc !
Cửa thư phòng bị gõ.
Ly Nguyệt đẩy cửa đi vào, cô vừa mới đi đưa tài liệu phân đất cho Nguyệt Thấm Lan xong.
- Mục Lương, ngươi đang làm gì vậy?
Cô kinh ngạc hỏi.
- Làm tiền giấy.
Mục Lương mỉm cười giải thích.
- Có cần ta giúp một tay không?
Ly Nguyệt nhẹ nhàng hỏi.
Cô biết tiền giấy có nghĩa như thế nào, đó chính là tiền tệ giao dịch mới, thay thế điểm cống hiến.
- Tạm thời không cần.
Mục Lương lắc đầu.
Anh lấy ra bản khắc đã làm xong từ trước, đặt trên bàn gỗ, sau đó quét thuốc.
màu lên trên bản khắc, lại đem tờ giấy số ba phủ lên, nhẹ ấn xuống thật chặt.
Ly Nguyệt tiến tới góp mặt, thấy anh lột trang giấy lên, bên trên tờ giấy màu trắng có rất nhiều hoa văn màu đỏ.
Mục Lương lại thay đổi một khối bản khắc, đồng thời cũng thay đổi màu sắc, một lần nữa phủ lên hai mặt trái phải của tờ giấy số ba.
Ly Nguyệt nhìn thấy thì kinh ngạc, từ đầu đến cuối Mục Lương đã thay đổi hai mươi khối bản khắc, sử dụng nhiều lần năm loại thuốc màu.
Hai mặt trái phải của tờ giấy màu trắng kia đều có rất nhiều màu sắc.
- Được rồi.
Cuối cùng, Mục Lương cũng buông khối bản khắc xuống, nhấc tờ giấy số ba từ trên đó ra.
Anh nhẹ nhàng vẩy tờ giấy một cái, thuốc màu trên đó nhanh chóng khô ráo, không có bị loang ra bên ngoài trang giấy.
- Hiệu quả rất tốt.
Mục Lương nhếch miệng lên.
Trên tờ giấy số ba có mười dấu hoa văn tiền giấy, là một tờ có giá trị một trăm đồng, chính diện có hình Rùa Đen, mặt trái là Trà Thụ Tinh Thần.
Hình vẽ Rùa Đen chủ yếu là lấy màu xám làm chủ kết hợp với bốn loại.
màu sắc khác.
Hình Trà Thụ Tinh Thần thì lại lấy màu xanh lá và màu vàng làm màu chính, ba loại màu sắc khác là màu phụ.
Góc dưới cùng bên trái và góc trên cùng bên phải của tiền giấy đều có dấu 100 con số.
Mục Lương cầm lấy đao rọc xuống mười đồng tiền một trăm, chúng có độ lớn nhỏ khác nhau, chỉ ở màu sắc nhuộm lên có sự sai biệt rất nhỏ.
- Nhìn, đẹp không?
Mục Lương đưa một tấm trong đó đưa cho cô gái tóc trắng.
- Thật là đẹp mắt, giống như tác phẩm nghệ thuật vậy.
Đôi mắt màu trắng của Ly Nguyệt lóe lên ánh sáng, cẩn thận quan sát hình vẽ và hoa văn trên tiền giấy, có chút yêu thích không buông tay.
Cô cẩn thận từng li từng tí vuốt ve tiền giấy, phát hiện hoa văn trên tiền giấy có cảm giác lồi lõm.
- Mục Lương, tại sao hoa văn lại lồi lên?
Ly Nguyệt hiếu kỳ hỏi.
- Đó là để đề phòng tiền giả.
Mục Lương giải thích một câu.
Hoa văn bên trên tiền giấy lồi ra, sau khi vừa trải qua mười lớp thuốc màu chồng lên nhau đã cố ý tạo thành.
- Hóa ra là như vậy.
Ly Nguyệt chậm rãi gật đầu.
Mục Lương nhắc nhở một câu:
- Ngươi đặt tiền giấy ở dưới ánh sánh Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng rồi nhìn lại đi.
Ly Nguyệt không nhịn được tò mò nên làm theo.
Dưới ánh sáng, đồng tiền giấy một trăm xảy ra biến hóa, phía dưới hình vẽ Rùa Đen ban đầu lại hiện ra ảnh chân dung của Mục Lương.
- Hả?
Ly Nguyệt trợn tròn đôi mắt đẹp, vội vàng quay đầu lại nhìn Mục Lương.
- Đó là dấu hiệu phòng tiền giả tầng thứ hai.
Mục Lương cười giải thích.
Đây chính là đặc tính của thuốc đổi màu, chồng các lớp thuốc màu khác nhau lên nhau, lại trải qua bản vẽ tầng thiết kế của Mục Lương, cuối cùng mới tạo thành khuôn mặt của anh, chỉ ở dưới ngọn đèn mới có thể nhìn thấy.
- Thiết kế rất tốt.
Ly Nguyệt tán thưởng một tiếng.
Trong lòng cô có một chút tò mì, làm thế nào mà Mục Lương lại nghĩ ra được một kế tài tình như vậy?
Ly Nguyệt cố đè nén tâm tư đang tò mò xuống, tiếp tục quan sát đồng tiền giấy một trăm.
Trên tờ giấy vốn là có hoa văn bất quy tắc, đó là do lá cây Trà Thụ Tinh Thần hình thành sau khi chế thành giấy.
- Ngươi muốn thử xem in ấn tiền giấy như thế nào không?
Mục Lương dịu dàng hỏi.
Anh ghi lại màu sắc sử dụng cho mỗi khuôn mô hình, tránh cho lúc nhân viên công tác ở xưởng làm tiền giấy dùng sai màu sắc.
- Ta có thể chứ?
Ly Nguyệt có chút nóng lòng muốn thử.
- Đương nhiên, ngươi có thể thử chế tác tiền giấy giá trị năm mươi đồng.
Mục Lương lấy ra một bộ bản khắc lưu ly khác rồi đặt trên bàn gỗ.
Ly Nguyệt cầm lấy bàn chải được làm ra từ tơ nhện để nhuộm thuốc màu.
- Mục Lương, tầng thứ nhất dùng màu gì?
Cô có chút khẩn trương hỏi.
Mục Lương liếc nhìn bản khắc, nói:
- Dùng màu vàng.
- Được.
Ly Nguyệt lên tiếng.
Cô dùng bàn chải tơ nhện quét một chút thuốc màu màu vàng, nhẹ nhàng quét lên trên bản khắc đầu tiên, mỗi một góc đều quét rất cẩn thận.
Mục Lương yên lặng nhìn, anh nhận ra như vậy cũng là một sự hưởng thụ.
Hàng lông mi thật dài của Ly Nguyệt khẽ run lên, nhẹ giọng hỏi:
- Như vậy thì có thể chứ?
Âm thanh trong trẻo của Mục Lương vang lên:
- Ừm, lấy giấy số 3 đắp lên đi, đè chặt là được rồi.
- Được.
Ly Nguyệt buông bàn chải tơ nhện ra, cầm lấy mới giấy số 3, cẩn thận từng li từng tí phủ lên trên bản khắc.
Cô lấy tay nhẹ nhàng đè chặt lại, mỗi một góc đều không buông tha.
- Dựa theo trình tự, đây là khối bản khắc thứ hai, dùng thuốc màu màu đỏ.
Mục Lương ra hiệu nói.
- Được.
Ly Nguyệt nghiêm mặt, sắc mặt của cô tập trung làm tiền giấy năm mươi đồng, hai mặt trái phải tổng cộng cần dùng đến mười sáu khối bản khắc, cũng không đơn giản.
Mười phút sau, kết thúc in ấn một bộ bản khắc, có thể được mười tấm tiền.
giấy, hiệu suất cũng không cao.
Mục Lương cau mày, anh cảm thấy nên làm ra nhiều bộ bản khắc, thuê nhiều thợ hơn nữa để nâng cao hiệu suất, hoặc thiết kế ra một mô hình mới, như vậy khi in ấn không cần ngắm đường vân.
- Mục Lương, như thế nào?
Ly Nguyệt đưa tiền giấy năm mươi đồng vừa mới in được lên như bảo vật.
Mục Lương nghiêm túc kiểm tra, hoa văn phòng giả và hình người phòng giả cũng không có vấn đề gì.
Anh khen ngợi từ trong thâm tâm:
- Ừm, rất tốt.
Ánh mắt Ly Nguyệt lộ ý cười, cô dùng đao rọc xuống mười tờ tiền giấy.
Mục Lương cười nhạt một tiếng, hỏi:
- Ngươi muốn thử chế tác tiền giấy trị giá hai mươi đồng lần nữa không?
- Được.
Ly Nguyệt tràn đầy phấn khởi gật đầu, cô đã bớt chút dáng vẻ lạnh lùng trong những ngày qua.
Hai người cứ như vậy ngốc ở trong thư phòng cho tới tận trưa, nghiên cứu làm ra những tờ tiền giấy có giá trị khác nhau.

Sáng sớm, bầu trời vẫn xám xịt âm u.
Rùa Đen nghỉ ngơi một đêm, sau đó nó tiếp tục đi về phía thành Vạn Yêu.
Thành Huyền Vũ, tầng ba Khu vực Trung ương, nơi này là chỗ ở của hộ vệ Khu vực Trung ương.
- A Mạn, ngươi dậy chưa?
Ny Cát Sa gõ cửa phòng A Mạn.
Hôm nay, cô nghỉ phép, chuẩn bị tìm A Mạn cũng đang nghỉ phép cùng nhau đi ra ngoài.
Hiện tại, đội hộ vệ Khu vực Trung ương có hai mươi bốn đội viên, cộng thêm.
hai vị đội trưởng là Ny Cát Sa và Ngôn Băng, tổng cộng có hai mươi sáu người.
Đội hộ vệ Khu vực Trung ương chia làm hai tiểu đội, mỗi đội có mười hai người, Ny Cát Sa và Ngô Băng mỗi người dẫn một đội.
Trong đó mỗi đội lại chia làm hai đội nhỏ, mỗi đội sáu người.
Mỗi ngày, đội hộ vệ Khu vực Trung ương đều sẽ có hai người được nghỉ phép, mỗi đội một người.
- Chị Cát Sa, ta dậy rồi.
Giọng nói của A Mạn từ trong nhà truyền ra.
Cót két !
Phòng cửa bị mở ra, A Mạn đã rửa mặt thay quần áo, trên mặt đeo khăn che mặt, che khuất nửa gương mặt.
- Vậy đi thôi.
Ny Cát Sa chớp chớp đôi mắt màu xanh, khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của cô cũng đeo khăn che mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận