Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 645: Tên Thật Của Ta Là Gìa Lạc

Lý Tiểu Cốt len lén hái được một quả cà chua, quẹt hai cái ở trên quần áo, sau đó cắn một cái, nước từ khóe miệng nhỏ xuống.

- Ô ô, nhiều nước quá.

Cái miệng nhỏ nhắn của cô phồng lên nói không rõ.

Hồ Tiên liếc cô một cái, khóe miệng của cô ấy hơi cười lắc đầu.

Ba người tiếp tục đi về phía trước.

Không lâu sau, cây ngô còn cao hơn người còn cao đập vào mi mắt.

- Thật là nhiều cây ngô.

Lý Tiểu Cốt nhảy cà tưng, như vậy cũng không thấy được cây ngô hoàn chỉnh.

Số ngô trồng theo định mức chiếm hai phần mười của cánh đồng, giống với số định mức khi trồng khoai lang.

Ở cánh đồng hiện tại thì trồng trọt lúa mì có số định mức cao nhất, đạt tới ba phần.

- Lại một loại rau xanh.

Trong lòng Lạc Già không ngừng chấn động.

Hồ Tiên chỉ ngón tay nói:

- Có hứng thú không, cùng ta đi gặp thành chủ đại nhân một chút?

- Có thể.

Lạc Già trầm ngâm chốc lát, sau đó quyết định gật đầu.

Sức hấp dẫn của thành Huyền Vũ lớn hơn so với trong tưởng tượng của cô rất nhiều.

Cô không khỏi không thừa nhận rằng mình đã thích nơi này.

…………..

Thành Huyền Vũ, cổng khu Trung Ương.

Loẹt xoẹt....

Lạc Già ngầng đầu lên nhìn trời, tầm nhìn bị một tán cây thật lớn che khuất, đồng thời cũng che khuất đỉnh mái vòm lưu ly.

Đây là Thánh Thụ của thành Huyền Vũ sao?

Ánh mắt Lạc Già lóe lên, trong lòng sợ hãi, cây đại thụ này không đơn giản.

Hồ Tiên quyến rũ thúc giục nói:

- Đi thôi, Mục Lương chắc đang ở Cung điện.

Lạc Già ổn định lại tâm tình, cất bước đuổi theo cô gái tai hồ ly đi vào cổng Trung Ương.

- Mời phối hợp kiểm tra.

Nữ hộ vệ ở khu vực Trung Ương tiến lên ngăn cản Lý Tiểu Cốt và Lạc Già.

Hai người phối hợp kiểm tra, rất nhanh đã được tiến vào bên trong.

Bên trong tường che cao ngất màu xanh biếc chiếm giữ tầm nhìn năm thành.

Lạc Già dừng bước, bị cảnh trước mắt làm cho sợ ngây người.

Khu vực Trung Ương thành Huyền Vũ cực tốt, nơi này thực vật xanh biếc thành rừng dòng, nước chảy không ngừng.

- Đi theo ta.

Hồ Tiên cất bước lên thang.

Sự chú ý của Lạc Già bị rời đi rồi dừng lại ở bậc thang di chuyển.

- Đây là……..

Môi hồng của cô khẽ nhếch, nhìn thấy huyền phù ngôi sao trong suốt dưới chân mãnh thú hung hãn, cô kinh ngạc hỏi:

- Đây là linh khí cao cấp sao?

- Đúng vậy.

Con ngươi màu đỏ của Hồ Tiên chợt lóe lên, cô ngước mắt nhìn Lạc Già.

Đối phương liếc mắt một cái liền nhận ra cấp bậc của bậc thang di chuyển, chẳng lẽ cô ấy thật sự là linh khí sư cao cấp?

Ong ong~~~~

Bậc thang di chuyển khởi động, chờ ba người đứng vững vàng thì đã cách xa mặt đất.

- Nó di chuyển kìa!

Lạc Già hoảng sợ.

- Chị Lạc Già, bình tĩnh.

Lý Tiểu Cốt kéo tay áo Lạc Già.

- ………..

Khóe mắt của Lạc Già giật giật, chỉ đành cười trừ che đi xấu hổ.

Cô nhẹ nhàng hít một hơi ánh mắt trở nên thản nhiên nhưng sâu trong trong lòng thì lại giật mình, trình độ linh khí sư của thành Huyền Vũ rất cao.

Trong lòng cô tò mò nguyên lý vận hành dưới chân, ai là người chế tạo ra linh khí cao cấp kỳ lạ này nhỉ?

Ong~~~~~~

Mấy chục giây sau, ba người đi vào tầng thứ tám khu Trung Ương, rời khỏi thang di chuyển.

Lạc Già quay mắt nhìn thang di chuyển, sau đó còn có thể nhìn ra xa phong cảnh ngoại thành Huyền Vũ.

- Đi theo ta.

Hồ Tiên uốn éo từng bước đi về phía cung điện.

Lạc Già đuổi theo, dùng đôi mắt đẹp hiếu kì dò xét toàn bộ nơi này.

Xoẹt xoẹt xoẹt......

Đi vào Cung điện, ba người ngửi thấy một mùi thơm kì lạ.

- Hương đậu phộng, còn chưa ép xong dầu sao?

Hồ Tiên nhỏ giọng nói thầm.

- Đại nhân Hồ Tiên.

Vệ Ấu Lan từ trong thư phòng đi ra, trong tay còn bưng cái khay bên trên bày biện chén trà.

- Mục Lương ở trong phòng sao?

Hồ Tiên thuận miệng hỏi.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn lên tiếng trả lời.

- Ừm, ngươi vội thì đi đi.

Hồ Tiên khoát tay áo.

Cô cất bước đi vào, đưa tay gõ cửa, giọng điệu quyến rũ hỏi:

- Mục Lương, ngươi đang bận sao?

- Vào đi.

Giọng nói ôn hòa truyền ra.

Đôi mắt đẹp của Lạc Già hơi mở to, vẻ kinh ngạc lộ rõ trên mặt, giọng nói này nghe thực sự còn rất trẻ.

Không chờ cô suy nghĩ nhiều, cô gái tai hồ ly đã đẩy cửa phòng ra.

Két......

Hồ Tiên bước vào thư phòng, sau đó Lạc Già cùng Lý Tiểu Cốt đi theo vào.

Phía sau bàn đọc sách, Mục Lương ngước mắt đánh giá ba cô gái, khi nhìn thấy Lý Tiểu Cốt ở phía sau, thân phận của Lạc Già cũng trở lên rõ ràng hơn chút.

- Hồ Tiên, đi gọi Diêu nhi tới.

Giọng của anh nhẹ nhàng vang lên.

- Được.

Đáy mắt Hồ Tiên hiện lên ý cười, hiểu được suy nghĩ của Mục Lương.

Cô quay người rời khỏi thư phòng.

- Mục Lương, ta đến rồi.

Lý Tiểu Cốt có chút thận trọng cúi người hành lễ.

- Chào ngươi, Mục Lương.

Lạc Già cũng cúi người hành lễ.

Người tuổi trẻ trước mặt là thành chủ Huyền Vũ, không thể khinh thường sơ suất được.

- Mời ngồi.

Mục Lương đưa tay ra hiệu.

- Được.

Lý Tiểu Cốt ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế.

Lạc Già vẻ mặt điềm tĩnh, ưu nhã ngồi xuống.

Lúc này, Vệ Ấu Lan đi vào thư phòng, bưng trà nóng tới cho hai người, bày trên bàn gỗ.

Ánh mắt của Lạc Già lượn lờ trên chén trà, không chạm vào nó.

Vù vù~~

Lý Tiểu Cốt tự nhiên nâng chung trà lên, nhẹ nhàng thổi mấy hơi, sau đó uống.

- Hà......

Cô thở dài một hơi, đôi mắt đẹp lập loè tỏa sáng:

- Tinh thần sảng khoái, thấy thoải mái hơn.

Lạc Già giật mặt một cái, ánh mắt của anh cười mà không cười, cô khó có thể giữ vẻ mặt lạnh nhạt.

Lúc này, Hồ Tiên và Diêu Nhi đi vào thư phòng.

Cô gái tai hồ ly ngầm ra hiệu, Diêu Nhi chào Mục Lương, sau đó ngoan ngoãn đứng ở phía sau anh.

-......

Ánh mắt Lạc Già híp lại, hai mắt nhìn Diêu Nhi nhiều hơn một chút, vì sao lại cố ý đi gọi cô bé này đến?

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Ta nên xưng hô với ngươi như thế nào?

- Lạc Già.

Lạc Già nhẹ giọng trả lời.

- Khụ khụ.

Diêu Nhi đột nhiên ho nhẹ hai tiếng.

- Nói dối không phải thói quen tốt.

Mục Lương nâng mắt nhìn, ánh mắt xem xét nhìn về phía Lạc Già.

Thân thể Lạc Già cứng đờ, đôi mắt màu xanh da trời co rút lại, bí mật bị vạch trần làm tim cô đập nhanh hơn rất nhiều.

Hồ Tiên kinh ngạc nhìn về phía Lạc Già, hoá ra cái tên này là giả.

- Xác nhận lại một chút, tên thật của ta là Già Lạc.

Già Lạc mạnh mẽ trấn định cười nói.

Đáy lòng cô kinh hãi, Mục Lương làm cho cô có cảm giác nhìn không thấu, khi đối mặt với anh giống như đối mặt với núi cao vạn trượng khiến người ta không thở nổi.

- Hả, tên Lạc Già của ngươi là giả?

Lý Tiểu Cốt trừng mắt, kinh ngạc nhìn về phía Già Lạc.

- Thật xin lỗi, có rất nhiều chuyện nên ta hỉ có thể dùng tên giả.

Già Lạc xin lỗi.

- Như vậy sao......

Lý Tiểu Cốt mở to mắt, giọng nói nho nhỏ đọc đi đọc lại hai cái tên của Già Lạc.

- Lạc Già, Già Lạc......

Mục Lương nhớ tới cái gì đó, con mắt màu đen bỗng nhiên sáng lên, giọng điệu nghiêm túc hỏi:

- Ngươi đã từng là Linh Khí Sư cao cấp của thành Tương Lai sao?

- Ngài biết ta?

Sắc mặt Già Lạc nghiêm túc, híp nửa con mắt nhìn về phía anh.

- Nghe Lê Nhã từng nhắc qua ngươi.

Giọng điệu Mục Lương thản nhiên.

- Lê Nhã và Lê Tuyết?

Già Lạc trừng mắt, kinh ngạc hỏi:

- Các cô ấy cũng ở thành Huyền Vũ?

- Ừm, đang ở đây.

Mục Lương mỉm cười gật đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận