Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2571: Yên Tâm Đi, Không Có Chuyện Đó Đâu.

- A, xảy ra chuyện gì vậy?

Nguyệt Phi Nhan kinh ngạc thốt lên.

Anh vội vàng đi tới trước, cẩn thận kiểm tra trạng thái của cô gái Ma Cà Rồng, quay đầu an ủi:

- Không có việc gì đâu, cô ấy chỉ là kiệt sức mà thôi, tinh thần bị tiêu hao quá lớn, ngủ một đêm là được.

- Vậy là tốt rồi.

Nguyệt Thấm Lan thở ra một hơi.

Nguyệt Phi Nhan thở phào nhẹ nhõm nói:

- Ta đưa cô ấy trở về.

- Ừm.

Mục Lương lên tiếng đáp.

…….

Cung điện, khu vực Trung Ương.

Bên trong Thiên Điện của Hi Bối Kỳ.

Nguyệt Phi Nhan nhìn khuôn mặt ngủ say của cô gái Ma Cà Rồng, sau đó vươn tay vén mí mắt của đối phương lên, quan sát tròng mắt màu vàng óng.

- Tại sao vẫn còn chưa tỉnh lại nữa?

Cô lẩm bẩm.

Sau khi Hi Bối Kỳ hấp thu giọt máu của Mục Lương thì đã mê man gần hai ngày, cô gái tóc đỏ thường xuyên tới đây nhìn xem, hiện tại là lần thứ sáu cô tới đây.

Nguyệt Phi Nhan nhíu mày, lo lắng nói:

- Chẳng lẽ ngủ luôn không tỉnh lại?

Cô buông tay để mí mắt của cô gái Ma Cà Rồng khép lại, sau đó lưu ý đến nhịp hô hấp, phát hiện tần suất là đều đặn, không giống như sắp chết.

Nguyệt Phi Nhan vươn tay nhéo má Hi Bối Kỳ, mắng thầm:

- Chậc, sao ngươi còn chưa tỉnh lại nữa? Một mình ta đi căn cứ Không Quân huấn luyện chán muốn chết rồi, mau tỉnh lại đi.

- Tiểu thư Phi Nhan, ngươi ở đây làm gì thế?

Một giọng nói kinh ngạc vang lên, Thanh Vụ đi vào trong phòng, tay bưng chậu nước nóng.

- Không, không có gì.

Nguyệt Phi Nhan vội vàng buông tay ra, làm bộ như mình chẳng làm gì cả.

Thanh Vụ nghiêm mặt, nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Tiểu thư Phi Nhan, tiểu thư Hi Bối Kỳ vẫn còn mê man, ngươi không được nhân cơ hội mà bắt nạt cô ấy nha, nếu không ta mách đại nhân Thấm Lan đấy.

- Ta không có.

Nguyệt Phi Nhan có chút chột dạ nói.

Thanh Vụ nghi ngờ chớp mắt, cho đến khi cô gái tóc đỏ nhìn sang chỗ khác mới mở miệng:

- Vậy được rồi, làm phiền tiểu thư Phi Nhan tránh chỗ một chút, ta phải lau mình cho tiểu thư Hi Bối Kỳ.

- Được rồi, ngươi làm đi.

Nguyệt Phi Nhan nhường chỗ để tiểu hầu gái có thể tới mép giường.

Cô buông chậu nước, dùng khăn mặt sạch sẽ nhúng nước nóng rồi nhẹ nhàng lau sơ cơ thể cô gái Ma Cà Rồng.

Nguyệt Phi Nhan không có ở lâu, trước khi rời đi căn dặn một câu:

- Khi nào cô tỉnh lại thì nhớ kêu ta đấy.

- Vâng!

Thanh Vụ ngoan ngoãn lên tiếng.

Lúc này, cô gái tóc đỏ mới xoay người rời đi, trong lòng vẫn còn có chút lo lắng, vì vậy xoay người đi tới thư phòng, muốn tìm Mục Lương hỏi thăm tình hình.

- Cộc cộc cộc ~~~

Nguyệt Phi Nhan gõ cửa thư phòng, hô:

- Mục Lương, ta vào được không?

- Vào đi.

Giọng nói trong sáng của Mục Lương truyền ra.

- Cọt kẹt ~~~

Lúc này, Nguyệt Phi Nhan mới đẩy cửa mà vào, nhìn thấy Mục Lương ngồi ở sau bàn làm việc xử lý văn kiện, bên cạnh là Ly Nguyệt.

Mục Lương ngước mắt ôn hòa hỏi:

- Phi Nhan, có chuyện gì vậy?

Đôi mắt đỏ của Nguyệt Phi Nhan chớp chớp, lo lắng hỏi:

- Mục Lương, Hi Bối Kỳ vẫn chưa tỉnh lại, cô ấy thật sự không sao chứ?

Mục Lương trấn an:

- Đừng lo lắng, sáng sớm ta đã đến kiểm tra Hi Bối Kỳ rồi, đây là di chứng sau khi đột phá cấp 8, cơ thể và tinh thần của cô ấy bị tiêu hao quá lớn cho nên mới ngủ lâu như vậy.

Anh vốn dĩ cho rằng Hi Bối Kỳ ngủ một đêm sẽ tỉnh lại, không ngờ cô lại ngủ li bì hai ngày, sáng sớm nay cô đã dùng nguyên tố sinh mệnh điều trị cơ thể của cô gái Ma Cà Rồng, muộn nhất là tối nay sẽ tỉnh lại.

Nguyệt Phi Nhan nghe vậy thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói:

- Vậy thì tốt rồi, ta còn lo lắng có khi nào cô ấy sẽ ngủ mãi không tỉnh hay không?

- Yên tâm đi, không có chuyện đó đâu.

Mục Lương buồn cười đáp.

Đôi mắt màu bạc của Ly Nguyệt hiện ra ý cười, nói:

- Nếu Hi Bối Kỳ biết ngươi quan tâm mình như vậy, ta chắc chắn sau khi tỉnh lại cô ấy sẽ rất vui.

Nguyệt Phi Nhan bĩu môi, lẩm bẩm:

- Ai muốn cô ấy biết chứ, các ngươi đừng nói.

Mục Lương và cô gái tóc trắng liếc nhau, đều không hẹn mà cùng bật cười.

- Được rồi, không nói chuyện với các ngươi nữa, ta đi làm việc đây.

Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Phi Nhan ửng đỏ, tìm cớ xoay người rời đi thư phòng.

Mục Lương mỉm cười nói:

- Thật là một cô gái kiêu ngạo.

Ly Nguyệt nghĩ tới điều gì đó, hỏi:

- Phải rồi, Lý Tiểu Cốt đang thử phương pháp chiết cây mà ngươi nói trước đây, ngươi có muốn đến đó xem không?

Mục Lương sắp xếp lại kiến thức mình biết về chiết cây rồi sai người đưa cho Lý Tiểu Cốt, hiện tại Linh Điền là do cô ấy đang quản lý.

Linh Điền chính là đồng ruộng xung quanh Trà Thụ Sinh Mệnh, chuyên dùng để trồng trọt linh thực.

Mục Lương suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói:

- Ừm, đi nhìn một chút cũng được.

- Vậy khi nào ngươi xử lý xong hết những thứ này lại đi, ta phân phó người đi chuẩn bị xe hơi.

Ly Nguyệt nói rồi đứng dậy.

Mục Lương ừ một tiếng, tiếp tục lật xem văn kiện từ Vệ Thành đưa tới.

Hiện tại, mười hai toà Vệ Thành đang phát triển rất nhanh, càng ngày càng có nhiều người biết tới vương quốc Huyền Vũ, mỗi ngày đều có người từ hai đại lục cũ mới tới đây, có khi là tới du lịch, làm ăn, cũng có người muốn sống lâu dài ở vương quốc Huyền Vũ.

Sự xuất hiện của bọn hắn khiến cho tốc độ phát triển của vương quốc Huyền Vũ càng nhanh hơn.

Nửa giờ sau, Mục Lương và Ly Nguyệt bước vào xe hơi, rời đi khu Trung Ương dưới sự hộ tống của hộ vệ Trung Ương.

Mục Lương vốn dĩ không định ngồi xe hơi ra ngoài, nhưng nghĩ tới lời nói trước đó của Nguyệt Thấm Lan, là quốc vương thì khi ra ngoài phải chú ý phô trương mới được, đây là tượng trưng cho thân phận.

Quốc vương thân dân là chuyện tốt, nhưng cần phải nắm chắc mức độ, cũng cần lưu lại cảm giác uy nghiêm và khoảng cách với dân chúng.

- Bệ hạ vạn an.

Trên đường đi, dân chúng hai bên đường đều dừng chân, cung kính hành lễ về phía đoàn xe.

Mục Lương khẽ gật đầu, xem như đáp lại dân chúng.

Đoàn xe chạy ra Chủ Thành, lao nhanh về phía Linh Điền.

Không lâu sau đó, đoàn xe dừng lại ở bên ngoài Linh Điền, hộ vệ Trung Ương kéo cửa xe ra.

Mục Lương và Ly Nguyệt lần lượt xuống xe, cất bước đi vào trong linh điền, hộ vệ Trung Ương đứng thành hai hàng theo ở phía sau.

- Cộp cộp cộp ~~~

- Bệ hạ vạn an.

Lý Tiểu Cốt nhận được tin tức vội vã tiến lên rồi cung kính hành lễ với Mục Lương.

- Ừm.

Mục Lương gật đầu một cái, bình thản hỏi:

- Nghe nói hôm nay bắt đầu thử phương pháp chiết cây à?

- Đúng vậy, chúng ta vừa mới bắt đầu.

Lý Tiểu Cốt cung kính trả lời.

Cô len lén quan sát Mục Lương, trong lòng không nhịn được khen ngợi một tiếng, một đoạn thời gian không gặp, hình như bệ hạ lại đẹp trai hơn nữa rồi.

Anh hơi nâng cằm lên, nói:

- Đưa ta đến đó nhìn xem.

- Vâng, mời bệ hạ đi theo ta.

Lý Tiểu Cốt gật đầu liên tục, vươn tay cung kính ra hiệu.

Mục Lương cất bước đi về trước, tiến vào sâu trong Linh Điền, nơi đó có một khối ruộng mẫu, chuyên dùng để trồng trọt sản phẩm mới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận