Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1254: Năng Lực Hấp Thụ Thể Lực



Lục Nghiên nhìn chăm chú theo từng người bọn họ rời đi, sau đó chỉ còn một mình cô đứng trên sân ga, tò mò nhìn quanh bốn phía.

- Thật phồn hoa...

Lục Nghiên thấp giọng tán thưởng.

- Trước tiên cứ tìm cục quản lý đi, cũng không biết nó nằm ở đâu?

Cô chớp chớp con ngươi màu xám, cất bước rời khỏi sân ga, dọc theo đường viền bên ngoài quảng trường từ từ đi tới.

Không qua bao lâu, cô ngừng chân một chút, đôi mắt đẹp đã nhìn thấy kiến trúc to lớn bên ngoài quảng trường, trên bức tường bên ngoài rõ ràng viết tên cục quản lý.

- Tìm được rồi!

Lục Nghiên lên tinh thần, cô chạy chậm tới trước cục quản lý trong nội thành.

Sau đó không lâu, cô đã đứng xếp hành bên ngoài cửa cục quản lý Nội thành, nhưng vẫn còn ngước mắt đánh giá kiến trúc độc đáo với ba tầng lầu đều được kiến tạo bằng ngọc lưu ly kia, trong trong lòng có chút khẩn trương.

- Như vậy cũng quá xa xỉ rồi.

Sau lần trước khi Nguyệt Thấm Lan đề nghị, Mục Lương đã sửa sang lại kiến trúc cho cục quản lý nội thành, tất cả đều được thay mới bằng ngọc lưu ly.

Theo cách nói của Nguyệt Thấm Lan, làm như vậy sẽ tạo nên hình tượng oai nghiêm vĩ đại cho cục quản lý.

- Đi vào trước đi.

Lục Nghiên thở sâu, sau đó cô cất bước đi vào bên trong cục quản lý.

Tầng một của cục quản lý chính là đại sảnh làm việc đối ngoại, có sắp xếp một loạt cửa sổ, còn có không ít người đang ở xếp hàng tiếp nhận công việc. Nhân viên công tác đã để ý thấy Lục Nghiên bước vào, cho nên cô ấy lập tức đi tới.

- Xin chào, ngươi tới tìm công việc hay có nghiệp vụ gì cần nói?

Nhân viên công tác mỉm cười hỏi.

Lục Nghiên có chút khẩn trương nói:

- Ta không có nghiệp vụ gì, ta chỉ muốn gặp thư ký đại nhân.

- Ngươi có hẹn trước hay không?

Nhân viên công tác thuận miệng hỏi.

- Còn phải hẹn trước ư?

Lục Nghiên sửng sốt một chút.

Nhân viên công tác giải thích:

- Đương nhiên, thư ký đại nhân bề bộn nhiều việc, không phải ngày nào đại nhân cũng ở cục quản lý, cần hẹn trước mới được.

- Ta, ta không có hẹn trước...

Lục Nghiên hơi buồn bã nói.

- Như vậy sao…?

Nhân viên công tác suy tư một chút, rồi tò mò hỏi:

- Vậy vì sao ngươi muốn gặp thư ký đại nhân?

- Ta muốn tìm một phần công việc, cũng muốn gặp thành chủ đại nhân.

Lục Nghiên nghiêm túc nói:

- Còn muốn hỏi về bí dược có thể trị liệu cảm nhiễm Hư Quỷ.

- Cảm nhiễm Hư Quỷ?

Nhân viên công tác ngẩn ngơ.

Nhưng ngay sau đó vẻ mặt cô ấy đã bình thường trở lại, nghiêm túc nói:

- Vừa vặn thư ký đại nhân đang ở cục quản lý, ta đi giúp ngươi hỏi một chút, nếu đại nhân có rảnh, chắc là ngài sẽ gặp ngươi.

Lục Nghiên lộ ra vẻ mặt vui mừng, cảm kích nói:

- Được. Cảm ơn ngươi.

- Đừng khách khí.

Nhân viên công tác khoát tay áo. Cô xoay người đi về hướng cầu thang, từng bước đi lên lầu hai.

Lục Nghiên đứng tại chỗ, nhìn qua quần áo của những người khác, trong lòng cô có chút phức tạp, cô cảm thấy mình và những người này có chút khác nhau.

Cô âm thầm suy nghĩ, tối nay khi trở về nhất định phải mua vài bộ quần áo mới được. Không bao lâu sau, nhân viên công tác vừa rời đi đã trở lại.

Nhân viên công tác trong trẻo nói:

- Tiểu thư, thư ký đại nhân muốn gặp ngươi, hãy đi theo ta.

- Thật tốt quá.

Đôi mắt đẹp của Lục Nghiên sáng lên, cô vội vàng đi theo nhân viên công tác lên lầu hai.

Văn phòng của thư ký ở lầu hai, lầu ba là văn phòng của thành chủ, cho dù một tháng thành chủ chưa chắc đã có mặt một lần nhưng văn phòng vẫn phải có.

Hai người đi vào lầu hai, xuyên qua hai gian phòng họp, đi vào văn phòng tận cùng bên trong.

Cộc cộc cộc…

- Thư ký đại nhân.

Nhân viên công tác gõ vang cửa văn phòng.

- Vào đi.

Âm thanh tao nhã của Nguyệt Thấm Lan vang lên.

Ken két...

Nhân viên công tác đẩy cửa phòng, phất tay ra hiệu cho Lục Nghiên đi theo.

- Thư ký đại nhân, ta đã mang người đến.

Nhân viên công tác hơi hơi xoay người.

Lục Nghiên đánh giá Nguyệt Thấm Lan, trong lòng cô cảm thấy ngoài ý muốn, hoá ra thư ký đại nhân xinh đẹp như vậy.

- Ừm, ngươi ra ngoài đi.

Nguyệt Thấm Lan nâng lên mi mắt, liếc nhân viên công tác một cái.

- Vâng.

Nhân viên công tác xoay người rời đi, còn thuận tay đóng cửa phòng lại.

Nguyệt Thấm Lan đánh giá cô gái tóc xanh, vắt hai chân lên nhau, thân thể tựa vào lưng ghế mềm mại, cất giọng tao nhã hỏi:

- Ta nên gọi ngươi là gì?

- Lục Nghiên.

Lục Nghiên hơi hơi cúi đầu.

Nguyệt Thấm Lan vô tình phát ra khí thế cực kỳ mạnh mẽ, làm cho cô có chút không được tự nhiên.

- Lục Nghiên ư?

Nguyệt Thấm Lan cử động ngón tay một chút, kinh ngạc nói:

- Ngươi là đảo chủ đảo Ngọc?

Cô nhớ rõ cái tên Lục Nghiên này, mấy ngày hôm trước, cô ấy đã cùng mấy người Mậu Đạt đến Thành Huyền Vũ, Hồ Tiên cũng nói qua với cô rồi.

Lục Nghiên sửng sốt, kinh ngạc hỏi:

- Thư ký đại nhân biết ta?

- Không gọi là biết, chính là biết tới sự tồn tại của ngươi.

Nguyệt Thấm Lan rút ra một phần văn kiện rồi đặt lên mặt bàn, bên trong đó đều là thông tin về Lục Nghiên và những đảo dân khác, mặt sau còn có địa chỉ hiện tại của bọn họ ở Vệ thành.

Cô gập văn kiện lại, tao nhã nói:

- Mấy ngày nay, ta bận rộn nhiều việc, không có quan tâm đến Vệ thành số bốn, đúng là sơ sót của ta. Hiện tại, Vệ thành số bốn không có người quản lý, rất nhiều chuyện đều cần người của cục quản lý nội thành qua đó xử lý.

-...

Môi Lục Nghiên giật giật, cô không biết mình nên nói cái gì mới phải.

- Nói đi, vì sao ngươi muốn gặp ta?

Nguyệt Thấm Lan thả hai chân xuống, đôi mắt đẹp màu xanh làm bình tĩnh không chút gợn sóng.

- Ta muốn tìm một phần công việc, cũng muốn gặp thành chủ đại nhân!

Lục Nghiên thành khẩn nói.

- Tìm một phần công việc sao…?

Ngón tay Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, hỏi:

- Hiện giờ thực lực của ngươi là gì?

- Cấp sáu trung cấp.

Lục Nghiên chi tiết trả lời.

- Cấp sáu trung cấp sao, coi như không tồi...

Nguyệt Thấm Lan suy tư một chút, lại hỏi:

- Năng lực thức tỉnh là gì?

Lục Nghiên trong trẻo nói:

- Người bị ta đụng tới sẽ không còn khí lực, nhưng chỉ có tác dụng với người đồng cấp hoặc yếu hơn ta.

Nguyệt Thấm Lan nhướng mày, tán dương nói:

- Năng lực thức tỉnh không tồi.

- Chỉ tạm được.

Lục Nghiên mấp máy đôi môi đỏ mọng.

Nguyệt Thấm Lan nghiêng đầu suy nghĩ, rồi tao nhã nói:

- Ngươi là đảo chủ đảo Ngọc, vậy chắc chắn có kinh nghiệm về phương diện quản lý.

Lục Nghiên chớp chớp đôi mắt đẹp màu xám, không biết Nguyệt Thấm Lan có ý gì.

- Có một phần công việc rất thích hợp với ngươi.

Nguyệt Thấm Lan cụp mắt nói:

- Đi làm người quản lý của Vệ thành số bốn, tiền công một tháng một ngàn đồng...

- Hả, cho ta làm người quản lý Vệ thành?

Lục Nghiên trừng lớn đôi mắt đẹp, cô trực tiếp sững sờ.

- Ngươi có thể trở về suy nghĩ một chút, cho ngươi thời gian một ngày.

Nguyệt Thấm Lan khoát tay áo, lạnh nhạt hỏi:

- Hiện tại nói về vấn đề khác, ngươi nói muốn gặp thành chủ, là có chuyện gì?

Lục Nghiên phục hồi lại tinh thần, vội vàng giải thích:

- Ta muốn gặp thành chủ đại nhân, vì chuyện trị liệu bí dược cảm nhiễm Hư Quỷ.

Nguyệt Thấm Lan ngồi thẳng người, kinh ngạc nói:

- Ngươi bị cảm nhiễm Hư Quỷ?

Lục Nghiên vội vàng xua tay nói:

- Không phải ta, là dân trên đảo của ta.

Bạn cần đăng nhập để bình luận