Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1737: Cách Giải Quyết



- Keng! Có kế thừa thiên phú của Trùng Hút Máu cấp 6: Khống Chế Huyết Độc hay không?

- Kế thừa.

Mục Lương lên tiếng.

- Keng!

- Khống Chế Huyết Độc đang thay đổi... Đang thích ứng... Truyền thừa hoàn tất.

Trong đầu Mục Lương vang lên âm thanh nhắc nhở liên tiếp của hệ thống, trong cơ thể chảy qua một dòng nước ấm, thoáng qua rồi biến mất.

Đầu ngón tay của anh Trùng Hút Máu bắt đầu tiến hóa, hình thể của nó trở nên to cỡ một hạt gạo, trên cái đầu nho nhỏ mọc thêm sáu cái vòi, trên người còn có đường sọc màu đen.

Lúc thú thuần dưỡng đang tiến hóa, anhh chuẩn bị dùng thử một năng lực mới.

Mục Lương đi tới một con Rồng Bay khác đang bị thương, đưa tay chỉ đâm vào bên trong miệng vết thương của nó, rót ra một ít Huyết Độc.

Cũng không lâu lắm, Rồng Bay đang hôn mê chậm rãi đứng dậy, tuy ánh mắt của nó còn nhắm, nhưng hành động lại bị Mục Lương khống chế, đây chính là hiệu quả của Khống Chế Huyết Độc.

- Tỉnh!

Nguyệt Phi Nhan cảnh giác.

- Không có. Ta đang khống chế nó.

Mục Lương giải thích một câu, sau đó giải trừ Khống Chế Huyết Độc, nó lại ngã xuống đất, sau đó, anh quay qua trao đổi với Trùng Hút Máu cấp 6, hỏi chuyện Rồng Bay.

- Ong ong ong ~~~

Nó dùng ý niệm đáp lại, giải thích chuyện đã xảy ra.

- Làm sao vậy?

Long Chủ nhìn một màn này, có chút không hiểu nên gãi đầu

Mục Lương ngước mắt nhìn về phía hắn, bình tĩnh tiếng nói:

- Ta biết rõ làm sao giải quyết chuyện này.

- Giải quyết như thế nào?

Sắc mắt của Long Chủ lộ tia vui mừng, khẩn trương nhìn chằm chằm vào Mục Lương.

…………..

Mục Lương vẫy tay một cái, Trùng Hút Máu Sáu Sừng rơi vào lòng bàn tay.

Anh nhìn về phía Long Chủ, giải thích:

- Trong cơ thể những con Rồng Bay bị quái bệnh đều có Trùng Hút Máu.

- Thì ra là những con trùng này giở trò quỷ!

Long Chủ trợn tròn hai mắt.

Hắn trợn mắt nhìn về phía Trùng Hút Máu Sáu Sừng trong lòng bàn tay Mục Lương, vuon tay muốn bóp chết nó.

Mục Lương vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, hơi chuyển động suy nghĩ khống chế cơ thể của Long Chủ, không cho hắn nhúc nhích, lạnh lùng nói:

- Con Trùng Hút Máu này đã bị ta thu phục, thứ mà ngươi phải xử lý là Trùng Hút Máu khác.

Sắc mặt của Long Chủ biến đổi, hắn hít sâu mấy hơi, trầm giọng nói:

- Ta biết rồi.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, lúc này Long Chủ mới khôi phục lại năng lực hành động tự chủ.

Điều này khiến Long Chủ hoảng sợ không thôi, hắn hoàn toàn không có năng lực phản kháng Mục Lương.

Long Chủ ổn định tinh thần một chút, trầm giọng hỏi:

- Các hạ biết Trùng Hút Máu xuất hiện như thế nào không?

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Trùng Hút Máu vốn dĩ cuộc sống bên trong Rừng Vạn Khô, hiện tại lại xuất hiện ở Cốc Phi Long, nguyên nhân trong đó như thế nào thì chắc ngươi có thể điều tra được.

- Rừng Vạn Khô..... Đáng chết!

Long Chủ nghĩ tới điều gì, đôi mắt hiện lên một tia âm ngoan.

Hai tháng trước, hắn giao dịch được một món bảo vật là một gã thương nhân hành hoang, đối phương nói là lấy được từ này từ Rừng Vạn Khô, rất có thể vấn đề xuất hiện ở trên món bảo vật đó.

Hắn nhìn về phía Mục Lương, thành khẩn hỏi:

- Các hạ biết cách nào giải quyết đám Trùng Hút Máu này, để cho những con Rồng Bay khác khôi phục lại bình thường không?

Mục Lương ra hiệu về phía Trùng Hút Máu Sáu Sừng trong lòng bàn tay, nhàn nhạt nói:

- Chuyện này rất đơn giản, ngươi mang nó trở về Cốc Phi Long, nó sẽ kéo những con Trùng Hút Máu khác trong cơ thể Rồng Bay ra ngoài, sau đó lại cho Rồng Bay uống một ít trà tinh thần là có thể trị hết bọn chúng.

Trùng Hút Máu Sáu Sừng tiến hóa đến cấp 6 có thể hiệu lệnh toàn bộ Trùng Hút Máu cấp thấp, tương đương là nữ vương của Trùng Hút Máu.

- Thật tốt quá!

Hai mắt của Long Chủ sáng ngời.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Trùng Hút Máu Sáu Sừng có thể trở về cùng với ngươi, nhưng sau khi việc này kết thúc thì phải đưa nó trở về đây, bằng không ta sẽ đích thân đến tận cửa chào hỏi.

- Vâng, các hạ yên tâm, sau khi việc này kết thúc thì ta lập tức đưa nó trở về..

Long Chủ vội vã bảo đảm.

Hắn chán ghét Trùng Hút Máu, vốn dĩ muốn đập chết con Trùng Hút Máu này, nhưng nếu hắn thật sự làm như vậy, sợ là Cốc Phi Long sẽ bị người trước mắt đánh chìm xuống đáy biển.

- Nhớ trả tinh thạch hung thú, đừng quên đó.

Nguyệt Phi Nhan nhắc nhở.

Khóe mắt của Long Chủ co giật, gật đầu nói:

- Ta không quên.

Mục Lương bình thản nói:

- Mau trở về đi, bằng không tối nay ngươi nên bảo thuộc hạ nhặt xác bầy Rồng Bay.

- Được.

Long Chủ nheo mắt, vội vã triệu hồi Vua Rồng Bay qua đây.

Hơn hai mươi phút sau, Vua Rồng Bay từ trên trời giáng xuống, rơi vào bên cạnh Long Chủ.

- Hống hống hống ~

Nó thấp giọng gầm thét, hình như đang trách cứ việc bỏ nó lại bên ngoài khu Trung Ương.

Khi nó nhìn thấy Mục Lương thì lại ngậm miệng, cẩn thận bước tới gần hắn, thân mật dùng đầu cọ cọ tay của đối phương.

- Đã lâu không gặp.

Mục Lương cảm thấy buồn cười nói.

Sau khi anh chữa khỏi cánh cho Vua Rồng Bay thì nó cũng rất thích gần gũi với hắn.

-...

Long Chủ co giật khóe miệng, trong lòng rất khó chịu, giống như vợ của mình bị người khác đoạt đi.

- Ngươi cần phải đi rồi.

Anh trầm giọng nói.

- Hống hống hống ~~~

Vua Rồng Bay quay đầu gầm nhẹ vài tiếng, sau đó tiếp tục dùng đầu cọ cọ tay của anh.

- Ngoan, đi thôi.

Mục Lương vỗ đầu của Vua Rồng Bay.

- Hống hống hống ~~~

Vua Rồng Bay luyến tiếc mà gầm nhẹ một tiếng, lưu luyến đi tới bên cạnh Long Chủ.

Long Chủ giận quá hóa cười, lập tức nhảy lên lưng Vua Rồng Bay.

Mục Lương nhìn về phía Trùng Hút Máu Sáu Sừng, dặn dò:

- Đi thôi, mang đám Trùng Hút Máu còn lại về đây.

- Ong ong ong ~~~

Trùng Hút Máu Sáu Sừng bay khỏi vai Mục Lương, đi tới trước mặt Long Chủ, bay quanh người đối phương hai vòng rồi đáp xuống đỉnh đầu hắn.

-...

Long Chủ đen mặt, chịu đựng không có nổi nóng.

Trong lòng hắn phiền muộn, ý của Mục Lương là hắn không thể giết những con Trùng Hút Máu khác, phải mang toàn bộ về đây cho đối phương.

- Đi thôi.

Long Chủ trầm giọng nói.

- Hống hống hống ~

Vua Rồng Bay ngẩng đầu lên trời rít gào một tiếng, vỗ cánh bay lên trên cao, sau khi lượn một vòng mới bay về phía Kênh Sương Mù.

Những con Rồng Bay khác đập cánh chở nhóm Long Vệ bay lên không trung.

- Đi rồi.

Nguyệt Phi Nhan nhìn nhóm Rồng Bay rời đi rồi dần dần biến mất ở cuối tầm mắt, tiếc nuối nói:

- Đáng tiếc.

Mục Lương nghi ngờ nhìn về phía cô gái tóc đỏ:

- Đáng tiếc cái gì?

Nguyệt Phi Nhan ngây thơ nói:

- Quên mất không bảo Long Chủ đặt hàng ở chỗ chúng ta nha, nên giới thiệu linh mễ cho hắn.

Mục Lương khẽ cười nói:

- Đừng nóng vội, hắn sẽ trở lại đây lần nữa.

- Đúng rồi.

Khóe môi của Nguyệt Phi Nhan cong lên.

Dưới cái nhìn của cô, Long Chủ chính là phú ông giàu nứt đố đổ vách, không làm thịt quả thật là lãng phí của giời.

- Ta trở về đây, còn có việc phải xử lý.

Mục Lương ôn hòa nói.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu nói:

- Được rồi, ta còn phải tiếp tục huấn luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận