Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3223: Chỉ biết an tĩnh như ngây người kê. « 2 càng ». (length: 7563)

Lúc này, Lan Anh đã bình tĩnh lại, thân thể không còn căng thẳng nữa. Dân chúng thành Ân Lam được cứu rồi, cha nàng và người nhà cũng được cứu.
Nghĩ đến điều gì đó, nàng liền nhắc nhở: "Quốc vương bệ hạ, thông thường phép thuật ánh sáng không chữa khỏi được bệnh đâu, nhất định phải dùng thuốc của bệnh viện mới được."
Khi bệnh lạ bùng phát ở thành Ân Lam, thành chủ đã phải chi rất nhiều tiền để mời một Ma pháp sư ánh sáng cấp Bảy đến giúp đỡ, nhưng hiệu quả quá nhỏ. Thành chủ nhất thời không tìm được ma pháp sư ánh sáng nào cao cấp hơn, huống chi muốn chữa khỏi bệnh cho dân thành, chỉ dựa vào phép thuật ánh sáng cũng khó.
"Ta biết rồi." Mục Lương bình thản đáp.
Hắn sẽ phái đội ngũ y tế đến thành Ân Lam, còn có thể cho người mang theo ngọc trai Phú Năng nữa. Nếu chỉ dựa vào đội ngũ y tế không giải quyết được vấn đề thì sẽ dùng ngọc trai Phú Năng, nhờ vào sức mạnh thanh lọc của thế giới Lĩnh Vực.
"Đa tạ Huyền Vũ bệ hạ." Lan Anh xúc động hành lễ lần nữa.
"Đừng mừng vội, ta có chuyện muốn nhắc nhở ngươi." Mục Lương ngước mắt nhìn, tiếp tục nói: "Sau khi bệnh viện xây xong, việc khám chữa bệnh cho dân chúng đều sẽ thu phí, điểm này ngươi phải biết."
"Hiểu ạ." Lan Anh cung kính gật đầu.
Nàng đã tìm được hy vọng sống cho dân thành Ân Lam, chi phí chữa bệnh tự nhiên sẽ do chính họ chi trả. Nàng đã từng đến bệnh viện của vương quốc Huyền Vũ, biết chi phí khám chữa bệnh ở đó, người dân bình thường hoàn toàn có khả năng thanh toán.
Mục Lương bình thản nói: "Ngoài ra, thu nhập của bệnh viện không liên quan gì đến các ngươi, cũng sẽ không nộp thuế cho các ngươi."
Lan Anh do dự một chút, nhỏ giọng nói: "Quốc vương bệ hạ, thuế má thì thành Ân Lam chúng ta sẽ không thu, nhưng mà phía Vương Thất lại có thể thu..."
Mục Lương ngước mắt nói: "Bọn họ không dám thu." Giọng điệu của hắn bình thản, nhưng lại lộ ra khí phách và sự tự tin.
"Cũng phải." Lan Anh đồng tình gật đầu.
Người của Vương Thất Sâm Phổ An đều là lũ bắt nạt kẻ yếu, với sự hùng mạnh của vương quốc Huyền Vũ, Vương Thất chỉ có thể ngoan ngoãn như gà mắc tóc. Mục Lương thản nhiên hỏi: "Còn vấn đề gì nữa không?"
"Không, không có ạ, chỉ mong Quốc vương bệ hạ sớm phái người lên đường thôi ạ." Lan Anh lắc đầu nói.
"Ừ, Thấm Lam, viết cho nàng một bản hợp đồng để nàng ký tên đóng dấu." Mục Lương nghiêng đầu nói.
"Được, chờ một chút." Nguyệt Thấm Lam đáp lời, lấy giấy bút ra bắt đầu viết.
Rất nhanh một bản hợp đồng đã được viết xong. Mục Lương giơ tay đặt lên hợp đồng, thi triển năng lực khế ước. Hắn nhìn Lan Anh, lạnh nhạt nói: "Ký tên, đóng dấu, rồi lưu lại Huyết Thủ Ấn của ngươi."
Lan Anh nhìn các điều khoản trong hợp đồng, xác nhận không có vấn đề gì thì cầm bút ký tên, còn đóng cả con dấu của thành chủ mà cha nàng đưa cho. Nàng cắn rách đầu ngón tay, in dấu vân tay lên chỗ được đánh dấu.
"Ông ~~~" Khế ước thành lập, hợp đồng phát ra một vầng sáng rồi biến mất.
Mục Lương ngước mắt nói: "Khế ước đã thành lập, nếu vi phạm các điều khoản trong hợp đồng, cả tộc ngươi sẽ chết không toàn thây."
Lan Anh rùng mình, thần sắc nghiêm túc nói: "Sẽ không đâu, mời Huyền Vũ bệ hạ yên tâm."
Mục Lương bình thản nói: "Ngươi về đi, chậm nhất ba ngày nữa sẽ xuất phát, nhanh thì ngày mai, ta sẽ cho người báo cho ngươi."
"Vâng ạ." Lan Anh kích động hành lễ.
"Đi thôi, ta đưa ngươi ra ngoài." Sibeqi ngây thơ nói.
"Được, cảm ơn ngươi." Lan Anh cảm kích nhìn cô nàng Hấp Huyết Quỷ, nếu không có nàng giúp đỡ, nàng căn bản không gặp được Quốc vương Huyền Vũ. Sibeqi không để ý, vẫy tay rồi dẫn nàng rời khỏi phòng họp.
Nguyệt Thấm Lam nhìn Mục Lương, hỏi: "Ngươi định phái ai đi thành Ân Lam?"
Mục Lương suy nghĩ một chút, nói: "Chọn người từ các bệnh viện đi, thời gian phái đi là nửa năm, khi nào bệnh viện ở đó đi vào hoạt động bình thường thì có thể xin về, ai có năng lực thì có thể ở lại làm viện trưởng."
Nguyệt Thấm Lam ôn tồn nói: "Nếu như vậy, những nhân viên phái đi sẽ phải có trợ cấp đi xa."
"Đúng đấy, nếu không thì ai muốn đi chứ." Mục Lương gật đầu.
Chế độ đãi ngộ ở vương quốc Huyền Vũ rất tốt, đi xa sẽ không được hưởng những tiện ích này nữa, đương nhiên phải có biện pháp khuyến khích mới được. Mục Lương nghĩ một chút rồi nói tiếp: "Bệnh viện sẽ có nhà ăn, sắp xếp đầu bếp đi cùng, đồ ăn ngon cũng sẽ hấp dẫn được người."
"Được, ta sẽ sắp xếp." Nguyệt Thấm Lam gật đầu.
Ẩm thực của vương quốc Huyền Vũ rất nổi tiếng, coi như phúc lợi của nhân viên, sẽ giúp họ bớt lo lắng hơn sau khi đi xa.
Mục Lương nhẹ nhàng nói: "Sớm xác định danh sách những nhân viên sẽ đi, đi sớm một chút đi, sang đó còn phải xây bệnh viện, ta sẽ đưa cho ngươi bản vẽ thiết kế bệnh viện vào ngày mai."
"Vâng, ta sẽ đi sắp xếp ngay." Nguyệt Thấm Lam nói rồi đứng lên.
Mục Lương bình thản nói: "Ừ, ta đến xưởng linh khí một chuyến, linh khí chữa bệnh mới chắc là nghiên cứu xong rồi."
"Đi thôi." Nguyệt Thấm Lam cúi người hôn nhẹ lên má Mục Lương rồi mới đi ra ngoài, đôi giày cao gót gõ cộp cộp trên sàn.
Mục Lương đứng dậy rời khỏi phòng khách, đến xưởng linh khí ở tầng bảy cao nguyên. Trong xưởng linh khí, Gallo đang nằm trên ghế xích đu, nhàn nhã nghỉ ngơi. Bên cạnh nàng, Alinos và Aliya đang bưng trà rót nước.
"Chị Gallo, không phải hôm nay chị nghỉ sao?" Aliya lẩm bẩm.
Gallo rũ mắt nói: "Bây giờ không tính là nghỉ ngơi sao, có phải là đang nghiên cứu linh khí đâu."
"Nghỉ ngơi là nằm không làm gì cả, hoặc là đi chơi mới tính là nghỉ ngơi chứ." Alinos nghiêm túc nói.
"Nhìn xem những thứ các ngươi đang cầm trên tay đi." Gallo ngước mắt lên nói.
Aliya nhìn chén trà trên tay mình, còn Alinos thì khó hiểu cầm miếng bánh ngọt.
"Có đồ ăn, thức uống, thế có tính là nghỉ ngơi không?" Gallo hỏi lại.
"Nhưng những thứ này đều là chị đang ăn mà." Aliya giật giật khóe mắt.
"Không cần để ý đến mấy chi tiết này." Gallo tỉnh bơ nói. Nàng lại bổ sung: "Các ngươi cũng có thể ăn."
Aliya nhỏ giọng nói: "Bọn em muốn đi ăn lẩu với đồ nướng."
Gallo hai mắt sáng lên, suy tư một lát rồi nói: "Ý hay đấy, ta mời, cùng đi không?"
"Thật á?" Alinos hai mắt lấp lánh.
"Đừng có gạt tụi em." Aliya nghiêm túc nói.
"Không có, ta không phải người như vậy." Gallo lườm hai người.
Alinos giọng u oán nói: "Chị Gallo, lần liên hoan trước, chị cũng nói đột nhiên có việc, ăn được nửa bữa rồi chạy mất."
"Có hả?" Gallo mắt long lanh, giọng chân thành nói: "Làm gì có, ta không nhớ."
"....." Alinos á khẩu không nói được gì.
"Bệ hạ Vạn An." Ngoài xưởng linh khí, các vệ binh canh giữ cao nguyên cung kính hành lễ. Ba người nghe thấy liền quay lại nhìn, thấy Mục Lương đang bước vào với vẻ thản nhiên.
"Bệ hạ Vạn An." Hai chị em Aliya vội vã hành lễ.
"Ừm, đang làm gì thế?" Mục Lương thản nhiên hỏi.
Alinos cung kính nói: "Bẩm bệ hạ, tụi em định ra ngoài ăn lẩu."
"Hôm nay được nghỉ à?" Mục Lương thuận miệng hỏi.
"Hình như là vậy." Aliya ngoan ngoãn gật đầu.
Mục Lương từ từ gật đầu nói: "Cũng nên nghỉ ngơi chút."
"Sao hôm nay bệ hạ lại rảnh rỗi đến đây ạ?" Gallo hiếu kỳ hỏi.
"Đến xem tiến độ nghiên cứu linh khí chữa bệnh của các ngươi thế nào." Mục Lương bình thản đáp.
Ps: « 2 chương »: Cầu đánh thưởng. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận