Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1185: Ngôi Nhà Này Cũng Quá Xa Xỉ...



Ba con hung thú trước mắt, chỉ cần một con thì đều có thể hủy diệt đảo Hải Điệp. Cô thở dài, trong lòng lại một lần nữa ước lượng sự cường đại của thành Huyền Vũ.

- Đều lên thôi, đưa các ngươi tới vệ thành khác.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng nói. Đám người hai mặt nhìn nhau, vừa sợ hãi vừa hưng phấn.

Dưới sự thúc giục và hướng dẫn của nhân viên, người được phân đến Vệ thành số hai, số ba, số bốn, đều bò lên trên phía sau lưng thú được thuần dưỡng.

Vệ thành số một ngay ở bên cạnh, đi bộ là có thể đến.

Năm nhân viên công tác mang theo những người còn lại, cất bước đi đến vệ thành số một.

Hải Điệp và Hồng Sa ở lại theo gợi ý của cô gái ưu nhã.

- Đi theo ta, ta mang các ngươi đi gặp Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã ra hiệu nói.

Công việc đăng ký thông tin, phân chia nhà ở, làm thẻ căn cước liền giao cho nhân viên công tác ở cục Quản Lý.

- Được rồi.

Hải Điệp gật đầu nói.

Đám người ngồi lên xe ngựa chạy vào phía trong thành.

Trong xe, Hồng Sa ghé vào cửa sổ xe, đôi mắt đẹp màu đỏ thưởng thức cảnh đẹp của thành Huyền Vũ.

- Thật đẹp, rất nhiều cây xanh...

Hồng Sa tán thưởng không thôi.....

- Những thứ này chỉ là một bộ phận.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Hiện tại, vị trí mà xe ngựa đi tới là khu vực mới sau khi Rùa Đen tiến hóa, cây xanh bao trùm chưa tới một phần mười.

Hồng Sa lờ mờ gật đầu, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm ra bên ngoài.

Hơn nửa canh giờ sau, cây xanh liên miên lọt vào trong tầm mắt nàng, nhìn không thấy điểm cuối. Vị trí xe ngựa đi qua là khu vực trồng bắp ngô và khoai lang.

Vì ứng phó với Hư Quỷ triều, toàn bộ vùng này đều để dành rau quả xanh.

- Đây cũng quá nhiều đi!

Hồng Sa trợn to đôi mắt đẹp, mặt mũi đực ra.

Cô sống lâu như vậy nhưng đây lần thứ nhất nhìn thấy nhiều thực vật xanh.

- Đây chỉ là một phần.

Hồ Tiên cười quyến rũ nói.

- Đây vẫn chỉ là một phần?

Hồng Sa đột nhiên nghiêng đầu lại, sững sờ nhìn cô gái đuôi cáo.

Hồ Tiên nhìn về phía cô gái ưu nhã, nàng mới là người hiểu rõ nhất nơi này có bao nhiêu thực vật xanh.

Nguyệt Thấm Lan che miệng khẽ cười nói:

- Đại khái những rau quả xanh này chiếm tổng cộng một phần mười của tất cả thực vật xanh ở thành Huyền Vũ.

Hồng Sa há to miệng, không biết dùng ngôn ngữ gì để diễn tả sự chấn động của mình.

- Chờ ngươi ở lại, sau này có công việc thì việc mỗi ngày được ăn rau quả xanh là chuyện rất đơn giản.

Nguyệt Thấm Lan ôn nhã nói.

Cô gái tóc đỏ là cường giả đỉnh cao cấp bảy, làm việc ở thành Huyền Vũ thì có thể nhận được tiền lương rất phong phú.

- Việc này trước kia ta nghĩ cũng không dám nghĩ.....

Trong lòng Hồng Sa suy sụp.

Ở đảo Hải Điệp, muốn ăn rau quả xanh là rất khó, cơ bản là ăn thịt ma thú ven biển thịt sống qua ngày. Hải Điệp vỗ vai an ủi cô gái tóc đỏ.

Cô nhìn về phía cô gái ưu nhã, hiếu kì hỏi:

- Ta có thể tìm công việc gì ở thành Huyền Vũ?

- Công việc của ngươi thì Mục Lương sẽ có an bài.

Nguyệt Thấm Lan thuận miệng lên tiếng.

- Cái kia, ta muốn đi theo đại nhân Hải Điệp!!

Hồng Sa vội vàng tỏ thái độ.

- Hồng Sa!

Hải Điệp nhíu mày trừng mắt nhìn cô gái tóc đỏ.

Cô nhìn về phía cô gái ưu nhã, xin lỗi nói:

- Thật có lỗi, cô ấy tương đối dính ta.

- Không sao, chắc Mục Lương sẽ thu xếp cho công tác của cô ấy.

Nguyệt Thấm Lan không thèm để ý cười cười.

Hải Điệp thở phào, lại trừng Hồng Sa, ánh mắt mang theo ý cảnh cáo.

Hồng Sa dùng âm thanh nho nhỏ nói thầm một câu, vẫn trở nên thành thật, trong lòng cô sợ đắc tội với thành Huyền Vũ sẽ mang đến phiền phức cho đảo chủ.

………..

Xe ngựa lái vào Nội thành, cây cỏ xanh tươi khắp nơi, còn có rất nhiều loại hoa lộng lẫy, thu hút ánh mắt của Hồng Sa.

Sấp sỉ nửa giờ sau, xe ngựa dừng ở bên ngoài khu trung ương.

- Đến rồi, xuống xe đi.

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa khoang xe ra, tư thái ưu nhã xuống xe. Hồ Tiên đứng dậy xuống xe, tám cái đuôi cáo phía sau chiếm cứ toàn bộ cửa xe.

Hồng Sa chớp chớp con ngươi màu đỏ, rất muốn nắm đuôi, cô không có sức phản kháng với những đồ đạc mao nhung mềm mượt.

- Nghĩ gì thế?

Hải Điệp nâng tay gõ trán vào cô gái tóc đỏ, nghiêm tiếng nói:

- Mau xuống xe đi, đừng để mọi người đợi lâu.

- Vâng.

Hồng Sa dí dỏm le lưỡi một cái, động tác lanh lẹ theo xuống xe.

Sau khi qua kiểm tra của hộ vệ khu Trung Ương, đám người đi vào bên trong, bắt thang vận chuyển lên tầng tám.

- Oa ~~~

Hồng Sa lại một lần nữa bị chấn động, chỉ trong vài giây, trong miệng thán phục liên tục. Hải Điệp mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, làm bộ như không biết nàng.

Thang vận chuyển dừng ở tầng tám Trung Ương, quảng trường trên không lại làm thiếu nữ tóc đỏ kinh hô thành tiếng. Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên như thói quen, cất bước đi tới cung điện.

- Ngậm miệng lại.

Hải Điệp không thể nhịn được nữa quay đầu, liếc mắt trừng thiếu nữ tóc đỏ. Hồng Sa cười gượng vài tiếng, giơ tay làm hình gạch chéo ngoài miệng, biểu thị đã hiểu.

Cô đánh giá cung điện, trong lòng thán phục cung điện hoa lệ, khi thấy thân cây khổng lồ của Trà Thụ Sinh Mệnh, thiếu chút nữa không dời nổi bước chân.

- Mau cùng lên trên!

Hải Điệp giơ tay lên kéo tay thiếu nữ tóc đỏ, túm lấy cô ấy lôi lên cung điện.

Trong cung điện, Nguyệt Thấm Lan biết được từ tiểu hầu gái, Mục Lương ở cung điện Lưu Ly, không ở cung điện tầng tám.

- Quên đi, đi theo ta.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía Hải Điệp cùng thiếu nữ tóc đỏ, đưa tay ra hiệu một cái.

Mấy người xuyên qua chính sảnh, đi vào hậu hoa viên, tới Trà Thụ Sinh Mệnh.

- Hóa ra phía sau cung điện là như vậy..

Hải Điệp trợn trong mắt, hiếu kỳ đánh giá hậu hoa viên, liền thấy rất nhiều cây cối xanh tươi mà cô chưa từng thấy qua.

-.....

Hồng Sa che miệng, không khỏi kinh ngạc.

Nguyệt Thấm Lan mang theo hai người tới trước Trà Thụ Sinh Mệnh, cô nhẹ nói một câu:

- Linh Nhi, dẫn chúng ta đi lên.

Thiếu nữ tóc đỏ ngoẹo đầu, Linh Nhi là ai?

Xoát xoát ~~

Sau một khắc, trên thân cây rủ xuống một sợi dây leo, những chiếc lá xanh khổng lồ ở cuối vươn ra.

- Đi thôi.

Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên bước lên đám lá xanh.

Hải Điệp với Hồng Sa liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt đối phương thấy được sự kinh ngạc.

Hai người tò mò đi theo, vừa mới đứng vững, lá cây nâng bốn người đến cành cây gần cung điện Lưu Ly. Hồng Sa nắm chặt tay Hải Điệp, chịu đựng không hét lên.

-...

Hải Điệp giật giật khóe miệng.

Rất nhanh dây leo đưa bốn người đến cành cây, cung điện Lưu Ly tinh mỹ xa hoa lọt vào tầm mắt các cô.

- Cái này, ngôi nhà này cũng quá xa xỉ...

Hồng Sa cảm thán.

- Các ngươi đã tới.

Mục Lương bước ra.

Nguyệt Thấm Lan thuận miệng hỏi một câu:

- Đang bận chuyện khác sao?

- Ta định đến trường học xem Tiểu Nặc, chẳng qua làm xong chuyện trước mắt rồi mới đi.

Mục Lương nhìn về phía Hải Điệp. Anh tò mò không biết dáng vẻ thiếu nữ tai thỏ ở trường học ra sao, mới bớt chút thời gian để đi xem, lại vừa vặn gặp phải các cô gái trở về.

- Cũng tốt, lát nữa ta đi cùng ngươi.

Hồ Tiên liếc mắt đưa tình với Mục Lương,

- Ừm.

Trong lòng Mục Lương khẽ động, Hồ Ly Tinh này càng ngày càng lớn mật, dám đùa giỡn anh trước mặt người ngoài.

- Vào trước đi.

Anh xoay người đi vào cung điện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận