Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2281: Mục Đích Của Hi Đức Vưu Kỳ.

Áo Lợi Ba cả kinh nói:

- Ta nhớ nơi này trước đây không phải như thế...?!

Ấn tượng của lão đối với vương quốc Huyền Vũ vẫn còn dừng lại ở khi thành Huyền Vũ chưa đi qua đại lục mới, tuy là sau lại nghe qua rất nhiều lời đồn đãi liên quan tới vương quốc Huyền Vũ, nhưng trong đầu vẫn không có khái niệm cụ thể.

- Hừ, bây giờ đã đổi thành vương quốc Huyền Vũ rồi, không gọi là thành Huyền Vũ, thật là lạc hậu!

Một giọng nói trong trẻo lạnh lùng truyền đến, Hi Bối Kỳ nhảy xuống từ trên cao và đứng ở trước mặt mọi người, liếc nhìn Áo Lợi Ba, bĩu môi hỏi:

- Tại sao Tam trưởng lão lại tới đây?

Từ khi Áo Lợi Ba coi CÔ là công cụ liên hôn thì cô gái Ma Cà Rồng đã không còn đối đãi ôn hòa với lão ta nữa.

- Ngươi nói chuyện với trưởng bối như vậy à?

Áo Lợi Ba cau mày bất mãn nói.

- Hừ, ai là trưởng bối của ta chứ!

Hi Bối Kỳ quay đầu sang chỗ khác, nhìn về phía Hi Đức Vưu Kỳ, lập tức vui vẻ ra mặt, nhào tới trước:

- Lão tổ, ta nhớ ngươi quá đi ~

- Ha ha ha, ngoan.

Trên mặt Hi Đức Vưu Kỳ lộ ra nụ cười hiền hòa.

Áo Lợi Ba nhìn sang con trai Áo Lợi Tư, hai cha con đều lộ ra vẻ mặt cạn lời.

- Lão tổ, ta mang ngươi vào trong.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói.

- Được.

Hi Đức Vưu Kỳ ôn hoà gật đầu.

Lão được cô gái Ma Cà Rồng lôi kéo đi tới Hải Quan, vào lối đi đặc biệt để cấp tốc hoàn thành thủ tục nhập cảnh, thành công tiến vào vương quốc Huyền Vũ.

Áo Lợi Ba và Áo Lợi Tư đi theo sau, hai người nhìn Hộ Chiếu Thông Quan trong tay, trong lòng cảm thán vương quốc Huyền Vũ bây giờ càng nghiêm ngặt hơn trước.

- Đúng rồi, Vân Vân đang ở đâu?

Hi Đức Vưu Kỳ bình thản hỏi.

Hi Bối Kỳ thuận miệng trả lời:

- Cô ấy à, chắc là vẫn đang huấn luyện.

- Huấn luyện?

Hi Đức Vưu Kỳ đang đi chợt khựng lại một chút.

Hi Bối Kỳ ngây thơ đáp:

- Đúng rồi, Vân Vân đã gia nhập vào Bộ Đội Đặc Chủng U Linh, đương nhiên phải tiến hành huấn luyện thường ngày.

Hi Đức Vưu Kỳ nghe cháu gái nói vậy, khóe mắt của lão khẽ co giật, chậm rãi nói:

- Gia nhập vào Bộ Đội Đặc Chủng U Linh?

- Đúng rồi, lão tổ không biết sao?

Hi Bối Kỳ quay đầu nhìn về phía Hi Đức Vưu Kỳ.

Hi Đức Vưu Kỳ chậm rãi thở ra một hơi, cảm giác cải trắng mình nuôi nhiều năm bị heo ăn, trong lòng rất khó chịu.

- Lão tổ?

Đôi mắt màu vàng kim của Hi Bối Kỳ chớp chớp.

Hi Đức Vưu Kỳ lắc đầu, bình tĩnh nói:

- Không có việc gì, dẫn ta đi gặp Mục Lương.

- A, lão tổ tới đây để tìm Mục Lương sao?

Hi Bối Kỳ sửng sốt một chút.

Hi Đức Vưu Kỳ trầm giọng nói:

- Ừm, ta có việc muốn thương lượng với hắn.

- Là chuyện gì vậy?

Hi Bối Kỳ quay đầu tò mò hỏi.

Áo Lợi Tư giành trả lời:

- Lão tổ dự định xây thành ở vương quốc Huyền Vũ, dời một bộ phận tộc nhân tới nơi này.

Áo Lợi Ba trừng con trai một cái, khiển trách:

- Lắm miệng.

Áo Lợi Tư bĩu môi, nghe lời mà ngậm miệng lại.

- A, vì sao chứ?

Hi Bối Kỳ quay đầu nhìn về phía Hi Đức Vưu Kỳ.

Hi Đức Vưu Kỳ nhàn nhạt nói:

- Ta làm vậy vì muốn lưu lại một đường lui, miễn cho sau này huyết mạch của gia tộc Dạ Nguyệt bị đoạn tuyệt.

Hi Bối Kỳ kinh ngạc hỏi:

- Chẳng lẽ thành Dạ Nguyệt xảy ra chuyện lớn gì sao?

Hi Đức Vưu Kỳ nghiêm mặt nói:

- Không có, ta chỉ muốn làm chút dự phòng thôi, lúc này mới chịu phân tán tộc nhân đến vương quốc Huyền Vũ, nơi đây rất an toàn.

Áo Lợi Ba giải thích:

- Thành Dạ Nguyệt quá hoang vu cằn cỗi, hiện tại hướng đi của Hư Quỷ đã thay đổi, rất có khả năng xảy ra thủy triều Hư Quỷ sớm hơn, cho nên ta phải tính toán trước.

- Có lão tổ ở đây rồi, không phải sợ lũ Hư Quỷ kia nữa.

Hi Bối Kỳ thanh thúy nói.

Hi Đức Vưu Kỳ nghiêm mặt đáp:

- Không phải, thực lực của ta chỉ mới đến cấp 9 thôi, mà Hư Quỷ mạnh hơn ta lại có rất nhiều.

Hi Bối Kỳ vừa định phản bác thì lại nghĩ đến lũ Hư Quỷ đồ thành ở đại lục mới, vì vậy đành ngậm miệng lại.

- Nếu gia tộc Dạ Nguyệt tiếp tục ở lại thành Dạ Nguyệt thì sau này chỉ đi về hướng diệt vong.

Hi Đức Vưu Kỳ tiếp tục cảm thán.

- Được rồi, nhưng Mục Lương không nhất định sẽ bằng lòng đâu.

Hi Bối Kỳ bĩu môi.

Áo Lợi Tư không cho là đúng, nói:

- Dựa vào quan hệ giữa ngươi và Mục Lương, hắn còn sẽ từ chối sao?

- Quan hệ giữa ta và Mục Lương là thế nào hả?

Hi Bối Kỳ nhấc chân giẫm mạnh vào bắp chân của Áo Lợi Tư.

- Ngao ~~~

- Đau chết ta!

Áo Lợi Tư nhảy lên cao ba mét, nhe răng trợn mắt nổi giận mắng:

- Hi Bối Kỳ, ngươi muốn bị đánh phải không?

- Hứ, ngươi dám đánh ta thử xem.

Hi Bối Kỳ trợn trắng mắt.

- Ngươi.....

Khuôn mặt của Áo Lợi Tư đỏ lên, lão nhìn Hi Đức Vưu Kỳ đứng bên cạnh, chỉ có thể căm tức trừng cô gái Ma Cà Rồng.

- Được rồi, đừng ồn ào nữa.

Hi Đức Vưu Kỳ liếc nhìn Áo Lợi Tư, trầm tư vài giây rồi nói:

- Chờ ta nhìn thấy Mục Lương thì sẽ bàn bạc chi tiết hơn.

- Không được lôi ta ra để làm khó dễ Mục Lương.

Hi Bối Kỳ ngẩng đầu nhìn lão tổ, nghiêm mặt nói.

-...

Hi Đức Vưu Kỳ nhướng mày, nhìn vẻ mặt quật cường của cô gái Ma Cà Rồng, lão không nói gì mà gật đầu.

- Được rồi, bây giờ ngươi dẫn ta đi gặp Mục Lương.

Hắn giơ tay xoa đầu cháu gái.

- A, chuyện này....

Hi Bối Kỳ chợt nghĩ tới điều gì đó, há miệng không biết nói cái gì cho phải.

- Có chuyện gì vậy?

Áo Lợi Ba không hài lòng hỏi.

Hi Bối Kỳ ngượng ngùng nói:

- Lão tổ tới chậm rồi, Mục Lương đã rời khỏi vương quốc Huyền Vũ ngày hôm qua, một tháng nữa mới trở về.

- Một tháng nữa mới trở về! Hắn đi đâu?

Đôi mắt của Áo Lợi Tư trợn to.

Hi Bối Kỳ bất đắc dĩ nhún vai, đáp:

- Đi vương quốc Người Thú, nơi đó rất xa, cho nên không thể trở lại nhanh chóng được.

-...Ngươi nên nói chuyện này ngay từ đầu chứ.

Hi Đức Vưu Kỳ co giật khóe miệng.

……..

Trong phòng làm việc của Nguyệt Thấm Lan ở Cục Quản Lý Chủ Thành, cô cầm con dấu trong tay, đang lật xem văn kiện do các Cục Quản Lý Vệ Thành chuyển giao tới, nếu phê chuẩn thì sẽ đóng dấu đỏ.

- Xin phép sửa chữa tạo hình cây xanh....

Nguyệt Thấm Lan chợt khựng lại, nhìn văn kiện do Vệ Thành Số Ba đưa lên, nhìn từ đầu tới đuôi, hài lòng gật đầu, ấn con dấu trong tay xuống.

- Cộp!

Tốc độ phê duyệt của cô gái ưu nhã không nhanh bằng Mục Lương, nhưng vẫn có thể làm được một mắt xem ba dòng, một phần báo cáo ba trang chỉ cần năm phút đồng hồ là có thể nhìn xong.

- Cốc cốc cốc ~~~

Có tiếng gõ cửa truyền tới, sau đó là giọng nói của Vệ Ấu Lan vang lên:

- Đại nhân.

- Vào đi.

Nguyệt Thấm Lan thuận miệng lên tiếng.

- Cọt kẹt ~~~

Vệ Ấu Lan đẩy cửa bước vào, ôm mấy phần văn kiện trong tay, đi tới đứng bên cạnh Nguyệt Thấm Lan, đặt chồng văn kiện xuống bàn, nói:

- Đại nhân, đây là văn kiện có quan hệ tới đại hội thể dục thể thao mà ta sửa lại, cần ngài phê duyệt.

- Có cần gấp không?

Nguyệt Thấm Lan ngước mắt hỏi.

Vệ Ấu Lan dịu dàng nói:

- Không gấp, ngày mai mới cần dùng tới.

- Vậy ngươi cứ để đó đi, những văn kiện ta đang xem tương đối gấp.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn gật đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận