Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1646: Nên Tặng Quà Gì Đây?

Nội Thành, bên trong Tuần Cảnh Vệ cạnh quảng trường.

Trình Mâu mặc đồng phục cảnh sát, mang theo ba tên tuần cảnh đang chuẩn bị ra ngoài tuần tra.

Có tuần cảnh nhỏ giọng hỏi:

- Phó vệ trưởng, ngày mai là lễ tình nhân, ngài có sắp xếp gì không?

- Ngày mai ta phải trực ban, làm gì có sắp xếp gì chứ.

Trình Mâu phất tay nói.

Hắn đội mũ cảnh sát, cầm dùi cui lên và khua tay nói:

- Ra ngoài tuần tra.

Một vị tuần cảnh khác cười ngây ngô nói:

- Phó vệ trưởng, ngày mai ngài có thể nghỉ ngơi, đừng để phu nhân trải qua lễ tình nhân một mình.

- Mấy ngày nay có quá nhiều chuyện phải bận rộn, sao có thể nghỉ ngơi được.

Trình Mâu nhếch miệng, giơ tay gõ đầu hai tên tuần cảnh vừa nói chuyện.

- Vậy thì nghỉ nửa ngày cũng được.

Tên tuần cảnh thứ ba nhỏ giọng nói.

- Không cần, chỉ cần tình cảm tốt thì mỗi ngày đều là lễ tình nhân, chị dâu của các ngươi sẽ hiểu.

Trình Mâu tùy tiện nói.

- Cũng đúng.

Ba tên tuần cảnh liếc nhau.

Một người chợt nhớ tới cái gì đó, vội vàng hỏi:

- Đúng rồi, phó vệ trưởng có chuẩn bị quà cho chị dâu chưa?

- Còn phải chuẩn bị quà sao?

Đôi mắt của Trình Mâu trợn to.

- Đương nhiên rồi, tặng quà lẫn nhau để biểu đạt tình cảm, đó là điều nên làm trong lễ tình nhân.

Tuần cảnh nghiêm túc nói.

- Đúng vậy, chúng ta không có người yêu cho nên không cần chuẩn bị quà.

Một tên tuần cảnh khác vội vàng gật đầu.

- Có lý, đúng là ta nên chuẩn bị quà.

Trình Mâu suy tư một chút.

Hắn dừng bước, quay đầu hỏi:

- Vậy ta nên chuẩn bị quà gì mới tốt?

Hắn nhìn về phía ba tên thuộc hạ, theo thứ tự là: Tiểu Thừa, Tiểu Phong, Tiểu Thái.

- Tặng quần áo, chắc chị dâu sẽ rất thích.

Tiểu Thừa nghiêm túc nói.

Tiểu Phong vội vàng lắc đầu, nói:

- Ai cũng có quần áo rồi, ta thấy tốt nhất là đưa đồ trang điểm, son môi hay kem dưỡng da.

Tiểu Thái đề nghị:

- Không, không, tặng giày mới tốt, mỗi ngày đều có thể mang...

-... Cuối cùng là tặng cái gì mới tốt?

Trình Mâu co giật khóe miệng.

- Phó vệ trưởng, ngài hiểu chị dâu nhất, chỉ cần hợp ý chị ấy là được rồi.

Tiểu Phong chân thành nói.

Trình Mâu trừng đôi mắt nhìn, thầm nói:

- Hợp ý..... Vậy thì tặng một bộ đồ làm bếp đi.

Tiểu thừa vội vàng nói:

- Không được, nào có chuyện lễ tình nhân tặng đồ làm bếp, phải tặng thứ mà chỉ có một mình chị dâu dùng được thôi.

- Đúng vậy, nếu ta nhận được đồ làm bếp, còn muốn ta nấu nướng mỗi ngày thì ta sẽ không vui.

Tiểu Phong phụ hoạ, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc.

- Quá phiền toái.

Trình Mâu giơ tay gãi ót.

Tròng mắt của Tiểu Thái đảo một vòng, nhỏ giọng nói:

- Các ngươi nói xem thành chủ đại nhân sẽ tặng quà gì cho thư kí đại nhân?

- A, thành chủ đại nhân và thư kí đại nhân là một cặp sao?

Đôi mắt của Tiểu Phong trợn to, trên mặt tràn đầy hai chữ bát quái.

- Hình như là vậy, có đôi có cặp.

Tiểu Thái nói thầm một tiếng.

Trong mắt của Tiểu Thừa lộ vẻ hâm mộ, nói:

- Nếu như thành chủ đại nhân tặng quà thì chắc sẽ đưa Linh khí....

- Nếu sau này ta có bạn gái, ta sẽ cố gắng kiếm đồng Huyền Vũ, tiếp đó tặng nhà cho cô ấy.

Tiểu Phong nghiêm túc nói.

- Nói bậy gì đấy, thành chủ đại nhân là người mà các ngươi có thể nói lung tung sao.

Trình Mâu giơ tay gõ đầu ba người, nghiêm túc khiển trách.

- Ta sai rồi.

Tiểu Phong co được giãn được, lập tức giơ tay chào và nhận sai.

- Ta cũng sai rồi.

Tiểu Thừa và Tiểu Thái cũng lộ ra sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt thành khẩn nhận sai.

Trình Mâu nghiêm túc nói:

- Được rồi, sau này đừng nói những câu như vậy nữa, có lẽ thành chủ đại nhân sẽ không tính toán những chuyện nhỏ nhặt như vậy, nhưng những người khác sẽ không bỏ qua cho các ngươi.

Thành chủ đại nhân có rất nhiều người hâm mộ, có thể nói là nhiều vô số kể, trong đó không thiếu người hâm mộ cuồng nhiệt.

- Vâng, chúng ta đã biết.

Ba người lại nghiêm túc gật đầu lần nữa.

- Đi thôi, chúng ta đi tuần tra.

Trình Mâu phất tay.

- Vâng.

Ba tên tuần cảnh lặng lẽ thở phào một hơi.

Bốn người rời đi Tuần Cảnh Vệ, đi dọc theo quảng trường, chuẩn bị dạo quanh một vòng Khu dân cư.

- Phó vệ trưởng, thật ra hôm nay ngài không cần đi tuần tra cùng với chúng ta đâu.

Tiểu Phong thành thật nói.

- Không được, phải đích thân đi thì mới biết nơi nào có vấn đề, nơi nào không.

Trình Mâu nhàn nhạt đáp.

Tuần cảnh không nói thêm gì nữa, đi theo phó vệ trưởng tuần tra đường đi, giải quyết các việc lớn nhỏ.

Sau khi tuần tra Khu dân cư Nội Thành xong thì cả nhóm lại đi Phố Buôn Bán.

- Phó vệ trưởng, tại sao chúng ta lại tới Phố Buôn Bán?

Tiểu Phong hỏi.

Trình Mâu đáp với vẻ mặt không chút thay đổi:

- Tuần tra một chút, thuận tiện mua quà cho chị dâu các ngươi.

- Thì ra là thế ~~~

Ba tên tuần cảnh đồng thanh kêu lên, giọng điệu tràn đầy trêu chọc.

Trình Mâu cười mắng:

- Ngậm miệng, mau đi tuần tra, nửa giờ sau tập hợp.

- Vâng.

Nhóm tuần cảnh nhếch miệng nở nụ cười, xoay người đi dò xét các nơi.

Trình Mâu sờ mũi một cái, gỡ xuống mũ cảnh sát rồi đi thẳng tới trước.

Hắn suy nghĩ không biết nên mua tặng vợ cái gì mới tốt.

Mười phút sau, hắn dừng lại trước cửa hàng trang sức, do dự có nên đi vào hay không.

- Phó vệ trưởng có muốn vào xem không?

Nhân viên bán hàng lên tiếng gọi.

- Ừ.

Trình Mâu xụ mặt, cất bước đi vào cửa hàng trang sức, nhưng lực chú ý lại rơi xuống nhân viên bán hàng.

Nhân viên bán hàng là nữ, tuổi chừng ba mươi lăm, dáng người bình thường nhưng ăn mặc rất gọn gàng, đặc biệt là búi tóc cuộn lại sau ót phá lệ hấp dẫn ánh mắt của người khác.

- Tóc của ngươi?

Trình Mâu kinh ngạc thốt lên.

- Ta học theo thư ký đại nhân, có phải rất đẹp mắt không?

Nhân viên bán hàng cười tủm tỉm nói.

- Đúng vậy, rất dễ nhìn.

Trình Mâu gật đầu.

Hắn nhìn trang sức trên búi tóc của nhân viên bán hàng, đã biết muốn tặng lễ vật gì cho vợ.

- Trang sức trên tóc ngươi là cái gì?

Hắn hỏi.

Nhân viên bán hàng giải thích:

- Đây là trâm cài tóc, nó là loại trang sức mới ra mắt hôm nay, hơn nữa dùng trâm cài mới có thể tạo ra kiểu tóc như vậy.

- Nếu như ta mua trâm cài tóc thì ngươi có thể dạy ta cách búi tóc không?

Trình Mâu đỏ mặt hỏi.

- Đương nhiên là được rồi.

Nhân viên bán hàng cười tươi như hoa gật đầu, trong lòng hiểu rõ người đàn ông trước mắt là muốn mua quà tặng người yêu.

- Vậy ta muốn một cây trâm cài tóc.

Trình Mâu gật đầu nói.

- Được, trâm cài tóc có rất nhiều kiểu dáng, ngươi chọn một chút, giá cả đều giống nhau.

Nhân viên bán hàng dẫn Trình Mâu đi tới một quầy hàng bằng lưu ly trong suốt.

Trình Mâu nhìn vài lần, cuối cùng chọn một cây trâm cài tóc có đính đá và tua rua, giá bán là năm mươi đồng Huyền Vũ.

- Búi tóc rất đơn giản, ta dạy cho ngươi.

Nhân viên bán hàng lanh lẹ gỡ búi tóc của mình rồi làm mẫu cho Trình Mâu xem hai lần.

- Ta học xong rồi, cám ơn.

Trình Mâu cảm kích nói.

- Không có gì.

Nhân viên bán hàng mỉm cười, phất tay tiễn Trình Mâu rời đi cửa hàng trang sức.

Chạng vạng tối, Trình Mâu và các tuần cảnh trở lại Tuần Cảnh Vệ, vừa bước vào thì đã nhìn thấy Dụ Tử chờ ở đại sảnh.

- Dụ Tử, sao ngươi lại tới đây?

Hắn kinh ngạc hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận