Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3416: Lão Tứ Yếu ra đời. (2 càng ). (length: 7774)

"~~~"
Bên trong hoàng thành Trung Châu, ở quán cà phê cạnh quảng trường, Linh Nhi, Lăng Hương và Linh Vận đang thưởng thức cà phê cùng bánh ngọt.
"Nơi này vẫn là thoải mái nhất."
Linh Vận vừa nói vừa nhét một miếng bánh ga-tô lớn vào miệng, hương vị ngọt ngào ngon miệng khiến nàng hạnh phúc nheo mắt.
Nàng và Lăng Hương đã đến Huyền Vũ Đế Quốc hơn hai tháng, mỗi ngày chỉ là vui chơi giải trí khắp nơi, cuộc sống hằng ngày so với ở Khởi Nguyên Tinh thì thích ý và thoải mái hơn nhiều.
"Đúng vậy, ta không muốn quay về Khởi Nguyên Tinh chút nào."
Lăng Hương cảm thán lên tiếng.
Linh Vận nghĩ đến điều gì, đôi mắt đẹp sáng lên nói: "Hay là chúng ta khuyên cha và mẹ, bảo họ đến Huyền Vũ Đế Quốc ở đi."
"Vừa mới đến đã đòi ở lại, không thể đâu."
Lăng Hương liếc xéo bạn thân.
"Cũng phải."
Linh Vận thở dài một tiếng.
Đôi mắt màu vàng óng của Linh Nhi lộ vẻ cười, giọng nói trong trẻo: "Thật ra đi lại giữa Khởi Nguyên Tinh và Huyền Vũ Đế Quốc cũng không khó, các ngươi có thể qua lại hai nơi trong một thời gian ngắn."
"Được đấy."
Linh Vận và Lăng Hương đồng loạt gật đầu, ở trong hoàng thành Trung Châu, các nàng vẫn còn nhà và biệt thự.
Các nàng trước đây không bán biệt thự đi, chỉ là muốn giữ lại để khi nào có cơ hội sẽ đến ở thường xuyên.
Lăng Hương nhìn Linh Nhi, hiếu kỳ hỏi: "Linh Nhi, sao hôm nay rảnh rỗi lại cùng chúng ta uống trà chiều thế?"
Linh Nhi ngây thơ nói: "Chẳng phải thời gian trước bận quá, không có thời gian chơi cùng các ngươi, hôm nay bù lại một chút thôi."
Trong hai tháng này, nàng vừa điều trị thân thể, vừa giúp Mục Lương nuôi dưỡng mầm cây Tiên Hoàng quả.
"Xem như ngươi còn có lương tâm."
Lăng Hương ngạo kiều hờn dỗi một tiếng.
"Còn muốn ăn gì không, ta mời."
Linh Nhi cười tươi như hoa, vung tay lên.
"Không muốn, ăn nhiêu đây đã hết nổi rồi."
Lăng Hương và Linh Vận vội vàng lắc đầu, chỉ vào hơn mười chiếc bánh ga-tô đủ vị trên bàn, bây giờ mới chỉ ăn được một phần nhỏ mà thôi. Linh Nhi chớp đôi mắt đẹp, giọng nói trong trẻo: "Vậy mấy ngày nữa nhé, có bánh ngọt mới ra, ta sẽ mang đến cho các ngươi thử trước."
"Vị gì vậy?"
Lăng Hương hiếu kỳ hỏi.
"Làm bằng linh quả, vị gì cũng có, đảm bảo các ngươi thích."
Linh Nhi quả quyết nói.
"Ta rất mong chờ."
Đôi mắt đẹp của Lăng Hương sáng lên.
Ánh mắt Linh Nhi lóe lên, đột nhiên đứng lên nói: "Ta phải về một chuyến."
"Sao vậy?"
Lăng Hương và Linh Vận quan tâm hỏi.
Linh Nhi vui mừng nói: "Sibeqi sắp sinh rồi, ta lo lắng, phải về xem mới được."
"Thế Mục Lương bệ hạ đâu?"
Lăng Hương nghi hoặc hỏi.
Linh Nhi giải thích: "Phụ thân đi Thiên Hằng Tinh rồi, bên đó có tổ chức đấu giá hội, Thấm Lam và Hồ Tiên cũng đi."
Hội đấu giá của thành phố thương mại hôm nay bắt đầu, Mục Lương đi xem ở hiện trường, Nguyệt Thấm Lam, Hồ Tiên, Ly Nguyệt đều đi tham gia cho vui. Lăng Hương nghe vậy vội giục: "Vậy ngươi mau về đi thôi."
Linh Vận đột nhiên hỏi: "Có thể cho ta đi cùng không?"
Nàng và Lăng Hương đến Huyền Vũ Đế Quốc đã hơn hai tháng, vẫn chưa chính thức đến bái kiến Huyền Vũ Thiên Đế, lần này là một cơ hội.
"Đương nhiên, cùng đi thôi."
Linh Nhi không từ chối, vừa chuyển ý đã mang theo Lăng Hương và Linh Vận biến mất tại chỗ. Bên trong cung điện, Sibeqi đã được đưa vào phòng sinh ở Thiên Điện.
Ba Phù cùng một đám tiểu hầu gái bận túi bụi lên, Tiểu Mịch đi mời thầy thuốc đỡ đẻ, Diêu Nhi liên lạc với Mục Lương, Thanh Vụ và Vân Hân thì chuẩn bị dụng cụ đỡ đẻ.
Trong phòng sinh vọng ra tiếng kêu đau của Sibeqi.
Ánh sáng lóe lên, Linh Nhi mang theo Lăng Hương và Linh Vận xuất hiện trong cung điện.
"Công chúa điện hạ đã về."
An Kỳ thấy vậy thở phào.
"Lăng Hương công chúa và Linh Vận công chúa cũng đến ạ, hai vị hãy ra sảnh chính nghỉ ngơi một chút đi."
Mya từ ngoài cung điện đi vào.
"Vâng."
Lăng Hương và Linh Vận tò mò nhìn ngó xung quanh, cẩn thận từng bước được hầu gái dẫn đến sảnh chính.
Mya lúc này mới nhìn những hầu gái còn lại, hỏi: "Tình hình thế nào rồi, đã cho người đi đón thầy thuốc chưa?"
"Mya tiểu thư yên tâm, Tiểu Mịch đã đi đón người rồi."
Tiểu Tử trả lời.
"Tốt."
Mya gật đầu.
Mục Lương và Nguyệt Thấm Lam vẫn còn ở Thiên Hằng Tinh, hội đấu giá sắp kết thúc, rất nhanh sẽ về ngay.
"Ta vào xem trước."
Linh Nhi nói một câu rồi xuyên tường đi vào trong Thiên Điện.
Trên giường sinh, Sibeqi tóc tai bù xù, đầy mồ hôi nằm đó.
"Cảm thấy thế nào?"
Linh Nhi đi đến bên giường ngồi xuống, cầm tay nàng.
Sibeqi hít sâu, nghiến răng nói: "Cũng được..."
"Cố gắng lên, thầy thuốc sắp đến rồi."
Linh Nhi trấn an.
"Mục Lương đâu?"
Sibeqi nắm chặt tay thiếu nữ Tinh Linh hỏi.
"Phụ thân sắp về rồi."
Linh Nhi trấn an lần nữa.
Sibeqi vội nói: "Không sao, có việc thì cứ để hắn làm trước, không cần cố chạy về."
...
Tuy nàng đã là cường giả Vương giai, nhưng đứa con trong bụng lại là của Mục Lương, có dòng máu mạnh mẽ của hắn, đứa trẻ trong bụng đã định trước là không bình thường, quá trình mang thai và sinh nở sẽ gian nan và khổ cực hơn phụ nữ bình thường rất nhiều.
"Hắn biết việc gì quan trọng hơn, nàng cứ yên tâm đi."
Linh Nhi trấn an.
"Ừm."
Sibeqi xoa bụng, có thể cảm nhận rõ đứa trẻ trong bụng đang động đậy, đã muốn ra ngoài gấp. Linh Nhi ngưng tụ một đoàn bản nguyên sinh mệnh, giúp nữ hút máu thoải mái hơn, có thể giảm bớt phần nào đau đớn.
Bên ngoài Thiên Điện, Mục Cảnh Lam, Mục Mạn Tiên, Mục Dĩnh Lưu Ly đều đang ở đây.
Ba đứa trẻ mắt lộ vẻ mong chờ, mong chờ em trai hoặc em gái của chúng ra đời.
...
"Sẽ là em trai hay em gái nhỉ?"
Mục Cảnh Lam mong đợi nói.
"Ta hy vọng là em gái, tất nhiên nếu là em trai ta cũng sẽ yêu thương em ấy."
Mục Dĩnh Lưu Ly nhỏ giọng nói.
Mục Mạn Tiên vẻ mặt phúng phính nghiêm nghị, dạy dỗ: "Bất kể là em trai hay em gái, an toàn là tốt rồi."
Mấy tiểu hầu gái nhìn nhau, cảm thấy Mục Mạn Tiên lúc này giống như một người lớn nhỏ tuổi vậy, vừa đáng yêu vừa buồn cười.
"Ta nói rồi, em trai hay em gái ta đều sẽ yêu thương."
Mục Dĩnh Lưu Ly bĩu môi lẩm bẩm.
"Ba vị điện hạ, có muốn ăn bánh ngọt không?"
Tiểu Tử dịu dàng hỏi.
Mục Cảnh Lam lắc đầu nói: "Không muốn, chúng ta phải ở đây trông lão tứ ra đời."
Hắn là thứ hai, Mục Mạn Tiên là lớn nhất, Mục Dĩnh Lưu Ly là thứ ba, Sibeqi sắp sinh đương nhiên là thứ tư.
"Đúng vậy, chúng ta phải chờ lão tứ."
Mục Mạn Tiên và Mục Dĩnh Lưu Ly cùng nhau lên tiếng, vẻ mặt tràn đầy vẻ nghiêm túc. Tiểu Tử dở khóc dở cười, không khuyên ba đứa trẻ rời đi nữa.
Mục Cảnh Lam đảo mắt, thấp giọng nói: "Chờ lão tứ ra rồi, chúng ta sẽ đi ăn bánh ga-tô."
"Đúng đó, để dành cho chúng ta, không được cho cha và mẹ biết."
Mục Dĩnh Lưu Ly vội gật đầu.
Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lam quy định ba đứa trẻ mỗi ngày chỉ được ăn một miếng bánh ga-tô nhỏ, hôm nay bọn chúng đã ăn hết rồi. Bánh ga-tô chế biến bằng linh quả cao cấp, ăn nhiều quá sẽ không tiêu được.
"Được."
Tiểu Tử cưng chiều đồng ý, bánh ga-tô sẽ giữ lại giúp, còn việc có cho ăn hay không thì lại là chuyện khác. Ps: «2 chương »: Cầu đánh thưởng gậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận