Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1116: Tiểu Huyền Vũ Tiến Hoá Cấp 11

Sắc mặt Hải Điệp hoảng sợ, cô lại có thêm nhận thức mới về sự cường đại của thành Huyền Vũ.

Cô mở lớn miệng, trong lòng thật lâu không thể bình tĩnh lại được, cái gọi là cải tạo này đến tột cùng là cái gì?

- Đinh đong đinh đong đinh đong…

Lúc này, tiếng chuông du dương vang lên, tổng cộng vang mười hai lần.

- Không còn kịp rồi, ngươi đừng chạy loạn, cứ đi theo chúng ta.

Trình Mâu trầm giọng dặn dò. Hải Điệp lấy lại tinh thần, cô liếc mắt nhìn Trình Mâu, ta là cao thủ cấp tám còn cần ngươi bảo hộ sao?

Ở bên kia, ở quảng trường phía trước cung điện trên tầng tám Trung Ương.

Mục Lương dụng ý niệm liên lạc với Huyền Vũ, dặn dò nó đừng để cho nội thành nứt vỡ. Anh mở mắt ra, tiếng chuông vang lên bên tai.

- Đã đến giờ.

Mục Lương nhẹ giọng nỉ non.

Trên đỉnh đầu anh, Ưng Lửa và những thú thuần dưỡng khác đang phi hành. Anh ngước mắt nhìn về phía cách đó không xa, cô gái tóc hồng đang rất nhanh tới gần.

Nguyệt Phi Nhan từ trên trời giáng xuống, nghiêm mặt nói:

- Mục Lương, thuỷ vực xung quanh không có người khả nghi, cũng không có hải đảo và thuyền bè qua lại.

- Vậy chuẩn bị bắt đầu đi.

Con ngươi màu đen của Mục Lương lóe sáng.

Anh nghiêng đầu nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, ánh mắt mang theo ý hỏi:

- Mấy người Mễ Nặc đâu?

- Bọn họ đã dời đi dưới tán cây Trà Thụ Tinh Thần, ngươi yên tâm đi.

Sắc mặt Nguyệt Thấm Lan ngưng trọng nói.

Lần này, sau khi Tiểu Huyền Vũ tiến hoá, thực lực của Mục Lương cũng sẽ tăng lên, đến lúc đó mấy người Mễ Nặc chắc chắn không chịu nổi khí thế do anh phát ra.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, ôn hòa nói:

- Các ngươi cũng đi nhanh đi.

- Ta ở trong này với ngươi.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc lắc đầu.

- Nghe lời đi, ngươi ở trong này sẽ làm ta lo lắng.

Mục Lương dịu dàng nói.

Anh biết cô lo lắng cho anh, cho nên giành trước mở miệng an ủi cô:

- Có Linh Nhi ở đây rồi, ta không sao.

- Y nha…

Tia sáng xanh biếc xuất hiện, Tinh Linh Tinh Thần xuất hiện trên đỉnh đầu Mục Lương.

- Được rồi, vậy ngươi nhất định phải bình an.

Con ngươi màu lam của Nguyệt Thấm Lan lóe sáng, cô nhìn chằm chằm vào anh.

- Ta cam đoan.

Mục Lương mỉm cười.

Nguyệt Thấm Lan thở sâu một hơi, sau đó cô xoay người đi về hoa viên đằng sau, nơi đó có Trà Thụ Tinh Thần, sự an toàn của cô sẽ được đảm bảo.

- Ta cũng đi đây.

Nguyệt Phi Nhan khống chế khôi giáp chu tước bay lên trời cao, chỉ còn lại một mình Mục Lương đứng trên quảng trường. Anh nhẹ thở ra một hơi, ngồi xổm xuống hai tay chạm đất, âm thầm truyền ra mệnh lệnh:

- Hệ thống, cho Tiểu Huyền Vũ tiến hóa tới cấp mười một.

[Đinh! Từ cấp mười tiến hóa đến cấp mười một, trừ đi 10,000,000,000 điểm tiến hóa.]



[Đinh! Huyền Vũ tiến hóa tới cấp mười một thành công.]

[Đinh! Có kế thừa thiên phú: Vặn Vẹo Trọng Lực của Huyền Vũ cấp mười một hay không?]

- Vặn Vẹo Trọng Lực?

Mục Lương nhướng mày, hiện giờ không còn thời gian để cân nhắc kỹ càng nữa, anh lên tiếng đáp lại:

- Kế thừa!

[Đinh! Vặn Vẹo Trọng Lực thay đổi trong...... Đang thích ứng...... Truyền thừa xong.]

Mục Lương nhắm mắt lại, anh chuẩn bị nghênh đón sự đau nhức do cường hoá mang lại sau khi thanh âm nhắc nhở của hệ thống vang lên.

Trong cơ thể anh bỗng nhiên xuất hiện một dòng nước ấm cực mạnh, rất nhanh nó đã bao phủ toàn bộ cơ thể. Giây tiếp theo, cảm nhận sâu sắc về cơ thể bị xé rách truyền khắp toàn thân anh.

Cho dù Mục Lương đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng anh vẫn bị động tĩnh của lần cường hóa này làm cho kinh hoảng.

Anh cảm giác thân thể mình như bị xé rách làm nhiều mảnh, xương cốt toàn thân đều phát ra những âm thanh nứt vỡ, như âm thanh hạt đậu bị rang trong nồi sắt vậy.

Mục Lương sống chết vẫn cắn chặt răng, thậm chí một lượng máu tươi thật lớn từ khóe miệng anh trào ra. Thân thể anh nhịn không được sự run rẩy, chỉ trong giây lát, sắc mặt Mục Lương đã biến thành trắng bệch.

Làn da Mục Lương vỡ ra rất nhiều miệng vết thương, giống mạng nhện dày đặc. Cường hoá vẫn tiếp tục, cuối cùng da thịt trực tiếp nứt toác ra.

Lượng lớn mồ hôi lạnh và máu hỗn hợp lại cùng một chỗ, khiến cho quần áo trên người anh đều bị nhuộm thành màu đỏ hồng, thoạt nhìn thê thảm đến cực điểm.

- Hừ!

Mục Lương nhịn không được rên lên một tiếng, ngay cả anh cũng không thể khống chế được. Trong cảm nhận của anh, ngàn dao xẻ thịt cũng chỉ đến mức này là cùng.

Bang bang phanh …

Thân thể của Mục Lương lung lay sắp đổ, xương cốt trong cơ thể anh phát ra những âm thanh nứt vỡ còn to hơn trước, âm thanh nghe rợn cả người, giống như có người khổng lồ đang dùng búa cắt rèn xương cốt của anh.

………….

Khí thế của Mục Lương gia tăng vùn vụt, khí tức khủng bố khuếch tán ra ngoài.

Ông...

Trà Thụ Tinh Thần tỏa ra ánh sáng, Lĩnh Vực Tinh Thần bao phủ khu vực Trung Ương, tỷ vạn ánh sao nồng đậm thành sương, giống như có thể vươn tay chạm đến.

Ê a ~~~

Khuôn mặt nhỏ của Tiểu Tinh Linh nhăn lại, đập cánh xoay quanh Mục Lương, trong ánh mắt tràn đầy lo lắng và nôn nóng.

Cô duỗi tay nhỏ ra, ánh sáng xanh hội tụ trong lòng bàn tay, nguyên tố sinh mệnh đậm đà như được thực chất hóa.

Ê a ~~~

Linh Nhi đi tới trước mặt Mục Lương, hoàn toàn không để ý tới uy áp mà anh tản mát ra.

Cô bé dán tay bàn nhỏ nhắn lên trên người Mục Lương, nguyên tố sinh mệnh nhanh chóng bao phủ cơ thể anh và bắt đầu chữa trị vết thương, để cho khí tức hư nhược chậm rãi trở nên mạnh mẽ.

Hống hống hống ~~~

Quá trình cường hóa của Mục Lương vẫn tiếp tục, lúc này, Rùa Đen cũng bắt đầu tiến hoá.

Cái đầu khổng lồ của nó ngẩng lên, tiếng gào thống khổ vang vọng cả bầu trời, khiến vùng biển xung quanh trở nên không bình tĩnh.

Mặt nước tạo nên từng vòng gợn sóng lớn rồi lan ra xa cực nhanh.

Khí tức của Man Thú Hoang Cổ Cấp 11 tản ra, khí thế cũng chậm rãi tăng cường khiến cho đám Hung Thú Biển trong vùng biển gần đó đều run như cầy sấy, có con thực lực yếu ớt thậm chí bị chấn động mà chết.

Nhóm Hung Thú Biển điên cuồng chạy trốn về hướng ngược lại với Rùa Đen.

Tiểu Huyền Vũ vẫn còn tiếp tục tiến hóa, khí tức tản mát càng ngày càng tăng vọt.

Rầm rập ~~~

Hình thể của nó bắt đầu phóng to với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Lần này, tốc độ tiến hóa của nó rất chậm, so với lúc trước thì chậm hơn rất nhiều lần.

Ầm ầm!!

Mặt đất chấn động, phòng ốc trong khu dân cư lung lay kịch liệt, chấn động dữ dội khiến người ở trên mai rùa không thể đứng vững được.

Hải Điệp lung lay muốn ngã, uy áp mà Rùa Đen tản mát ra khiến cô căng thẳng tột độ, kém chút nữa nằm liệt trên mặt đất.

- Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Cô sợ hãi hỏi.

- Không cần lo lắng quá mức, chỉ là Tiểu Huyền Vũ đang tiến hóa mà thôi.

Trình Mâu cắn răng trấn an.

- Tiểu Huyền Vũ? Ý của ngươi là Man Thú Hoang Cổ dưới chân chúng ta sao?

Hải Điệp kinh hãi nói.

Có thể phát ra uy áp mạnh như vậy thì cũng chỉ có thể là Man Thú Hoang Cổ có kích thước khổng lồ.

- Đúng vậy.

Trình Mâu đáp một tiếng, trong lòng vô cùng lo lắng cho Dụ Tử và con gái ở trong nhà.

Hải Điệp nghe vậy khiếp sợ không thôi, Man Thú Hoang Cổ tiến hóa có nghĩa là thực lực của thành Huyền Vũ này lại tăng lên một độ cao mới.

Cảm giác chấn động càng ngày càng mãnh liệt, mặt đất xuất hiện rất nhiều khe nứt, may mắn mỗi khe nứt cũng không lớn, rộng nhất cũng chỉ bằng một nắm tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận