Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 626: Lần Nữa Quay Về Thành Dạ Nguyệt

Nếu anh có thể trồng củ cải đường trên diện rộng, sau đó chế thành đường, như vậy có thể giao dịch rất nhiều tinh thạch hung thú.

- Cần phải chăm sóc cẩn thận củ cải đường trong Đồng ruộng, chờ chúng nó nở hoa lớn lên ra hạt giống thì nhanh chóng mở rộng diện tích trồng trọt.

Mục Lương trầm giọng dặn dò.

- Vâng.

Tái Nhĩ Đặc nghiêm túc gật đầu.

- Đi đi.

Mục Lương phất phất tay.

- Vâng.

Tái Nhĩ Đặc cung kính hành lễ, cẩn thận ôm đậu phộng rời đi.

- Hôm nay, ta thấy ngươi có vẻ rất vui.

Nguyệt Thấm Lan giơ tay chọc má của Mục Lương.

- Vậy à?

Mục Lương mỉm cười.

- Ừ, ngươi cười lên nhìn rất đẹp.

Nguyệt Thấm Lan trêu đùa một câu.

- A? Ngươi đang trêu chọc ta sao?

Đôi mắt đen của Mục Lương chớp vài cái, bắt lấy bàn tay của cô gái ưu nhã.

-..... Không có......

Hàng mi mảnh dài của Nguyệt Thấm Lan khẽ run, gương mặt xinh đẹp ửng hồng.

- Để ta nếm xem ngươi có ngọt không?

Mục Lương cúi đầu tới gần.

Anh ~~

Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan trừng to, sau đó nàng yên lặng nhắm mắt lại, tùy ý cho đối phương hôn mình.

…………….

Buổi chiều, thời gian cách bầu trời tối đen chỉ còn một canh giờ.

Đạp đạp đạp,

- Chấp sự Lan Na, cô đã trở về.

Ở cổng thành Dạ Nguyệt, hộ vệ khom lưng hành lễ với nữ nhân tóc vàng đang đi tới.

- Ừm.

Lan Na bước đi không ngừng, bên cạnh còn theo trung cấp chấp sự Áo Ân Cáp Đặc

Hai người mới chấp hành xong nhiệm vụ trở về, trong tay còn cầm túi da thú, là đầu của mục tiêu nhiệm vụ.

- Ngáp...

Áo Ân Cáp Đặc ngáp một cái, lẩm bẩm:

- Lần này nhiệm vụ kết thúc, cũng có thể nghỉ ngơi năm sáu ngày.

- Nếu như không có chuyện gì xảy ra.

Lan Na cất bước đi vào trong thành Dạ Nguyệt.

Cô và Áo Ân Cáp Đặc rời khỏi thành Dạ Nguyệt để thực hiện nhiệm vụ đã hơn nửa tháng, sau khi nhiệm vụ kết thúc có thể thu được năm đến sáu ngày nghỉ, đây là đãi ngộ của chấp sự.

- Nếu thành Huyền Vũ vẫn còn ở đây thì tốt rồi, có thể đi Phố Buôn Bán thả lỏng một chút.

Áo Ân Cáp Đặc cảm thán nói.

Lan Na liếc mắt nhìn hắn, từ chối cho ý kiến, nhún nhún vai.

- Hắc hắc... Nhưng nhờ vào thành Huyền Vũ, địa vị gia tộc Dạ Nguyệt chúng ta ngày càng vững chắc.

Áo Ân Cáp Đặc cười nhẹ hai tiếng.

Khi thành Huyền Vũ đến, vô tình làm cho gia tộc Sát Huyết và gia tộc Lộ Pháp bị tổn thất nặng, giúp thành Dạ Nguyệt khôi phục cân bằng.

Lan Na bĩu môi, cần dựa vào sức mạnh bên ngoài mới bảo vệ được địa vị gia tộc ở thành Dạ Nguyệt, chuyện này dường như không có gì vui sướng, nên cảm thấy bi ai mới đúng.

Hô hô hô ~~

Gió to gào thét, thổi đến.

Thành Dạ Nguyệt đột nhiên nổi lên gió to.

- Hôm nay gió có chút lớn.

Áo Ân Cáp Đặc giơ tay lên ngăn cản tầm mắt, tránh cho bão cát thổi vào bên trong mắt.

- Không đúng, gió này có chút kỳ quái.

Lan Na dừng lại bước chân, ngẩng đầu nhìn về phía trên cao.

Những đám mây màu xám bị thổi tan, một hình bóng khổng lồ xuyên qua tầng mây, xuất hiện trên bầu trời thành Dạ Nguyệt.

- Hung thú công thành!!

Áo Ân Cáp Đặc trợn to mắt, cái bóng to lớn dần áp xuống.

- Không đúng, nhìn có chút quen thuộc.

Lông mày của Lan Na nhíu lại, ngửa mặt nhìn hung thú to lớn tới gần thành Dạ Nguyệt, hình như là máy bay của thành Huyền Vũ.

Bang bang bang,

Hai bóng người xuất hiện ở trên bầu trời thành Dạ Nguyệt, là hai vị trưởng lão gia tộc Dạ Nguyệt gồm Đại Trưởng Lão Dạ Nguyệt Cát Tư, còn có Tam Trưởng Lão Áo Lợi Ba.

Ánh mắt của hai người biến thành màu đỏ máu, cánh sau lưng phe phẩy, duy trì lấy cơ thể trôi lơ lửng trên không.

Trong mắt của Dạ Nguyệt Cát Tư lộ ra tia nghiêm túc, âm thanh khàn khàn nói:

- Hung thú cấp 8.

- Hình thể này rất khó đối phó.

Sắc mặt của Áo Lợi Ba cũng rất nghiêm túc.

Lão cúi đầu nhìn về phía lâu đài của ba gia tộc lớn khác, thấp giọng nói:

- Gia tộc Sát Huyết cũng không xuất hiện.

Khuôn mặt của Dạ Nguyệt Cát Tư âm trầm nói:

- Chúng ta mới là người khống chế thành Dạ Nguyệt, bọn họ không ra tay cũng rất bình thường.

- Đại ca, đây chính là hung thú cấp 8, đều mạnh hơn so với chúng ta, chúng ta không thể đánh thắng nổi.

Da mặt của Áo Lợi Ba kéo ra.

Hung thú cấp 8, nếu như có lão tổ ở đây, e rằng có thể đánh một trận với nó.

Du du du ~~

Tiếng hót to rõ vang lên trên không.

Trên Ưng Lửa, sắc mặt của Hi Bối Kỳ nghiêm túc nói:

- Đi xuống trước, thông báo một tiếng, tránh cho tạo thành hiểu lầm.

Thiếu nữ Ma Cà Rồng tim đập rất nhanh, lại một lần nữa trở lại thành Dạ Nguyệt, nói không khẩn trương đó là giả.

Nguyệt Phi Nhan đội nón an toàn lên, dịu dàng nói:

- Ta và ngươi cùng nhau xuống phía dưới.

- Được, đi thôi.

Hi Bối Kỳ bước về phía trước một bước, đôi mắt màu vàng óng biến thành màu đỏ máu, cánh sau lưng mở rộng ra.

Cô thả người nhảy xuống, bay khỏi bức tường Lưu Ly, bay về hướng thành Dạ Nguyệt.

Nguyệt Phi Nhan giơ tay lên vỗ vào ngực, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, Khôi Giáp Chu Tước giang rộng cánh ra, đập cánh đuổi kịp Hi Bối Kỳ.

Khoảng cách của hai người càng ngày càng gần thành Dạ Nguyệt, phát hiện Dạ Nguyệt Cát Tư và Áo Lợi Ba đang đứng trên không trung.

- Đại Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão.

Động tác đập cánh của Hi Bối Kỳ hơi dừng lại, dừng ở trên đỉnh đầu đối diện hai vị trưởng lão.

- Hi Bối Kỳ?

Dạ Nguyệt Cát Tư sửng sốt một chút, sau đó hiểu ra điều gì đó.

Áo Lợi Ba nhếch mép một cái, tức giận hô to:

- Ngươi, nha đầu này, lập tức xuống đây cho ta.

Rõ ràng là tiểu bối, lại dám đứng ở trên đầu lão, thật không có lễ phép.

- Thích!

Hi Bối Kỳ bĩu môi, nhưng vỗ cánh hạ xuống, cho đến khi đứng ngang hàng với hai vị trưởng lão.

- Hung thú phía trên, là của thành Huyền Vũ?

Dạ Nguyệt Cát Tư hỏi ra suy đoán trong lòng.

Hi Bối Kỳ ngây thơ gật đầu:

- Ừm, đúng vậy.

- Nói như vậy, không phải tới tấn công thành Dạ Nguyệt?

Con mắt màu đỏ ngòm của Áo Lợi Ba sáng lên.

- Dĩ nhiên không phải, chúng ta đến để làm giao dịch.

Khuôn mặt của Nguyệt Phi Nhan thành thật nói.

- Làm giao dịch?

Mày cua Dạ Nguyệt Cát Tư nhăn lại.

Khuôn mặt của Áo Lợi Ba đen lại nói:

- Chúng ta với thành Huyền Vũ cũng không có giao dịch gì để làm.

- Tam Trưởng Lão, ta còn nói hết mà.

Hi Bối Kỳ phồng lên cái miệng, tức giận nói

- Nha đầu, ngươi nên trở về gia tộc.

Áo Lợi Ba nửa hí mắt, âm trầm nói

Trong lòng lão còn có suy nghĩ muốn Hi Bối Kỳ gả cho Phất Âu Nạp, vậy có thể hoàn toàn củng cố địa vị của gia tộc Dạ Nguyệt ở thành Dạ Nguyệt.

- Không phải, bây giờ ta là người của thành Huyền Vũ.

Hi Bối Kỳ không chút do dự lắc đầu cự tuyệt.

- Lão tam.

Dạ Nguyệt Cát Tư cau mày liếc mắt Tam Trưởng Lão.

- Hừ!

Áo Lợi Ba hừ lạnh một tiếng, nhớ lại chuyện lúc trước, sắc mặt của lão càng ngày càng khó coi.

- Đại Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão.

Áo Ân Cáp Đặc và Lan Na bay lên trời cao, bay tới bên cạnh người hai vị trưởng lão.

- Nhiệm vụ đã hoàn thành?

Áo Lợi Ba nghiêng đầu nhìn về phía hai vị chấp sự.

- Vâng.

Áo Ân Cáp Đặc cung kính gật đầu

- Những chuyện khác trở về rồi hãy nói.

Dạ Nguyệt Cát Tư cắt đứt cuộc trò chuyện của ba người này.

- Tiểu công chúa.

Lan Na khẽ gật đầu chào hỏi Hi Bối Kỳ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận