Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 943: Vẫn Còn Lâu Lắm Mới Tới Được Mười Tỷ Điểm Tiến Hóa

Hạ Lạc quay đầu hỏi:

- Sau thành Áo Ba thì sẽ đến rừng Vạn Khô, đúng không?

- Đúng rồi, chúng ta sẽ đến thành Phi Điểu, ngươi có thể về thăm nhà nha!

Hổ Tây gật đầu nói.

Mặc dù thành Phi Điểu có Phi Điểu, nhưng tốc độ và thời gian bay của chúng nó không đủ để đi đường dài, cho nên vẫn cần Ốc Đảo đi đón.

Bên trong rừng Vạn Khô còn có vài tòa thành lớn khác cũng cần Ốc Đảo đến đón.

- Không biết bây giờ cha và các anh trai thế nào rồi...?

Hạ Lạc rũ mắt, bắt đầu nhớ tới thành chủ thành Phi Điểu.

- Hai ngày nữa là có thể gặp được rồi.

Hổ Tây vỗ vai của cô gái tóc cam.

- Ừ.

Hạ Lạc nhoẻn miệng cười, cất giấu nỗi nhớ vào trong lòng.

……….

- Hây, hây a ~~~

Mễ Nặc kéo chiếc túi da thú còn cao hơn mình đi trên hành lang dẫn đến Bảo Khố.

Bên trong túi da chứa đầy tinh thạch hung thú kiếm được ở Phố Buôn Bán hai ngày qua.

- Tiểu thư Mễ Nặc, để ta tới giúp ngươi.

Diêu Nhi đặt cây lau nhà xuống, lau nước trên tay rồi vội vàng chạy tới giúp đỡ.

Hai người cùng nhau kéo túi da thú, tốn rất nhiều công sức mới có thể di chuyển đến trước Bảo Khố.

- Các ngươi đang làm gì đấy?

Mục Lương kinh ngạc hỏi.

Anh bước ra thư phòng, đang định đi đến hậu hoa viên thì bắt gặp cô gái tai thỏ và tiểu hầu gái đang đứng ở cuối hành lang.

Mễ Nặc vung tay nhỏ, hồn nhiên nói:

- Mục Lương, ngươi tới rất đúng lúc, ta đã mang tinh thạch về rồi!

Mục Lương nghe vậy đi lên trước, giơ tay xoa đầu cô gái tai thỏ, ôn hòa nói:

- Lần sau, ngươi có thể để cho hộ vệ Trung Ương mang vào.

- Tiện đường mà thôi.

Mễ Nặc không thèm để ý mà khoát tay.

Cô mở túi da thú, mềm mại hỏi:

- Nơi này có ba mươi ngàn khối tinh thạch hung thú, là lợi nhuận của Phố Buôn Bán hai ngày nay, ta đã mang về hết cho ngươi.

- Ngươi vất vả rồi.

Khóe miệng của Mục Lương cong lên, giơ tay nhẹ nhàng chạm vào chóp mũi của cô gái tai thỏ.

Anh xoay người, chạm tay vào tinh thạch trong túi, đồng thời âm thầm ra lệnh:

- Hệ thống, chuyển hóa toàn bộ tinh thạch thành điểm tiến hóa.

- Keng! Chuyển hóa thành công.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều để xem xét điểm tiến hóa.

Thể lực: 1943.1

Tốc độ: 1987.8

Sức lực: 1977.6

Tinh thần: 1982.9

Tuổi thọ: 24 tuổi /17841 năm.

Điểm thuần dưỡng: 3300.

Điểm tiến hóa: 1.562.479.834

Năng lực:

Nước Mắt Thiên Sứ 【cấp 10 】

Điều Khiển Mây【cấp 7 】

Hải Vương Chi Thế【 cấp 3 】.

…..Xem thêm……....

Thực vật thuần dưỡng:

Đôi Cánh Thiên Sứ - Thiên phú: Nước Mắt Thiên Sứ 【cấp 10 】

…..Xem thêm……....

Động vật thuần dưỡng:

Rồng Vân Mây Đen - Thiên phú: Điều Khiển Mây Mù 【cấp 7】

- Chỉ mới có một tỷ rưỡi điểm tiến hóa…..

Mục Lương lắc đầu, vẫn còn lâu lắm mới tới được mười tỷ điểm tiến hóa.

Sau khi thành Huyền Vũ đến thành Bắc Hải, Phố Buôn Bán ngày nào cũng có lợi nhuận, toàn bộ tinh thạch giao dịch được đều đã chuyển hóa thành điểm tiến hóa.

Trong con số một tỷ rưỡi này, có năm trăm triệu điểm là chuyển hóa từ tinh thạch hung thú mang về từ căn cứ trung chuyển ở thành Phượng.

- Mục Lương, ngươi vẫn còn cần rất nhiều tinh thạch sao?

Mễ Nặc chớp chớp đôi mắt màu xanh lam, ngẩng đầu nhìn chăm chú vào Mục Lương.

- Tất nhiên là càng có nhiều tinh thạch hung thú thì càng tốt rồi.

Mục Lương cảm thán một câu.

Anh bắt đầu chờ mong Ốc Đảo trở về, mức chi tiêu của đám người thành chủ kia chắc sẽ không thấp, có thể mang lại nhiều khoản giao dịch cho thành Huyền Vũ.

- Ta sẽ suy nghĩ biện pháp.

Mễ Nặc chân thành nói với vẻ mặt nghiêm túc.

- Ngoan.

Mục Lương xoa đôi tai xù lông của cô gái tai thỏ, ôn hòa nói:

- Ta có biện pháp, chỉ cần chờ Ốc Đảo trở về là được rồi.

- Tốt thôi…...

Mễ Nặc phồng má như bánh bao, trong đầu vẫn đang nghĩ cách kiếm càng nhiều tinh thạch cho Mục Lương.

Cô ngước mắt tò mò hỏi:

- Mục Lương, vừa rồi ngươi muốn đi đâu vậy?

- Ta định đi hậu hoa viên xem một chút.

Mục Lương thuận miệng đáp.

Anh cảm nhận được sinh mệnh thai nghén bên trong Trà Thụ Tinh Thần đã đến thời khắc mấu chốt, cho nên muốn đến gần để quan sát rõ hơn.

- Vậy ngươi đi đi, ta phải trở về Phố Buôn Bán.

Mễ Nặc vẫy tay tạm biệt.

- Đừng để bản thân quá mệt mỏi.

Mục Lương nói với một giọng điệu cưng chìu.

- Ta sẽ không mệt đâu!

Mễ Nặc cười tươi như hoa, vung tay nhỏ xoay người rời đi.

Đối với cô gái tai thỏ tới nói, so với việc sống khổ cực một mình trong bộ lạc trước đây, công việc bây giờ có thể nói là rất thú vị.

Mục Lương xoay người đi đến hậu hoa viên.

Anh đi tới bên dưới Trà Thụ Tinh Thần, lòng bàn tay chạm vào thân cây, cẩn thận cảm thụ sinh mệnh bên trong.

Chùm ánh sáng lại xuất hiện lần nữa, nguyên tố sinh mệnh đậm đà lan tỏa khắp nơi.

Mục Lương nhìn tinh linh bên trong nguyên tố sinh mệnh, nó đã có ngoại hình đại khái, mặc dù vẫn không thể nhìn rõ dáng vẻ cụ thể.

A a a~~~~~

Một giọng nói yếu ớt truyền ra từ trong chùm sáng, giống như vang lên bên tai Mục Lương.

- Được rồi, ta đã biết.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, nguyên tố sinh mệnh hiện lên trong lòng bàn tay rồi tràn vào chùm ánh sáng bên trong Trà Thụ Tinh Thần.

Trong chùm sáng, nguyên tố sinh mệnh càng ngày càng nồng đậm, tinh linh cũng đang tăng trưởng nhanh chóng.

- Còn chưa đủ sao...?

Đôi mắt màu đen của Mục Lương mở ra, nguyên tố sinh mệnh đã hao hết, cần thời gian khôi phục.

Trà Thụ Tinh Thần run rẩy một cái, như thể đang bày tỏ lòng biết ơn đối với Mục Lương.

- Mau chóng ra đời đi, hi vọng ngươi có thể mang đến cho ta một sự bất ngờ.

Anh cảm thán một tiếng.

Anh xoay người rời đi, quyết định chờ khi nào nguyên tố sinh mệnh khôi phục thì lại đến vận chuyển cho tinh linh.

Sau khi rời khỏi hậu hoa viên, Mục Lương trở lại cung điện, cất bước đi đến quảng trường.

Anh đột nhiên nghĩ tới, Kỳ Nhông Năm Màu và Nhện Qủy Đỏ vẫn còn ở cấp bảy.

Nhện Qủy Đỏ, Kỳ Nhông Năm Màu và Rùa Đen giống nhau, bọn chúng đều thuộc nhóm thú thuần dưỡng đầu tiên đi theo Mục Lương.

Bây giờ, Rùa Đen đã là cấp 10, nhưng Nhện Qủy Đỏ và Kỳ Nhông Năm Màu vẫn còn ở cấp bảy.

Nhện Qủy Đỏ, Kỳ Nhông Năm Màu cũng là Thú Thủ Hộ của tam quan cứ điểm, sau này tổ chức Hội Nghị Thánh Địa, một phần lớn công việc bảo vệ đều phải dựa vào chúng nó.

Thực lực của bọn chúng càng cao thì tam quan pháo đài tất nhiên sẽ càng an toàn.

Mục Lương dùng ý niệm câu thông Nhện Qủy Đỏ và Kỳ Nhông Năm Màu, sau đó đứng tại chỗ chờ đợi.

Cộp cộp cộp……

Ba Phù bước ra cung điện, đôi mắt màu nâu tím tìm kiếm xung quanh, khi nhìn thấy Mục Lương thì lập tức bước nhanh tới.

Ba Phù cung kính hành lễ, nhỏ nhẹ nói:

- Thành chủ đại nhân, thành chủ thành Bắc Hải tới chào hỏi, nói là tới đưa Khôi Giáp Thanh Ma.

Mục Lương nhướng mày, kinh ngạc hỏi:

- Cô ấy đích thân tới đây sao?

- Đúng vậy.

Ba Phù gật đầu trả lời.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, không hiểu tại sao Bố Vi Nhân lại đích thân đến đây, xem ra phải chờ cô ấy tới mới biết được.

Anh nhàn nhạt nói:

- Để cho cô ấy vào đi.

- Vâng.

Ba Phù ngoan ngoãn lên tiếng, đứng dậy chuẩn bị trở lại Phòng Liên Lạc.

***

Một bên khác, tại Úng Thành, Bố Vi Nhân đã được thủ vệ cho qua.

- Đi thôi.

Ngải Lỵ Na khua tay nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận