Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1401: Đây Là Chuyện Rất Đơn Giản



Có những lời này của Dụ Chính, cho dù trị không hết bệnh cho Dụ Phỉ Nhi, cô cũng không có hại. Cô mở nắp bình, cẩn thận lấy ra một giọt Nước Mắt Thiên Sứ đặt tới bên miệng Dụ Phỉ Nhi.

Dụ Chính khẩn trương nhìn, trong con ngươi phiếm hồng tràn đầy mong đợi.

Nước Mắt Thiên Sứ từ yết hầu cô gái tiến vào trong cơ thể, phân hoá thành ngàn tia chảy về phía các huyệt khắp tay chân, tẩm bổ gân cốt máu thịt.

Tuyết Cơ khẩn trương quan sát sự biến hóa trong thân thể cô gái.

- Có tác dụng không?

Dụ Chính khẩn trương hỏi.

Tuyết Cơ giật giật khóe miệng, cố ép mình phải trấn định nói:

- Đừng nóng vội, chờ một chút.

Một lát sau, thân thể cô gái trong ngực Bách Biến Ma Nữ run lên một chút, giây tiếp theo cô ấy phát ra một âm thanh nức nở đầy đau đớn.

- A...

Dụ Phỉ Nhi giật mình mở mắt ra, sau đó há miệng không nhịn được lập tức phun ra một ngụm máu đen rất lớn, làm ướt quần áo trước ngực.

- Phỉ Nhi!

Sắc mặt Dụ Chính đại biến.

Hắn vội vàng tiến lên, nâng tay muốn đẩy ra Bách Biến Ma Nữ. Hắn cho rằng vì cô, nên miệng con gái hắn mới phun máu.

- Các hạ, con gái ngươi đã tỉnh.

Tuyết Cơ nâng tay ngăn trở Dụ Chính, khó chịu trừng mắt nhìn hắn.

Động tác của Dụ Chính ngừng lại một chút, quả nhiên hắn đã nhìn thấy, con gái hắn sau khi phun ra máu đen, đã mở được hai mắt, sắc mặt cũng dễ coi hơn trước rất nhiều.

- Phỉ Nhi!

Hai tròng mắt Dụ Chính đỏ bừng.

Dụ Phỉ Nhi khàn giọng hỏi:

- Cha, ta bị làm sao vậy?

- Tỉnh là tốt rồi, tỉnh là tốt rồi...

Dụ Chính kích động khàn giọng nói.

Đạp đạp đạp...

Quản gia và Tố Tô nghe tiếng cũng chạy vào phòng, nhìn thấy Dụ Phỉ Nhi đã thức tỉnh, trên mặt bọn họ đều có vẻ vui mừng.

- Thật tốt quá, tiểu thư tỉnh rồi!

Quản gia kích động nói.

Hai tròng mắt Tố Tô lòe lòe tỏa sáng, cô nhìn chằm chằm vào Bách Biến Ma Nữ nhẹ giọng khen:

- Chị thật sự lợi hại...

Dụ Phỉ Nhi yếu ớt nói:

- Cha, ta cảm thấy mệt mỏi quá, cả người không có khí lực.

- Đại sư, nên làm cái gì bây giờ?

Dụ Chính xin giúp đỡ nhìn về phía bách biến ma nữ.

Lúc này, trong mắt hắn Bách Biến Ma Nữ chính là một đại sư không gì không làm được, còn mạnh hơn luyện dược sư trong hoàng cung.

Tuyết Cơ bình tĩnh nói:

- Ngươi vừa mới tỉnh lại, thân thể ngươi sẽ suy yếu một chút.

Sau đó, cô lại nghiêng đầu ra hiệu:

- Mang trà Tinh Thần lại đây, tiếp tục uống thêm hai ngày, thân thể sẽ khỏi hẳn.

Nghe vậy, Dụ Chính vội vàng xoay người đi bưng trà, tự mình đưa đến bên giường.

Dụ Phỉ Nhi vừa mới thức tỉnh, nhưng từ tình huống trước mắt cô cũng hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Cô há miệng nuốt xuống nước trà cha mình đưa đến bên miệng, lập tức cảm thấy toàn thân thoải mái hơn rất nhiều, tinh thần đều hưng phấn hơn.

- Cha, ta tốt hơn nhiều rồi.

Dụ Phỉ Nhi suy yếu nói.

- Thật tốt quá, cuối cùng cũng chữa khỏi bệnh rồi.

Dụ Chính lên tinh thần. Hắn tiến tới dang tay ôm con gái, không có chút e ngại nào với máu bẩn trước ngực cô.

Tuyết Cơ không chút biểu tình đứng dậy tránh ra, thấy cảnh hai cha con kích động rơi lệ, trong lòng cô cũng có chút xúc động.

- Chị thật lợi hại.

Tố Tô đưa tay kéo kéo áo bào bên ngoài của bách biến ma nữ.

- Đây là chuyện rất đơn giản.

Tuyết Cơ ngạo nghễ hếch cằm.

Kỳ thực cô có chút chột dạ, nếu không phải Mục Lương cho cô Nước Mắt Thiên Sứ, chắc chắn cô không thể chữa khỏi bệnh cho Dụ Phỉ Nhi.

Dụ Chính gọi thị nữ tới, để cho bọn họ giăng mành giúp con gái vệ sinh thân thể, lại thay đổi quần áo bẩn trên người.

Dụ Chính đứng phía trước mành, thành khẩn hỏi Bách Biến Ma Nữ:

- Nên xưng hô với các hạ như thế nào?

Tuyết Cơ lạnh lùng nói:

- Tuyết Cơ.

- Tuyết Cơ, tên rất hay...

Dụ Chính khen ngợi.

Bách Biến Ma Nữ cười cười, cô hiểu Dụ Chính đang muốn tạo quan hệ với mình.

Dụ Chính quay đầu lại nhìn về phía quản gia, dặn dò:

- A Hoàng, đi chuẩn bị tiền thù lao.

- Vâng!

A Hoàng gật đầu, vội vã rời khỏi phòng.

- Chuyện này… Đại sư Tuyết Cơ còn trà Tinh Thần không?

Dụ Chính đưa tay ra hiệu cho Bách Biến Ma Nữ ngồi xuống.

Tuyết Cơ sờ soạng túi da thú một chút, bình tĩnh nói:

- Chỉ còn lại hai cân.

- Có thể bán cho ta không?

Dụ Chính vội vàng hỏi.

Hắn biết trà Tinh Thần là thứ tốt, nếu muốn con gái mau chóng khỏi hẳn, tự nhiên cần càng nhiều trà Tinh Thần càng tốt.

- Chuyện này...

Tuyết Cơ lộ vẻ mặt khó xử, sau đó cô thành khẩn nói:

- Các hạ, trà Tinh Thần rất trân quý, ta cũng chỉ còn hai cân cuối cùng, này...

Cô còn chưa dứt lời, Dụ Chính đã hiểu được ý tứ.

Dụ Chính vung lên bàn tay to, tỏ vẻ cực kỳ hào phóng nói:

- Năm nghìn viên tinh thạch ma thú cấp ba một cân, bán hết hai cân cho ta, như thế nào?

Tim Tuyết Cơ run lên, giá cả này cao hơn không ít so với dự tính của cô.

Nhưng bên ngoài cô vẫn bày ra vẻ do dự, cuối cùng còn trưng ra bộ dáng nhịn đau bỏ thứ yêu thích, gật đầu nói:

- Được rồi, hy vọng tiểu thư Phỉ Nhi có thể mau chóng khỏi hẳn.

- Thật sự cám ơn ngươi.

Dụ Chính thở dài một hơi, trên mặt lại thêm nét vui mừng.

Đôi mắt hắn vừa chuyển, lại hỏi:

- Đại sư Tuyết Cơ, loại bí dược còn lại kia có thể bán cho ta không?

Tuyết Cơ nheo đôi mắt đẹp, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Dụ Chính, cô biết hắn nói chính là Nước Mắt Thiên Sứ.

- Không được, phần còn lại ta phải giữ cho mình.

Cô lắc đầu rõ ràng lưu loát từ chối.

- Vậy sao...?

Dụ Chính lộ vẻ đáng tiếc.

Nhưng hắn vẫn không chết tâm, lại tiếp tục hỏi:

- Đại sư làm sao để mua được bí dược này?

- Thành Huyền Vũ.

Tuyết Cơ bình thản nói.

Dụ Chính tò mò hỏi:

- Thành Huyền Vũ là nơi nào?

- Về sau ngươi sẽ biết, rất nhanh thôi.

Tuyết Cơ cong lên khóe môi, lộ ra một nụ cười thần bí.

Cô đã thu được tin tức do Trùng Cộng Hưởng truyền đến, thành Huyền Vũ đang tới rất gần vương quốc Hải Đinh, vài ngày nữa sẽ đến nơi.

- Có ý tứ gì?

Dụ Chính nhíu mày.

Tuyết Cơ trong trẻo nói:

- Ý như trên mặt chữ.

Không đợi Dụ Chính tiếp tục hỏi, quản gia A Hoàng đã trở về, phía sau hắn còn có mấy người hầu. Sau khi bước vào, bọn họ đặt những rương hòm trên tay xuống đất.

- Đại nhân, hai trăm ngàn viên tinh thạch ma thú cấp ba đều ở trong này.

Chú Hoàng cung kính nói.

- Đưa cho đại sư Tuyết Cơ.

Dụ Chính ra hiệu nói.

Tuyết Cơ lui về phía sau từng bước, bình tĩnh nói:

- Ừm, những tinh thạch ma thú này tạm thời đặt ở chỗ các hạ, trong tương lai thành chủ của chúng ta sẽ phái người tới lấy.

Cô không thể nào mang theo nhiều tinh thạch ma thú như vậy rời đi, chi bằng đặt ở hiệu buôn Dụ Chính sẽ an toàn hơn. Chờ tới khi thành Huyền Vũ đến vương quốc Hải Đinh, lại cho Mục Lương phái người tới lấy.

Bách Biến Ma Nữ chưa từng nghĩ tới chuyện tự mình giữ lại chỗ tinh thạch ma thú này, không bằng đưa hết cho Mục Lương, đổi lấy một kiện linh khí cao cấp thích hợp cho mình dùng.

Dụ Chính nhíu mày, trong lòng không biết đang suy nghĩ cái gì.

Tuyết Cơ cười hỏi:

- Các hạ thực sự cảm thấy hứng thú với trà Tinh Thần?

- Đúng vậy, thứ này không phải lá trà bình thường?

Hai tròng mắt Dụ Chính sáng lên.

Tuyết Cơ mỉm cười:

- Nếu các hạ cảm thấy hứng thú, trong tương lai có thể tới thành Huyền Vũ giao dịch được.

- Được.

Dụ Chính nhận lời ngay lập tức.

Trong lòng hắn cực kỳ tò mò với thành Huyền Vũ kia. Phải biết rằng bên trong vương quốc Hải Đinh không hề có một toà thành nào tên là thành Huyền Vũ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận