Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 859: Hồ Tiên Đột Phá Cấp 8



Tiểu hầu gái nhỏ cũng vội vàng đuổi theo, cô vừa chạy vừa giảng giải tình huống:

- Đại nhân, tiểu thư Hồ Tiên đang ở sảnh chính của Cung điện.

- Đã biết.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

Sau khi anh rời khỏi Xưởng Đóng Tàu, thân thể của anh lập tức bay lên trời đi về hướng tầng tám Trung Ương, sau đó rất nhanh chóng tiến vào cung điện.

Trong sảnh chính, Hồ Tiên đang khoanh chân ngồi dưới đất, vây quanh cô là mấy người Mễ Nặc, Hạ Lạc và nhóm tiểu hầu gái.

Cô gái tai hồ ly nhắm chặt hai mắt, một cái đuôi hồ ly dựng thẳng đứng trong khi bảy cái còn lại dường như đang run rẩy, những sợi lông không tự chủ được cũng dựng đứng lên.

Biểu cảm trên mặt cô vô cùng thống khổ, cắn chặt răng đến mức môi cũng trắng bệch ra, dường như cô vẫn đang cố kìm nén một điều gì đó sắp xảy ra.

Trên mặt đất phía trước cô gái tai hồ ly, còn có một miếng quả Tinh Thần đang ăn dở.

- Chị Hồ Tiên, cố gắng kiên trì.

Mễ Nặc âm thầm cổ vũ trong lòng.

- Sẽ không có việc gì phải không?

Hạ Lạc cũng vô cùng khẩn trương.

Đạp đạp đạp.

Mục Lương đi vào sảnh chính, anh rất nhanh bước tới bên cạnh mấy cô gái.

Mễ Nặc nhìn thấy anh xuất hiện, cô có cảm giác như tìm được nơi yên ổn để dựa vào.

Cô hạ giọng, vội vàng nói:

- Mục Lương, chị Hồ Tiên đang muốn đột phá, nhưng thoạt nhìn tình huống không tốt lắm.

Mục Lương vỗ nhẹ nhẹ vào tay cô gái tai thỏ, an ủi:

- Không có việc gì, có ta ở đây.

- Vâng.

Mễ Nặc thả lỏng gật đầu.

Mục Lương cất bước đi tới trước mặt Hồ Tiên, ngồi xổm xuống, sau đó vô cùng chú ý đến những biến hóa của cô ấy.

Hồ Tiên lại kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể cô hơi lảo đảo.

Mục Lương vội vàng vươn tay, nhẹ nhàng đỡ cô gái tai hồ ly.

Lông mi mảnh mai của Hồ Tiên khẽ run rẩy, cô cảm nhận được Mục Lương đang ở cạnh bên mình, cho nên đang muốn mở mắt ra nhìn.

- Dừng lại. Nhớ kỹ phải ổn định tâm thần, tập trung chú ý vào quá trình tiến cấp.

Mục Lương ngưng trọng nói.

- Hô..

- Nghe ta, thở sâu, ổn định tâm thần, tập trung chú ý vào quá trình tiến cấp.

Anh duỗi ra một bàn tay, ở đầu ngón tay bắt đầu ngưng tụ một giọt Nước Mắt Thiên Sứ, sau đó đưa vào trong miệng cô gái tai hồ ly.

Sau khi ăn vào Nước Mắt Thiên Sứ, thân thể đang run rẩy của cô gái tai hồ ly đã yên tĩnh trở lại, khí thế quanh thân bắt đầu nâng lên.

Thời gian chậm rãi trôi qua, nửa giờ sau.

Khí thế của cô gái tai hồ ly phát ra đã được ổn định ở cấp tám sơ cấp, sau đó dần dần tản đi.

Phía sau lưng cô dài ra thêm một cái đuôi mới, nhưng kích thước của nó ngắn hơn so với bảy chiếc còn lại.

Cái đuôi thứ tám này sẽ chậm rãi dài ra theo thực lực của Hồ Tiên.

- Cảm giác thế nào?

Mục Lương quan tâm hỏi.

Hồ Tiên chậm rãi mở ra con ngươi màu đỏ hồng, trong mắt cô xẹt qua một tia mê man, sau đó rất nhanh đã khôi phục lại tỉnh táo vốn có.

- Cảm giác thật tốt.

Cô đưa tay ra sau lưng nắm lấy chiếc đuôi mượt mà của mình.

- Không có việc gì là tốt rồi.

Mục Lương thở phào nhẹ nhõm, anh đưa tay ra kéo cô gái tai hồ ly đứng dậy.

- Đã làm ngươi lo lắng rồi.

Hồ Tiên áy náy nói.

Mục Lương đưa tay nhẹ nhàng gõ một cái lên trán cô gái tai hồ ly, dặn dò nói:

- Lần sau, nếu muốn tiến cấp, phải nói trước cho ta biết.

- Vâng, lần này là ngoài ý muốn mà thôi.

Hồ Tiên vội vàng gật đầu, giải thích nói:

- Quả Tinh Thần ta vẫn chưa ăn xong, đã có cảm giác mình sắp tiến cấp rồi…!

- Không có việc gì là tốt rồi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Mễ Nặc tiến lên, chúc mừng nói:

- Chị Hồ Tiên, hiện tại ngươi cũng là cao thủ cấp tám rồi.

- Về sau có người nào bắt nạt ngươi, nói cho ta nghe, ta giúp ngươi xả giận.

Hồ Tiên đưa tay ra vuốt đầu cô gái tai thỏ.

- Vâng.

Mễ Nặc mỉm cười lộ ra lúm đồng tiền xinh như hoa gật đầu.

Nhưng, có Mục Lương ở đây, người nào dám bắt nạt cô chứ?

………..

Khi Mục Lương trở về Xưởng Đóng Tàu, Già Lạc vừa mới xử lý tài liệu hạch tâm khung xương hung thú vừa xong.

Cộp cộp cộp.....

Nghe được tiếng bước chân, Già Lạc quay đầu nhìn về phía anh, dịu dàng hỏi:

- Tiểu thư Hồ Tiên lên cấp thành công rồi?

- Ừ, không có nguy hiểm.

Mục Lương ôn hòa đáp.

- Thành công là tốt rồi.

Đáy mắt Già Lạc thoáng qua một tia nhẹ nhàng.

Mục Lương ngước mắt thuận miệng hỏi:

- Ngươi thì sao, sắp đột phá chưa?

Già Lạc lắc đầu, tiếc nuối nói:

- Ta vẫn chưa có cảm giác đột phá.

Thực lực bây giờ của cô là cấp 8 sơ cấp, sau khi tới thành Huyền Vũ thì vẫn luôn tập trung vào nghiên cứu Linh khí, tâm tư của cô không đặt ở việc gia tăng thực lực bản thân.

- Ngươi ăn thử quả Tinh Thần cấp 10 xem sao, trước khi thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ tiến đến, cố gắng nâng cao thực lực càng nhiều càng tốt.

Mục Lương dặn dò.

- Được.

Đôi mắt màu xanh da trời của Già Lạc sáng lên.

Số lượng quả Tinh Thần Cấp 10 không nhiều, đến bây giờ cô vẫn chưa ăn qua, cái này chính là nguyên nhân cô không đòi hỏi.

- Khung xương Phi Thuyền vận chuyển làm tới đâu rồi?

Mục Lương nhàn nhạt hỏi.

- Chỉ còn việc ghép các tài liệu lại với nhau, tiếp đó tạo dựng mạch lộ, cái này cần một đoạn thời gian rất dài.

Già Lạc nghiêm túc đáp.

Khung xương là vị trí cốt lõi, phần xuyên suốt của toàn bộ Phi Thuyền vận chuyển, chiều dài của nó là một trăm mét, tương đương với chiều dài của chiếc Phi Thuyền.

Cô đưa tay ra rồi ghép hai khối tài liệu hung thú lại với nhau, sau đó vận dụng năng lực thức tỉnh của mình để dính liền nội bộ hai khối tài liệu hung thú cùng một chỗ.

Dựa theo phương pháp tương tự, cô tiếp tục kết nối phần đầu của tài liệu hung thú này với phần đuôi của tài liệu hung khác.

Thời gian trôi qua, từng đoạn khung xương chậm rãi được nối lại càng ngày càng dài.

Sau một tiếng, gương mặt xinh đẹp của Già Lạc hơi hơi trắng bệch, cô ngừng thi triển năng lực.

- Chị Già Lạc không sao chứ?

Lê Nhã quan tâm hỏi.

- Không có việc gì, nghỉ ngơi một chút thì tốt rồi.

Già Lạc khoát tay, đặt khung lưu ly của Phi Thuyền vận chuyển rồi ngồi xuống.

Cô thi triển năng lực quá nhiều nên có chút kiệt lực.

- Phần còn lại để ta.

Mục Lương ôn hòa nói.

Lòng bàn tay của anh phun tơ nhện rồi chui vào vô số kẽ hở bên trong tài liệu hung thú.

Tơ nhện giống như có sinh mệnh, nhanh chóng kết nối từng đoạn tài liệu hung thú.

Độ dính của tơ nhện đã dán các tài liệu hung thú lại với nhau, trở thành một thể hoàn chỉnh.

Sau hai giờ, khung thuyền dài một trăm mét đã được ghép lại, nhìn giống như là cột sống của con người.

Mục Lương thở ra một hơi, bình tĩnh nói:

- Kế tiếp chính là tạo dựng mạch lộ.

- Cái này để ta giúp.

Già Lạc đứng lên nói.

- Tinh thần của ngươi khôi phục rồi?

Mục Lương đánh giá Già Lạc, sắc mặt cô ấy không còn tái nhợt, có thêm một chút hồng hào.

Già Lạc cười nói:

- Với ta mà nói thì tạo dựng mạch lộ không cần tốn bao nhiêu tinh thần lực.

Mục Lương nhướng mày, cuối cùng không từ chối.

Anh muốn tạo ra chiếc Phi Thuyền vận chuyển đầu tiên trong vòng năm ngày.

Già Lạc đứng trước khung thuyền, đôi mắt màu xanh nước biển của cô lập loè ánh sáng nhàn nhạt.

Cô vươn tay chạm vào khung thuyền, vận dụng năng lực thức tỉnh của mình để hợp nhất các lỗ thủng bên trong tài liệu hung thú, tạo dựng ra mạch lộ phức tạp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận