Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 956: Một Trăm Triệu Điểm Tiến Hóa

Ly Nguyệt và các cô gái đi xuống Ưng Lửa, bước trên mây mù màu đen mềm xốp, đi về phía Mục Lương.

- Mục Lương, bên trong khối băng chính là Hung Thú Biển cấp 8 sao?

Ly Nguyệt hỏi với giọng điệu hiền hòa.

- Ừ.

Mục Lương nhẹ nhàng gật đầu.

Anh quay đầu nhìn cô gái tóc lục đang đi tới, bình tĩnh hỏi:

- Hung Thú Biển cấp 8 mà ngươi nói có phải là nó không?

Bố Vi Nhân quan sát Hung Thú Biển cấp 8 bên trong khối băng, gật đầu nói:

- Đúng vậy, chính là nó.

- Hóa ra là Rắn Biến Dị cấp 8.

A Vũ chợt lên tiếng.

- Ngươi biết nó à?

Na An kinh ngạc hỏi.

A Vũ gật đầu giải thích:

- Biết, lúc trước tộc trưởng từng bắt được Rắn Biến Dị cấp 3.

- Vậy nó có thể ăn không?

Mục Lương tò mò hỏi.

- Được chứ, Rắn Biến Dị ngoại trừ phần da thì những bộ phận khác đều ăn được.

A Vũ giơ tay chọc khối băng, cười nói:

- Rắn Biến Dị thích ăn Cua Quỷ Xanh, cho nên thịt của nó cũng rất ngon.

- Thích ăn Cua Quỷ Xanh..

Bố Vi Nhânlẩm bẩm một câu, sau đó đôi mắt màu xanh lục chợt mở to, kinh ngạc nói:

- Cho nên Rắn Biến Dị công kích thành Bắc Hải chỉ vì muốn ăn Cua Quỷ Xanh sao?

Phía dưới thành Bắc Hải là sào huyệt của Cua Quỷ Xanh, cho nên mới có thể hấp dẫn Rắn Biến Dị cấp 8 thường xuyên lui tới.

Thành chủ đời trước là do bị Rắn Biến Dị đánh trọng thương, thương thế quá nặng nên mới cưỡi hạc về trời.

- Rất có khả năng là nguyên nhân này.

Na An nghiêm túc gật đầu.

- Nếu thịt ăn được, vậy thì không thể lãng phí.

Khóe miệng của Mục Lương nhếch lên, thịt của Hung Thú Biển cấp 8 làm thành Sashimi chắc sẽ rất ngon.

Anh cất bước tới gần khối băng khổng lồ, vận dụng năng lực Khống Chế Nguyên Tố Sấm Sét.

Ầm ầm!!

Tia sét màu tím trông giống như một con rắn khổng lồ xuất hiện rồi chém nát khối băng khổng lồ, để lộ ra Rắn Biến Dị cấp 8 đang hấp hối.

Nó không kịp tránh thoát thì đã bị tơ nhện trói chặt.

Mục Lương đến gần, dùng cốt đao khổng lồ chém phăng đầu của Rắn Biến Dị, khiến nó hoàn toàn tắt thở.

Bọn người Bố Vi Nhân chấn động không thôi, Mục Lương lại thi triển năng lực mới.

Du du du ~~~

Ưng Lửa háo hức kêu to, đôi mắt ưng to lớn nhìn chằm chằm vào Rắn Biến Dị cấp 8.

- Ăn đi.

Mục Lương cười một tiếng, ném nửa cái đầu đã bị cắt ra tới trước mặt Ưng Lửa, ôn hòa nói:

- Cái đầu này cho ngươi.

Ưng Lửa thấp giọng kêu vài tiếng, móng vuốt dẫm lên đầu của Rắn Biến Dị, dùng mỏ chim sắc bén xé thịt.

Mục Lương xoay người, dùng cốt đao sờ soạng nửa cái đầu còn lại.

Một lát sau, Mục Lương đào ra được một khối tinh thạch hung thú to bằng nắm tay.

- Khối tinh thạch hung thú này lớn thật đấy!

Đôi mắt bạc của Ly Nguyệt lấp lóe.

Cô tiến lên trước, kinh ngạc nói:

- Thì ra tinh thạch của Hung Thú Biển cấp 8 trông như thế này, rất đẹp.

- Thích không, ta tặng cho ngươi.

Mục Lương đưa tinh thạch hung thú trong tay tới trước.

Gương mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, trong lòng mềm mại, đôi mắt nhìn về phía anh tràn đầy nhu tình.

Đây chính là tinh thạch hung thú Hung Thú Biển cấp 8, cực kỳ trân quý, không ngờ Mục Lương lại cứ thế mà tặng cho cô.

Ly Nguyệt lắc đầu nguầy nguậy, dịu dàng nói:

- Không được, ta không thể sử dụng nó, ngươi cứ giữ đi!

- Được rồi.

Mục Lương không có cưỡng ép.

Anh dùng nước biển rửa sạch tinh thạch, quay lưng ngăn trở tầm nhìn của đám người Bố Vi Nhân, sau đó trong lòng ra lệnh:

- Hệ thống, chuyển hóa tinh thạch hung thú thành điểm tiến hóa.

- Keng! Chuyển hóa thành công.

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.

Mục Lương nâng mắt lên, mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của mình, xem xét điểm tiến hóa.

Điểm tiến hóa: 1.484.429.965

Mục Lương nhướng mày, nghi ngờ kiểm tra lại dãy số ở phần điểm tiến hóa.

Anh nhớ lần trước số điểm tiến hóa chỉ có hơn một tỷ ba, nhưng bây giờ đã biến thành một tỷ bốn trăm tám mươi triệu.

- Chỉ một viên tinh thạch thôi mà đã tăng thêm một trăm triệu điểm tiến hóa rồi!!

Hai mắt của Mục Lương sáng rực như đèn pha, anh giống như thấy được biện pháp tăng lên điểm tiến hóa nhanh chóng.

Tinh thạch hung thú của Hung Thú Biển cấp 8 có thể chuyển hóa thành một trăm triệu điểm tiến hóa, vậy nếu Hung Thú Biển cấp 9 thì sao?

Mục Lương quay đầu nhìn về phía Bố Vi Nhân, giả vờ bình tĩnh hỏi:

- Bố Vi Nhân các hạ, ngươi biết nơi nào có Hung Thú Biển cấp 9 không?

- Hung Thú Biển cấp 9? Ta chưa từng thấy qua.

Bố Vi Nhân lắc đầu.

- Mục Lương các hạ, ta biết nơi nào có Hung Thú Biển cấp 9.

Na An đột nhiên lên tiếng.

- Ở đâu?

Mục Lương kinh ngạc hỏi.

Na An và A Vũ liếc nhau, trăm miệng một lời:

- Ở gần đảo Người Cá, bên trong vực sâu của xoáy nước.

Tộc trưởng tộc Người Cá từng nói cho các tộc nhân rằng Hung Thú Biển cấp 9 sống ở dưới vực sâu của xoáy nước, sự xuất hiện của dòng xoáy cũng là do con Hung Thú Biển đó gây ra.

Hoàn toàn có thể nói rằng nó là Hung Thú Biển tạo ra thảm họa lớn.

- Thú vị đấy, cũng tiện đường cho chúng ta.

Mục Lương cười khẽ một tiếng, đột nhiên rất muốn nhanh chóng đến đảo Người Cá.

………..

Mục Lương giơ tay ngưng tụ một quả cầu nước, rửa sạch sẽ hai tay rồi quay đầu nhìn về phía cái xác khổng lồ của Rắn Biến Dị.

Du du du~~~

Ưng Lửa hót vang, đầu Rắn Biến Dị trước mặt nó chỉ còn lại xương, thịt đã bị ăn xong.

- Vẫn còn muốn ăn à?

Mục Lương nhướng mày.

Ưng Lửa nhân tính hóa gật đầu một cái.

Đôi mắt màu tím của Na An trừng lớn, nàng nhỏ giọng thuật lại:

- Nó nói là muốn ăn, ta còn muốn ăn nữa…....

Ny Cát Sa híp mắt lại, quay đầu kinh ngạc hỏi:

- Ngươi có thể nghe hiểu Tiểu Vũ đang nói cái gì sao?

- Ừ, ta có thể nghe hiểu tiếng nói của hung thú.

Na An gật đầu đáp.

- Thật là một năng lực thức tỉnh thần kỳ.

Ny Cát Sa kinh ngạc cảm thán.

- Nó khá tốt, nhưng có đôi khi cũng rất phiền phức, ta không có cách nào ngăn chặn tiếng của hung thú được.

Na An cười khổ một tiếng.

- Vậy sao..... Cái này đúng thật là phiền toái không nhỏ.

Ny Cát Sa tưởng tượng, nếu như cô gái Người Cá rơi vào sào huyệt hung thú, cô ấy sẽ khó chịu muốn chết bởi vì tiếng ồn ào sao?

Bố Vi Nhân liếc nhìn cô gái Người Cá, tò mò hỏi:

- Vậy khi Cua Quỷ Xanh tấn công thành Bắc Hải, ngươi có thể nghe hiểu bọn chúng nói cái gì không?

- Mỗi lần ta tới đều không phải là khi Cua Quỷ Xanh công thành, cho nên chưa từng nghe chúng nó nói.

Na An nhún vai, lộ ra vẻ mặt thương mà không giúp được gì.

- Hình như đúng là vậy.....!

Bố Vi Nhân không nói nên lời, chỉ có thể cười khổ lắc đầu.

Mục Lương giơ cốt đao lên, lanh lẹ chặt xuống nửa đầu Rắn Biến Dị còn lại, ra hiệu:

- Cho ngươi nửa cái đầu còn lại.

Du du du~~~~

Ưng Lửa hưng phấn kêu to, tới gần làm nũng với Mục Lương.

- Yêu chủ nhân nhất....

Na An nhỏ giọng phiên dịch lời của Ưng Lửa.

- Hung thú lớn như vậy mà còn làm nũng.....

Bố Vi Nhân co giật khóe miệng, có loại cảm giác tam quan bị đổi mới.

- Ngoan, ăn xong rồi xuất phát đi.

Mục Lương chạm vào mỏ của Ưng Lửa.

Du du du~~~

Ưng Lửa xoay người lại, tiếp tục xé thịt Rắn Biến Dị.

Mục Lương đưa tay ngưng tụ nước sạch, rửa sạch các bộ phận còn lại của Rắn Biến Dị.

Sau khi cắt một tảng thịt tươi lớn, anh lại sử dụng năng lực đóng băng phần thịt rắn còn sót lại và thu vào không gian chứa đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận