Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1949: Tại Sao Ta Lại Cảm Giác Thành Huyền Vũ Không Quá Giống Trước Đây...?



Đôi mắt của Mô Gan Sa Lý trợn to, ngoài mạnh trong yếu nói:

- Các ngươi muốn làm gì, ta là Linh Khí Sư đấy!

Hắn giơ tay lên che trước người, không muốn Thành Phòng Quân tới gần.

Nguyệt Phi Nhan lạnh giọng chất vấn:

- Linh Khí Sư thì thế nào, nếu khinh thường thành Huyền Vũ thì ngươi còn tới làm gì?

Mô Gan Sa Lý nghĩ tới Đại trưởng lão thành Tương Lai, trong lòng mạnh mẽ hôn rất nhiều, kiên cường nói:

- Ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi thôi, ngươi quản được ta à?

Lần này, Mô Gan Sa Lý tới thành Huyền Vũ là được Đại trưởng lão thành Tương Lai giật dây, đối phương giao phó hắn tới đây để mua cơ thể hung thú cấp 8, chuẩn bị cho Thí Nghiệm Linh Khí Cơ Thể Người mới.

Bởi vì có Đại trưởng lão làm chỗ dựa cho nên hắn mới dám ở đây tác oai tác oái, nhưng hắn không ngờ thành Huyền Vũ lại khác xa những gì hắn tưởng tượng.

- Ngươi nói nhảm nhiều quá.

Một binh sĩ không khỏi giơ tay đánh ngất xỉu hắn ta.

Hi Bối Kỳ lạnh lùng nói:

- Tống tất cả bọn hắn vào Ngục Giam đi.

- Vâng.

Các binh sĩ lên tiếng, áp giải nhóm Linh Khí Sư đi xuống.

Những người khác thấy thế đều trở nên thành thật, an tĩnh xếp hàng ở trước cửa sổ đăng ký thông tin.

Bọn họ tới đây để làm việc, không phải tới để gây chuyện.

……………

Trong thư phòng ở cung điện.

- Cọt kẹt ~~~

Ly Nguyệt đẩy cửa thư phòng, nhìn Mục Lương đang viết viết vẽ vẽ ở phía sau bàn làm việc, nhẹ giọng nói:

- Mục Lương, Ốc Đảo đã trở về rồi.

Anh ngừng viết, ngước mắt hỏi:.

- Bọn họ đang ở đâu?

Ly Nguyệt dịu dàng đáp:

- Bọn họ vẫn còn ở Thiên Cức Quan, đang đăng ký thông tin cá nhân.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ừm, khi nào làm xong thì bảo nhóm của Bối Nhĩ Liên tới gặp ta.

- Vâng.

Ly Nguyệt lên tiếng rồi xoay người đi ra ngoài, thuật lại mệnh lệnh với tiểu hầu gái canh giữ ở bên ngoài, dặn dò xong thì cô trở lại thư phòng, nói tới một chuyện khác:

- Đúng rồi, còn có mấy tên Linh Khí Sư gây chuyện, vốn dĩ là tới để làm việc nhưng Bối Nhĩ Liên nói là đám người này có chút vấn đề, cho nên đã áp giải đến Ngục Giam để thẩm vấn rồi.

- Linh Khí Sư của thành Tương Lai à?

Mục Lương hơi nhướng mày.

- Bối Nhĩ Liên nói như vậy.

Ly Nguyệt gật đầu đáp.

- Ta biết rồi.

Mục Lương như suy nghĩ gì đó, rũ mắt xuống.

Cô đi lên trước, tò mò hỏi:

- Ngươi đang bận rộn cái gì thế?

- Ta đang vẽ bản thiết kế thủy cung dưới đáy biển.

Mục Lương ôn hòa nói.

Ly Nguyệt sửng sốt một chút, kinh dị lặp lại:

- Thủy cung dưới đáy biển?

Mục Lương gật đầu giải thích:

- Ừm, ta dự định xây một tòa thủy cung dưới đáy biển ở bên cạnh Thiên Môn Lâu, nơi đó sẽ là khu ngắm cảnh đặc sắc của tam quan cứ điểm.

Đôi mắt màu bạc của Ly Nguyệt sáng lên, nói một cách mong đợi:

- Thủy cung nhất định sẽ thu hút rất nhiều người.

Mục Lương dịu dàng nói:

- Ta sắp vẽ xong rồi, nếu ngươi cảm thấy hứng thú thì chiều nay đi với ta xây thủy cung.

- Vâng.

Ly Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu.

Cô nhìn bản thiết kế trước mặt Mục Lương, có thể nhận ra khu vực này được xây ở bên trái phía dưới Thiên Môn Lâu.

Mặc dù nói là thủy cung dưới đáy biển, nhưng thật ra thì nó được xây ở bên cạnh thân Rùa Đen, gần vị trí đáy, cũng chính là dưới mặt biển mấy trăm mét.

Mục Lương tiếp tục thiết kế thị trấn, vẽ ra từng gian nhà ở.

Cô gái tóc bạc an tĩnh nhìn, có chỗ không hiểu thì sẽ lên tiếng hỏi, bất tri bất giác thời gian trôi qua thật nhanh.

Bên kia, Thiên Cức Quan.

Công nhân do Ốc Đảo chiêu mộ đều hoàn thành việc đăng ký vào thành, lấy được Văn Điệp Thông Quan, hiện tại đang đứng trước Thiên Cức Quan chờ đợi an bài.

Bối Nhĩ Liên thanh thúy nói:.

- Những người này đều tới thành Huyền Vũ để làm việc, các ngươi sắp xếp đi.

Nguyệt Phi Nhan ngây thơ nói:

- Nơi này cách Vệ Thành Số Mười và Số Mười Một tương đối gần, ta sẽ bảo bọn họ phái người tới đón.

Nhị trưởng lão kinh ngạc hỏi:.

- Vệ Thành Số Mười và Số Mười Một? Mới xây à?

- Đúng vậy, chúng ta vừa mới xây rất nhiều Vệ Thành.

Nguyệt Phi Nhan đáp lại.

- Tại sao lại đột nhiên xây nhiều Vệ Thành như vậy?

Tứ trưởng lão nghi ngờ hỏi.

- Tất cả đều là vì phát triển nha.

Nguyệt Phi Nhan ngây thơ trả lời.

- Ừ.

Tứ Trưởng Lão nói thầm một tiếng, lúc này hắn mới rời đi thành Huyền Vũ mấy tháng, không ngờ số lượng Vệ Thành đã gia tăng nhiều như vậy rồi.

Hi Bối Kỳ thu được tin tức từ Thiên Cức Quan truyền đến, nhìn về phía mấy vị trưởng lão Ốc Đảo, nói:

- Được rồi, những người này sẽ có người tới an bài, các ngươi theo ta trở về khu Trung Ương đi, Mục Lương muốn gặp các ngươi.

- Được.

Bối Nhĩ Liên gật đầu một cái.

Hi Bối Kỳ sắp xếp hai con Ong Thợ chở bốn vị trưởng lão Ốc Đảo bay về phía khu Trung Ương.

Cô gái Ma Cà Rồng cùng đi theo, lưu lại Nguyệt Phi Nhan xử lý chuyện ở Thiên Cức Quan.

- Vù vù vù ~~~

Tốc độ phi hành của Ong Thợ cấp 7 rất nhanh, chỉ vài hơi thở thì Thiên Cức Quan đã biến nhỏ rất nhiều.

Trong mắt Nhị trưởng lão lộ ra sự nghi ngờ, hỏi:

- Tại sao ta lại cảm giác thành Huyền Vũ không quá giống trước đây...?

- Mặt đất trở nên hoang vu hơn.

Tứ trưởng lão gật đầu nói.

Hi Bối Kỳ quay đầu giải thích:

- Không phải trở nên hoang vu hơn, là do mặt đất nơi này còn chưa kịp khai khẩn.

Tứ Trưởng Lão nghi ngờ nói:

- Tại sao ta không nhớ trước đây có nhiều đất hoang như vậy?!

Hi Bối Kỳ ngây thơ trả lời:

- Chưa thấy cũng là chuyện bình thường thôi, sau khi Tiểu Huyền Vũ tiến hóa thì mặt đất nơi đây mới bành trướng lớn như vậy.

Bốn vị trưởng lão sửng sốt một chút, sau đó đồng thanh thốt lên:

- Tiểu Huyền Vũ lại tiến hóa nữa sao?

- Đúng vậy, hiện tại đã là Thánh Giai rồi, hình thể lại lớn hơn gấp mười lần.

Hi Bối Kỳ khoa tay múa chân nói.

- Lại lớn gấp mười lần!

Đôi mắt đẹp của Bối Nhĩ Liên trừng lớn.

Trong lòng Đại trưởng lão vô cùng chấn động, sợ hãi nói:

- Thánh Giai của Đại Lục Mới cũng chính là Man Thú Hoang Cổ cấp 12...

Nhị trưởng lão và Tứ Trưởng Lão liếc nhau, không hẹn mà cùng lúc nuốt nước miếng, việc này thật quá kinh động.

Hi Bối Kỳ giải thích:.

- Tiểu Huyền Vũ quá lớn cho nên chỉ có thể đi tới kênh Sương Mù.

- Thì ra là như vậy...

Khóe mắt của Bối Nhĩ Liên co giật một cái, Man Thú Hoang Cổ cấp 12 có thể hoành hành khắp đại lục cũ rồi.

Mấy vị trưởng lão nhìn lưng rùa mênh mông vô bờ, không thấy được biên giới.

Tứ Trưởng Lão há hốc mồm, Ong Thợ cấp 7 đã bay hơn mười phút rồi mà vẫn chưa nhìn thấy Trà Thụ Sinh Mệnh, như vậy cũng lớn quá rồi.

Nhị trưởng lão quay đầu hỏi:

- Thánh Thụ đâu rồi, tại sao chúng ta còn chưa thấy nữa?

- Không nhanh như vậy đâu, phải bay thêm một đoạn nữa mới có thể nhìn thấy.....

Hi Bối Kỳ thanh thúy đáp.

Nhị trưởng lão nghe vậy nhìn về phía sau, lúc này hoàn toàn không thấy được Thiên Cức Quan, chỉ có thể nhìn được sương mù như ẩn như hiện ở xa xa, đó là lớp sương mù dày đặc bị bức tường ánh sáng ngăn cản ở bên ngoài.

Bọn họ cảm thấy kinh ngạc, rõ ràng là đang ở bên trong kênh Sương Mù, tại sao trên lưng rùa lại không có sương mù dày đặc?

Bạn cần đăng nhập để bình luận