Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2230: Thí Nghiệm Thành Công!



- Có chuyện gì vậy?

Hư Thập Nhị hỏi với sắc mặt khó coi.

Mục Lương đạm mạc nói:

- Đi ra ngoài rồi lại bước vào lần nữa.

Hư Thập Nhị hoảng sợ nhưng vẫn phải làm theo lời của Mục Lương, nó ra ra vào vào cửa vòm đen vài lần, mỗi lần bước qua đều sẽ có hào quang sáng lên, lúc rời đi thì lại khôi phục bình thường.

Sau vài lần, Hư Thập Nhị cũng đã hiểu rõ cái gì đó, sắc mặt nó càng thêm khó coi.

- Được rồi.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

Hư Thập Nhị dừng bước, quay đầu cẩn thận nhìn Mục Lương, nó đã hết giá trị lợi dụng, tiếp đó sẽ như thế nào đây?

Anh nhàn nhạt nói:

- Không còn chuyện liên quan đến ngươi nữa, trở về đi.

Hư Thập Nhị sửng sốt, nhưng không chờ nó kịp phản ứng lại thì vũ khí Phong Cấm số hai đã mở ra, hút nó trở lại không gian bên trong.

Đôi mắt màu trắng bạch của Ly Nguyệt sáng lên:

- Mục Lương, thí nghiệm đã thành công rồi, chúng ta có thể sản xuất hàng loạt chưa?

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừm, nhưng lúc sản xuất cần làm tốt các biện pháp đề phòng, tránh việc bị tài liệu Hư Quỷ cảm nhiễm cơ thể.

- Ừm, đúng là cần phải chú ý an toàn.

Ly Nguyệt gật đầu nhận đồng.

Hiện tại, chỉ có Nước Mắt Thiên Sứ cấp 10 mới có thể hoàn toàn thanh trừ Hư Quỷ Cảm Nhiễm, nhưng Nước Mắt Thiên Sứ cấp 10 là vật phẩm cực kỳ hiếm hoi.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ừm, ngươi giao việc này cho Già Lạc sắp xếp đi.

- Vâng!

Ly Nguyệt khẽ gật đầu.

- Đi thôi, chúng ta trở về.

Mục Lương vươn tay nhìn về phía cô gái tóc trắng.

Ly Nguyệt đặt bàn tay trắng nõn của mình lên tay anh, bị hắn kéo vào trong lòng, hai người bay lên trời rồi hướng về phía Trung Ương, nhẹ giọng hỏi:

- Mục Lương, nếu như Hư Quỷ khởi xướng thủy triều Hư Quỷ lần nữa, chuẩn bị tiến công đại lục mới thì chúng ta có thể chống đỡ sao?

Nếu Hư Quỷ muốn đi đến đại lục mới thì chắc chắn phải băng qua kênh Sương Mù, như vậy vương quốc Huyền Vũ sẽ là mục tiêu thứ nhất của chúng nó.

Anh trấn an nói:

- Không cần lo lắng, nếu quả thật có thủy triều Hư Quỷ thì chúng ta có thể ngăn trở dễ dàng.

- Thật sao?

Ly Nguyệt ngạc nhiên nhìn hắn.

Mục Lương bình tĩnh giải thích:

- Chỉ cần đóng lại cổng ra vào giữa vương quốc Huyền Vũ và kênh Sương Mù, hơn nữa Tiểu Huyền Vũ có thể tiến vào đại lục mới bất cứ lúc nào, như vậy trừ phi thủy triều Hư Quỷ có biện pháp đi ngang qua con kênh kia, còn không thì chúng nó sẽ không tài nào tấn công chúng ta được.

- Ngươi nói cũng đúng.

Ly Nguyệt nhỏ giọng trả lời một câu.

Mục Lương tự tin cười, trấn an:

- Không cần lo lắng, có ta ở đây, vương quốc Huyền Vũ sẽ không có việc gì.

- Ừ, ta tin tưởng ngươi.

Ly Nguyệt nhoẻn miệng cười.

Anh bình thản nói:

- Ngươi đừng quên Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ có thực lực rất mạnh, đại lục mới đất rộng vương quốc nhiều, cường giả đông đúc, cho dù Hư Quỷ xâm lấn thì cũng không nhất định có thể chiếm được chỗ tốt.

Đôi mắt đẹp của Ly Nguyệt hiện ra ý cười:

- Đúng vậy, đại lục mới mạnh hơn bên kia nhiều, nhưng vẫn không mạnh bằng vương quốc Huyền Vũ chúng ta.

- Ha ha ha ~

Mục Lương buồn cười, không nhịn được cúi đầu lưu lại một nụ hôn trên môi cô gái tóc trắng.

Khuôn mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt đỏ bừng, lặng lẽ nhắm mắt lại.

………..

Vương cung thành Tát Luận.

Bên trong Nghị Sự Điện, quốc vương Hải Đinh ngồi ở chủ vị, một tay xoa nhẹ huyệt thái dương.

Dạo gần đây rất nhiều tin tức xấu xuất hiện bên trong vương quốc Hải Đinh, không có một chuyện thuận ý làm hắn cảm thấy vô cùng đau đầu.

- Việc cải cách thuế thu nhập thế nào rồi?

Vương quốc Hải Đinh mở mắt ra, nhìn xuống Khải Tân Tư ngồi ở ghế bên dưới.

Ánh mắt của Khải Tân Tư lấp lóe, cúi đầu nói:

- Thưa cha, việc cải cách thuế thu nhập đang trong quá trình thúc đẩy.

Quốc vương Hải Đinh nghe vậy chợt khựng lại, ngước mắt hỏi:

- Gặp phải vấn đề gì à?

- Không có...

Miệng của Khải Tân Tư co giật.

- Nói đi.

Quốc vương Hải Đinh trầm giọng lên tiếng.

Hắn hiểu biết rất rõ con trai của mình, có thể dễ dàng phân biệt ra được đâu là nói thật đâu là nói dối.

Khải Tân Tư cúi đầu nói:

- Cha, những quý tộc kia và đám bình dân kia đều cảm thấy thuế quá cao, cho nên không quá nguyện ý phối hợp.

Quốc vương Hải Đinh cau mày lại, lạnh giọng hỏi:

- Vậy ngươi nghĩ nên giải quyết vấn đề này như thế nào?

Một tia sáng lạnh lẽo hiện lên trong mắt của Khải Tân Tư, hắn nói:

- Cha, ta cho rằng nên tăng thuế, nếu bọn hắn không phối hợp thì cứ dùng vũ lực trấn áp là được.

Quốc vương Hải Đinh ngước mắt lên, lạnh lùng hỏi:

- Đây là phương pháp giải quyết của ngươi?

Khải Tân Tư sốt ruột đáp:

- Cha, đám dân đen kia căn bản không biết nỗi khổ tâm của vương thất chúng ta.

Quốc vương Hải Đinh chậm rãi nói:

- Trấn áp bằng vũ lực để mạnh mẽ phổ biến thuế mới chỉ biết dần dần mất đi lòng dân, sau này ngươi làm sao làm quốc vương được?

Khải Tân Tư nghe vậy trong mắt lộ vẻ vui sướng, mừng rỡ hỏi:

- Cha, ngươi dự định để ta làm quốc vương sao?

Quốc vương Hải Đinh nhìn con trai lớn, không gật đầu cũng không lắc đầu.

Khải Tân Tư tỉnh táo lại, tâm tư trong đầu bay lộn, hỏi:

- Cha, vậy thì chúng ta không tăng thuế nữa sao?

- Dĩ nhiên là tăng rồi, chỉ là phải dùng đúng phương pháp, hiểu được cách đi đường vòng.

Quốc vương Hải Đinh chậm rãi lắc đầu.

Khải Tân Tư yên lặng nghiền ngẫm ẩn ý trong lời của cha.

Quốc vương Hải Đinh nhàn nhạt nói:

- Ngươi phải biết cách tạo áp lực, có đôi khi quá cường ngạnh cũng không phải là chuyện tốt.

- Vâng, ta hiểu được.

Khải Tân Tư đáp.

Có điều trong đầu hắn lại nghĩ tới Mục Lương, nếu hắn có thực lực như đối phương, dù có cường ngạnh thì sẽ không ai dám phản kháng.

Quốc vương Hải Đinh bình tĩnh hỏi:

- Giao dịch với Phố Buôn Bán thế nào rồi?

Giáp của các Kỵ Sĩ nên thay đổi, hắn quyết định mua sắm khôi giáp mới từ Phố Buôn Bán.

Khôi giáp do vương quốc Huyền Vũ sản xuất tốt hơn nhiều so với giáp ở các cửa hàng còn lại, cho dù là về phương diện trọng lượng, lực phòng ngự, ngoại hình thì đều vượt xa một mảng lớn.

Khải Tân Tư nghe vậy lộ ra sắc mặt tức giận, trầm giọng nói:

- Giao dịch khôi giáp đã hoàn thành, nhưng giá cả lại cao hơn hai mươi phần trăm so với giá thị trường.

- Cao hơn hai mươi phần trăm?

Quốc vương Hải Đinh cau mày lại.

Khải Tân Tư nhớ lại lời nói của người quản lý Phố Buôn Bán, gằn giọng nói:

- Đúng vậy, bọn hắn nói số lượng khôi giáp không đủ, chỉ có thể khẩn cấp điều tới từ vương quốc Huyền Vũ, cho nên cần cộng thêm phí chuyên chở.

Quốc vương Hải Đinh nhức đầu xua tay:

- Ra là vậy... Thôi thôi, mua được là tốt rồi.

- Hừ, rõ ràng là bọn hắn cố ý nhằm vào chúng ta.

Khải Tân Tư hừ lạnh một tiếng.

Quốc vương Hải Đinh ngước mắt nói:

- Vậy ngươi có thể làm sao bây giờ? Đi mua mấy thứ khôi giáp với phẩm chất và lực phòng ngự đều kém xa một mảng à?

Khải Tân Tư yên lặng, tuy khôi giáp của vương quốc Huyền Vũ lên giá nhưng nó vẫn là loại khôi giáp tốt nhất, điều này là không thể nghi ngờ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận