Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 708: Không Gian Thiểm Thước.

Thành Hắc Thủy, diện tích chỉ bằng một nửa thành Sơn.

Tường thành có hình bầu dục cao sáu mét, trong vô số tòa thành thì nó không được coi là cao lớn.

Thành Hắc Thủy chỉ có một cửa thành, đối diện với hướng mà Rùa Đen đang đi tới.

Lúc này, mặt đất chấn động nứt ra rất nhiều khe hở, tường thành cao sáu mét đung đưa, cho người ta một loại cảm giác rằng nó sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.

- Có chuyện gì vậy?

- Hình như tường thành sắp sụp!

Trong thành Hắc Thủy, người dân vô cùng bất an, tiếng kêu la vang lên khắp nơi.

- Man Thú Hoang Cổ, Man Thú Hoang Cổ tới, chạy mau đi......

Tiếng kêu hoảng sợ vang lên liên tục.

Phần lớn dân chúng sợ hãi chạy vào trung tâm, rời xa cửa thành.

- Man Thú Hoang Cổ tới?

Hổ Tây ngạc nhiên, vội vã chạy ngược dòng người về phía cửa thành.

Ngoài cửa thành, cô nhìn thấy Huyền Vũ còn lớn hơn thành Hắc Thủy gấp mười mấy lần, hai chân suýt nữa không đứng vững.

- Mẹ ơi! Man Thú Hoang Cổ thật sự tới rồi!

Hổ Tây hét lên, lảo đảo xoay người bỏ chạy.

Cô thi triển năng lực, lập tức biến mất tại chỗ, ngay sau đó lại xuất hiện cách vị trí cũ hơn một trăm thước, sau vài lần thì đã không còn thấy bóng dáng.

Đây là năng lực thức tỉnh của cô, Không Gian Thiểm Thước.

Nơi nào mà ánh mắt của cô có thể chạm tới, như vậy cô hoàn toàn có thể sử dụng năng lực để xuất hiện tại chỗ đó trong nháy mắt.

Cũng không lâu lắm, mặt đất thành Hắc Thủy không còn chấn động.

- Man Thú Hoang Cổ dừng lại rồi......?

Có dân chúng phát hiện Man Thú Hoang Cổ đổi hướng, sau đó chậm rãi nằm xuống.

- Ai dám đến thành Hắc Thủy của ta để gây sự hả?

Một giọng nói nóng nảy truyền đến, một bóng dáng xông lên tường thành cao sáu mét.

Trên tường thành, hộ vệ run rẩy nói:

- Thành chủ đại nhân, không phải là người, là Man Thú Hoang Cổ.

-.....

Thành chủ thành Hắc Thủy lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, lúc này hắn đã nhìn thấy Man Thú Hoang Cổ cách xa hơn ngàn mét, trong lòng sợ hãi không thôi.

- Cái này...... Ta đánh thắng sao?

Hắn không khỏi lẩm bẩm một câu.

…….

Thành Hắc Thủy, trên tường thành.

Thần sắc của Hắc Thủy ngưng trọng, nhìn chăm chú Man Thú Hoang Cổ nằm sấp ở nơi xa.

- Thành chủ đại nhân, chúng ta có nên tấn công không?

Một tên hộ vệ run rẩy hỏi.

- Chờ thêm một lúc đi.

Hắc Thủy co giật khóe miệng, trầm giọng nói.

Trong lòng của hắn không nắm chắc, Man Thú Hoang Cổ trước mắt nhìn không dễ chọc, mới nhìn từ xa thôi đã khiến hắn hoảng hốt rồi.

Hộ vệ nhỏ giọng suy đoán:

- Thành chủ đại nhân, con Man Thú Hoang Cổ kia không có nhúc nhích, chuyện này có cổ quái gì chăng?

- Đúng là có chút cổ quái.

Hắc Thủy chậm rãi gật đầu, quay đầu phân phó:

- Ngươi tới đó thám thính một chút.

- A?

Hộ vệ kinh ngạc thốt lên, khuôn mặt lập tức trắng bệch.

- A cái gì mà, không muốn đi?

Hắc Thủy hơi híp mắt, một dòng nước màu đen phun trào từ lòng bàn tay hắn.

Đây là năng lực thức tỉnh của hắn, chế tạo và điều khiển dòng nước đen có hiệu quả ăn mòn.

- Đi.

Hộ vệ nhắm mắt gật đầu, chạy xuống tường thành, tới gần Man Thú Hoang Cổ.

Trên tường thành, những hộ vệ khác đều im lặng dõi theo.

Hắc Thủy nhìn về phía nó, đôi mắt màu đen ngưng lại, hình như hắn nhìn thấy cái gì đó.

Hắc Thủy quay đầu trầm giọng hỏi:

- Trên lưng Man Thú Hoang Cổ có tường thành đúng không?

Nhóm hộ vệ nghe vậy chấn động tinh thần, xôn xao ngưng mắt nhìn về phía nó, cố gắng muốn nhìn rõ trên lưng của nó có cái gì.

- Thành chủ đại nhân, đúng là có tường thành, hơn nữa còn rất cao!

Hộ vệ gật đầu đáp lại.

- Chẳng lẽ trên lưng Man Thú Hoang Cổ có một tòa thành?

Hắc Thủy chớp đôi mắt màu đen, giật mình bởi suy đoán của bản thân.

Không thể nào, thật sự có người dám xây thành trì trên lưng Man Thú Hoang Cổ sao?

Lúc này, tên hộ vệ bị phái ra ngoài đang run sợ tới gần Man Thú Hoang Cổ, càng đến gần thì càng nhìn rõ hơn.

- Bên trên có người!

Hai mắt tên hộ vệ trợn to, thấy được Thiên Môn Lâu và nhóm Thành Phòng Quân.

- Ngươi muốn đi lên sao?

Cao Thao đứng bên rìa quảng trường Thiên Môn Lâu, nhìn xuống tên hộ vệ đến gần.

- Các hạ, Man Thú Hoang Cổ này là chuyện như thế nào?

Hộ vệ kinh ngạc hỏi.

- Yên tâm, thành Huyền Vũ chúng ta không có ác ý, nó sẽ không tấn công thành Hắc Thủy.

Cao Thao bình tĩnh trấn an.

- Thành Huyền Vũ?

Hộ vệ dấu hỏi đầy đầu.

- Ngươi có thể lên đây nhìn.

Cao Thao phát ra lời mời.

Hộ vệ quay đầu nhìn thành Hắc Thủy, nếu hắn cứ thế mà trở về chắc chắn sẽ bị Hắc Thủy lão quái tát chết.

Hắn không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt gật đầu, cố giả bộ bình tĩnh tới gần Rùa Đen, đạp lên bậc thang dẫn đến Thiên Môn Lâu.

Hơn nửa tiếng sau.

Hộ vệ có chút choáng váng bước xuống Rùa Đen, sau đó vội vã chạy về phía thành Hắc Thủy.

Mười phút sau hắn trở lại trên tường thành, hai tay chống đầu gối thở hổn hển.

- Thế nào?

Hắc Thủy rũ mắt nhìn hộ vệ.

- Thành, thành chủ đại nhân, trên lưng con Man Thú Hoang Cổ kia có một tòa đại thành gọi là…. gọi là thành Huyền Vũ!

Hộ vệ vội vàng hồi báo tình huống.

- Thật sự có một tòa đại thành!

Đôi mắt của Hắc Thủy trừng lớn.

- Đúng vậy, trên đó rất sạch sẽ, còn có rất nhiều thức ăn ngon......

Hộ vệ miêu tả những thứ hắn thấy ở Phố Buôn Bán.

Hắc Thủy lộ ra vẻ mặt hồ nghi, hỏi:

- Nơi đó thật sự tốt như ngươi nói sao?

- Thuộc hạ nhìn thấy tận mắt, hoàn toàn là sự thật.

Hộ vệ gật đầu lia lịa.

Hắn nhớ tới cái gì tới, vội vàng nói:

- Đúng rồi, bọn hắn còn nói, thành Huyền Vũ chỉ tới đây để làm giao dịch, không có ác ý.

- Tới làm giao dịch?

Hắc Thủy cau mày.

Có thể làm giao dịch gì ở nơi này chứ?

- Trên thành Huyền Vũ có một khu vực giao dịch với bên ngoài, nó được gọi là Phố Buôn Bán.

Hộ vệ giải thích.

- Vậy chúng ta tới đó xem thử.

Hắc Thủy trầm giọng nói.

Hắn nhẹ nhàng nhảy xuống tường thành cao sáu mét.

- Mọi người mau đi theo!

Hộ vệ lập tức hô to một tiếng, tám tên hộ vệ vội vã chạy xuống cầu thang.

- Thành chủ đại nhân, nếu muốn tiến vào thành Huyền Vũ thì không thể đeo vũ khí, còn phải giao nộp phí vào thành.

Hộ vệ nhắc nhở một câu.

- Cái quy định vào thành kỳ quái gì thế này?

Hắc Thủy đen mặt.

Nhưng hắn chợt nhớ mình không cần sử dụng vũ khí, cho nên việc này không ảnh hưởng tới hắn.

Cũng không lâu lắm, Hắc Thủy bước lên bậc thang dẫn tới Thiên Môn Lâu.

Tám tên hộ vệ thở phì phò đuổi theo, chờ đến khi đám người đứng trước Thiên Môn Lâu thì thành chủ đại nhân của bọn họ vừa giao Giá Thành Phí, cầm lấy Văn Điệp Thông Quan để vào thành.

Hắc Thủy bước lên cầu thang dẫn đến Huyền Không Các, bởi vì hắn không có mang theo vũ khí, cho nên nhanh chóng được cho qua.

Hắn ngắm nhìn bốn phía, không thể rời mắt khỏi tạo hình đại khí của pháo đài tam quan, cái này còn tốt hơn so với Phủ Thành Chủ thành Hắc Thủy.

Rốt cuộc thì thành Huyền Vũ này có lai lịch như thế nào?

Hắn đi qua bậc thang không ngắn, đi tới quảng trường trước Sơn Hải Quan.

- Thật cao......

Khóe mắt của Hắc Thủy co giật, tường thành của Sơn Hải Quan cao gấp mấy lần tường thành của thành Hắc Thủy.

- Nếu vào thành thì mời sang bên này.

Vệ Cảnh lên tiếng nhắc nhở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận