Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1813: Xe Chở Khoáng Thạch



Cung điện khu Trung Ương.

Mục Lương duỗi người, đứng dậy rời khỏi thư phòng, bận rộn cả ngày, anh chuẩn bị ra ngoài hóng gió một chút.

Anh đứng bên ngoài cung điện và nhìn ra xa, tán cây khổng lồ lộ ra một mảng bầu trời nhỏ, chỉ còn nửa tiếng nữa là trời sẽ tối.

Mục Lương hít không khí trong lành do Trà Thụ Sinh Mệnh tinh lọc, chắp tay sau lưng chậm rãi đi tới tầng bảy, dự định đến thăm Xưởng Chế Tạo Linh Khí, xem xe chở khoáng thạch sản xuất thế nào rồi.

Cộp cộp cộp ~~~

Khi anh đi vào Xưởng Chế Tạo Linh Khí, hộ vệ Trung Ương canh gác cung kính hành lễ.

- Thành chủ đại nhân!

- Ừm.

Mục Lương gật đầu, cất bước đi tới phòng sản xuất linh khí.

Trong phòng, Lê Nhã và Lê Tuyết đang lắp ráp xe chở khoáng thạch, Luyện Khí Sư và Linh Khí Sư còn lại thì sản xuất phụ kiện xe, nhiệm vụ của mọi người đều được phân công rất rõ ràng.

Sự xuất hiện của Mục Lương không khiến bọn họ chú ý, tất cả đều toàn tâm tập trung vào việc chế tác xe chở khoáng thạch, nhìn một hồi, sau đó cất tiếng gọi:

- Lê Nhã.

- Thành chủ đại nhân!

Lê Nhã chợt khựng lại, phản xạ có điều kiện mà đứng lên hành lễ.

- Chào thành chủ đại nhân!

Các Luyện Khí Sư và Linh Khí Sư khác đều vội vã đứng lên hành lễ.

Mục Lương gật đầu đáp lại, bình tĩnh nói:

- Ừ, mọi người cứ tiếp tục đi.

- Vâng.

Nhóm Luyện Khí Sư và Linh Khí Sư lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Lê Nhã và Lê Tuyết đi lên trước rồi dừng lại trước mặt anh.

- Thành chủ đại nhân, ngài tới đây có chuyện gì không?

Lê Nhã cung kính hỏi.

Mục Lương ngước mắt nói:

- Ta tới nhìn tiến độ sản xuất xe chở khoáng thạch như thế nào rồi?!

Lê Tuyết dịu dàng báo cáo:

- Thành chủ đại nhân, hiện nay chúng ta đã hoàn thành sáu chiếc xe chở khoáng thạch, còn có ba chiếc đang được lắp ráp.

- Thành phẩm đâu?

Mục Lương nhướng mày hỏi.

- Đã đặt ở kho hàng, ta dẫn đại nhân đi xem được chứ?

Đôi mắt đẹp của Lê Nhã hiện lên sự dò hỏi.

- Ừm.

Mục Lương lên tiếng.

- Mời thành chủ đại nhân đi theo ta.

Lê Nhã đưa tay ra hiệu, sau đó đi trước dẫn đường.

Hai người rời đi phòng sản xuất, đi tới kho hàng phía sau Xưởng Chế Tạo Linh Khí.

Thủ vệ canh gác hành lễ với hai người, sau đó mở cửa kho hàng.

Trong kho hàng, Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng đều thức tỉnh, bắt đầu chiếu sáng và soi rọi cả kho hàng.

- Thành chủ đại nhân, xe chở khoáng thạch ở nơi này.

Lê Nhã vươn tay chỉ về phía trước.

Mục Lương tiến lên và nhìn thấy một nhóm xe chở khoáng thạch gắn liền nhau, thoạt nhìn giống như một xe lửa lớn gồm sáu khoang không có đầu, mỗi một khoang xe đều cao hai mét, rộng bốn mét, dài bốn mét.

Anh chạm tay vào bên ngoài xe kéo, kiểm tra cẩn thận đáy và bánh xe, bảo đảm chất lượng không có vấn đề.

Nhóm xe này có thể coi như xe lửa phiên bản đơn giản, động cơ mạnh hơn, nhưng tính năng giảm xóc không tốt, tốc độ cũng chỉ bằng một phần tư xe lửa.

Bánh xe của xe chở khoáng thạch cần cố định ở trên đường ray, như vậy mới có thể bảo đảm xe sẽ không lật nghiêng bởi vì tải trọng quá nặng.

- Thành chủ đại nhân, những xe chở khoáng thạch này đều đã được thử nghiệm, chất đầy khoáng thạch vẫn có thể di động, chỉ có điều tốc độ không nhanh bằng xe lửa thôi.

Lê Nhã thanh thúy nói.

Mục Lương hài lòng gật đầu, bình tĩnh lên tiếng:

- Như vậy đã đủ dùng rồi.

Xe chở khoáng thạch chỉ dùng để vận chuyển mỏ, để an toàn thì tốc độ không cần quá nhanh, có thể vận chuyển là được.

- Vậy là tốt rồi.

Lê Nhã nghe vậy thì yên lòng.

Cô vốn dĩ còn cân nhắc làm sao để cải tiến xe chở khoáng thạch, khiến cho tốc độ của nó tăng lên, hiện tại xem ra không cần rồi.

Mục Lương quay đầu nói:

- Số lượng của xe kéo vẫn còn quá ít, ít nhất phải hai mươi chiếc mới đủ.

- Ta đã biết.

Lê Nhã đáp và ghi nhớ trong đầu.

Sau đó, cô muốn nói lại thôi:

- Thành chủ đại nhân, về chuyện đơn đặt hàng xe lửa.....

- Chuyện này không cần gấp, hiện tại phải ưu tiên gia tăng số lượng xe chở khoáng thạch trước đã, sau đó mới tính đến chuyện chế tạo xe lửa.

Mục Lương bình thản nói.

Ngoại trừ chế tạo xe chở khoáng thạch thì Lê Nhã và Lê Tuyết còn phải chịu trách nhiệm sản xuất xe lửa, quốc vương vương quốc Tây Hoa và quốc vương vương quốc Hải Đinh đều đặt mua xe lửa.

Nghe vậy, tảng đá trong lòng Lê Nhã hoàn toàn được dỡ bỏ, cười nói:

- Ta hiểu rồi.

Mục Lương chắp tay sau lưng đi ra ngoài, hỏi:

- Công nhân trong Xưởng Chế Tạo Linh Khí có đủ dùng không?

Lê Nhã nhẹ giọng nói:

- Tạm thời là đủ, nhưng nếu muốn đề cao sản lượng và tốc độ, vậy thì phải mướn thêm người.

- Ừm, vậy thì chiêu mộ thêm công nhân đi, ta sẽ bảo Thấm Lan đi sắp xếp.

Mục Lương bình thản nói.

Từ khi thành Huyền Vũ đến thành Y Lê thì vẫn chưa tiến hành chiêu mộ công nhân lần nào.

Nếu muốn thành Huyền Vũ không ngừng lớn mạnh, cơ sở kiến thiết cũng là chuyện rất quan trọng.

Bây giờ, rất nhiều ngành nghề ở thành Huyền Vũ vẫn còn thiếu hụt nhân lực, trong đó Luyện Dược Sư, Luyện Khí Sư và Ma Pháp Sư là thiếu người nhất.

Trong mắt của Lê Nhã lộ vẻ vui mừng, nếu Xưởng Chế Tạo Linh Khí thêm người thì cô sẽ dễ thở hơn một chút, áp lực trên vai cũng nhẹ hơn nhiều.

Trong khoảng thời gian này, Già Lạc đều vùi đầu nghiên cứu dùng Thép Tím để chế tác phi thuyền, không còn thời gian đếm xỉa tới xe chở khoáng thạch, chỉ có thể dựa vào chính các cô.

- Ngươi tiếp tục làm việc đi, ta trở về.

Mục Lương phất tay, cất bước rời đi Xưởng Chế Tạo Linh Khí.

Anh vừa mới trở lại thư phòng trong cung điện, còn chưa có ngồi xuống thì Nguyệt Thấm Lan đã đi vào.

- Có chuyện gì vậy?

Mục Lương nhướng mày hỏi.

Nguyệt Thấm Lan oán giận nói:

- Thế nào, chẳng lẽ ta không có việc gì thì không thể tới đây sao?

- Dĩ nhiên không phải rồi, nơi đây hoan nghênh ngươi tới bất cứ lúc nào.

Mục Lương khẽ cười nói.

- Cái này thì thôi bỏ đi.

Khuôn mặt của cô ửng đỏ, lẳng lặng xoa bụng, dường như vẫn còn có chút tê dại.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, ngồi xuống long ỷ.

- Ta tới đây là để thông báo hành trình ngày mai.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng điệu ưu nhã.

- Ngươi đọc đi.

Mục Lương đặt tay lên trán, bình tĩnh nhìn cô gái ưu nhã.

- Buổi sáng đi Học Viện Ma Pháp, kiểm tra thành quả dạy học.

Nguyệt Thấm Lan mở sổ ghi chép và đọc nội dung bên trong.

- Ừ, đúng là nên đi xem một chút.

Anh đáp ứng.

Nguyệt Thấm Lan tiếp tục nói:

- Sau khi đến Học Viện Ma Pháp thì tiện đường ghé qua Phường Công nghiệp Quân Sự, tiếp theo là trở về cung điện ăn trưa, buổi chiều lại đi Cục Quản Lý Nội Thành, sau đó đi Đồng Ruộng và Trại Chăn Nuôi.

Mục Lương kinh ngạc nói:

- Hành trình sắp xếp kín như thế sao?

Nguyệt Thấm Lan khép sổ lại, ưu nhã nói:

- Nếu như ngươi cảm thấy quá nhiều thì có thể chia làm hai ngày.

- Thôi được rồi, cứ tiến hành dựa theo hành trình của ngươi đi.

Anh phất tay đáp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận