Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 602: Dựa Vào Thực Lực Nha

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy cười một tiếng, ưu nhã nói:

- Không cần phải lo lắng, Thái Khả Khả là cường giả cấp 4. Trong những người mới này, thực lực cao nhất cũng mới là cấp 3 sơ kỳ.

- Tuy thực lực của cô ấy tương đối cao, nhưng tính tình của cô ấy quá ngây thơ, giống như một đứa trẻ.

Mục Lương nhớ tới cảnh tượng lần trước ký kết khế ước với Thái Khả Khả.

Lúc ấy, cô gái này đều không hỏi điểm tốt và điểm hại sau khi ký khế ước, cứ như vậy đồng ý rồi ký Khế Ước Ong Chúa với anh.

- Để cho cô ấy tự mình khắc phục, chút khó khăn này đều không khắc phục được, vậy cũng không thích hợp làm Đội phó Không Quân.

Nguyệt Thấm Lan thản nhiên nói.

Mục Lương thuận miệng nhắc tới:

- Ngươi phái một người quan sát một chút!

- Được.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng đáp lại, cất bước rời khỏi thư phòng, đi sắp xếp nhiệm vụ.

- Không Quân!

Con ngươi màu đen của Mục Lương sáng lên, cũng phải lập một bản kế hoạch tọa kỵ phi hành mới được.

Anh tự tay kéo qua một trang giấy, cầm lấy bút than chuẩn bị vẽ một bộ yên ngồi thích hợp cho Ong Thợ.

Trên phía Thiên Cức Quan.

Tạp Nhi Y và Tạp Lý, anh trai cô ấy, đứng song song nhau, cúi người tới gần tường thành, tò mò nhìn Hoa Vạn Gai cao cỡ một người.

- Thoạt nhìn cực kỳ sắc bén.

Tạp Lý nói thầm một câu, đôi mắt của hắn tràn ngập sự tò mò, đưa tay liền muốn chạm vào gai.

Tạp Nhi Y kéo lại anh trai, ngây thơ nói:

- Anh, không được chạm lung tung, đội trưởng nói qua Hoa Vạn Gai rất nguy hiểm.

Sau khi, bọn họ đi tới Thiên Cức Quan, đã được Nguyệt Phi Nhan nhắc nhở là Hoa Vạn Gai nguy hiểm, nghiêm cấm một mình đụng vào.

- Chạm thử cũng sẽ không có chuyện gì.

Tạp Lý bĩu môi, nhưng vẫn nghe lời của em gái, không tiếp tục chạm vào gai.

Tạp Nhi Y liếc hắn một cái, khuôn mặt nghiêm túc nói:

- Anh, đây là quy định của Thiên Cức Quan, cũng không cần phạm sai.

- Hừ hừ hừ, ta biết rồi.

Tạp Lý giơ tay lên gãi gãi ót, sợ em gái lải nhải.

Vào ngày hôm qua, hắn với em gái được Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ tìm đến.

Sau khi, bốn người gặp mặt nói chuyện cỡ một giờ, cuối cùng bị đãi ngộ và phúc lợi Không Quân làm cho động lòng, tham gia kỳ kiểm tra, thông qua rồi gia nhập vào, đồng thời cùng lúc ấy, còn có hai tên Ma Cà Rồng lai khác gia nhập vào Không Quân.

- Tạp Nhi Y, các ngươi đang làm gì thế?

Một giọng nam lộ ra tia ngoan độc truyền đến. Thịnh Lợi có đôi mắt vàng, mái tóc đen đi tới, hắn cũng là người mới Không Quân, thực lực là cấp 3 sơ kỳ, là người mạnh nhất trong nhóm người mới.

Tạp Lý ngáp một cái, giọng mơ hồ không rõ, nói:

- Chờ đội phó trở về, chuẩn bị huấn luyện.

Tạp Nhi Y chớp chớp con ngươi màu xanh biếc, hiếu kỳ hỏi:

- Đội phó, là cao thủ cấp mấy?

- Không rõ, đội trưởng chưa nói.

Thịnh Lợi buông tay, trên gương mặt âm nhu có chút khinh thường.

Tạp Nhi Y liếc Thịnh Lợi một cái, hiểu đối phương là khinh thường đội phó, dù sao đội phó thoạt nhìn có hơi ngây thơ.

- Đội phó đâu?

Một âm thanh trầm thấp truyền đến, Hạ Hạ có mái tóc vàng con ngươi màu đen đi tới, người cao một mét tám, bắp thịt toàn thân to lớn, nếu như không nhìn vào khuôn mặt, sẽ cứ nghĩ cô ấy là giới tính nam.

Sự xuất hiện của cô ấy, làm cho Thịnh Lợi, Tạp Nhi Y và Tạp Lý đều rụt cổ một cái, trong lòng sinh ra sợ hãi.

Khuôn mặt xinh đẹp kết hợp với vóc người cường tráng, nhìn thế nào đều cũng cảm thấy không đúng.

- Chắc sắp trở về rồi.

Tạp Nhi Y nhẹ giọng nói.

Hạ Hạ bẻ các đốt ngón tay, vẻ mặt mong đợi nói:

- Không biết nội dung huấn luyện là cái gì?

- Cũng sẽ không quá khó!

Tạp Lý suy đoán nói.

- Không khó?

Hạ Hạ liếc mắt Tạp Lý, âm thanh trầm thấp nói:

- Vậy huấn luyện còn có ý nghĩa gì?

- Đừng đoán lung tung, chờ đội phó trở về sẽ biết.

Giọng ngoan độc của Thịnh Lợi lại vang lên nói.

- Mọi người đều ở đây?

Thái Khả Khả leo lên Thiên Cức Quan, đi tới trên tường thành.

- Đội phó, cuối cùng, ngươi đã trở về, khi nào thì chúng ta bắt đầu huấn luyện?

Hạ Hạ cuốn tay áo lên vội hỏi.

- Huấn luyện thì chờ một lát, trước tiên, ta còn chưa biết tên của các ngươi, tự giới thiệu mình một chút đi!

Thái Khả Khả ngây thơ nói.

- Ta tới trước.

Hạ Hạ giơ tay lên, tràn đầy phấn khởi tự giới thiệu:

- Ta gọi là Hạ Hạ, năm nay mười tám tuổi, thực lực là cấp 2 đỉnh phong.

Sắc mặt của Thái Khả Khả lộ tia kinh ngạc nói:

- Cấp 2 đỉnh phong, chẳng mấy chốc sẽ đột phá cấp ba đúng không?

- Ừm, rất nhanh.

Hạ Hạ đưa tay siết chặt, gần đây cô ấy cảm nhận được dấu hiệu đột phá mơ hồ.

- Tốt.

Thái Khả Khả cười rất vui vẻ.

Cô nhìn phía ba người còn lại bao gồm Tạp Lý và Tạp Nhi Y, hỏi:

- Đến phiên các ngươi.

- Ta gọi là Tạp Lý, cấp bậc là cấp 2 sơ cấp.

Khóe mắt của Tạp Lý giật giật, có cảm giác hơi bị thất bại.

Thịnh Lợi đưa tay bắt chéo trước người, lạnh nhạt nói:

- Thịnh Lợi, thực lực cấp 3 sơ cấp.

Tạp Nhi Y nhỏ giọng nói:

- Ta gọi là Tạp Y Nhi, thực lực hiện tại là cấp 1 đỉnh phong.

- Cấp 1 đỉnh phong, cũng rất khá.

Thái Khả Khả mỉm cười nói.

Cô nhìn Tạp Nhi Y thêm vài lần, con ngươi của đối phương thật đẹp, rất hấp dẫn người khác, có hơi giống với đôi mắt của mình khiến cho cô cảm thấy có hơi thân thiết.

- Đều xếp thành hàng, bắt đầu buổi huấn luyện.

Thái Khả Khả khoát tay nói.

- Được.

Hạ Hạ đứng nghiêm.

Tạp Nhi Y yên lặng đứng ở bên cạnh Hạ Hạ, hai người đứng thành một hàng

Tạp Lý và Thịnh Lợi cùng nhau bước lên trước, chỉ là dáng vẻ của hai người đứng không có nghiêm túc, đang tỏ vẻ trong lòng không phục Thái Khả Khả.

- Hai người các ngươi, đứng thẳng lên một chút.

Hai tay của Thái Khả Khả đặt sau lưng nói.

- Đã đứng rất thẳng.

Thịnh Lợi dùng giọng không kiên nhẫn đáp.

Tạp Lý gật đầu phụ họa nói:

- Đứng thành hàng chỉ là việc nhỏ, hãy nhanh lên một chút, bắt đầu huấn luyện đi!

- Không được, đội trưởng nói, phương diện kỷ luật phải thực hiện cho tốt, đây không phải là việc nhỏ.

Thái Khả Khả hai tay chống nạnh nói, khẽ kêu lên một tiếng:

- Các ngươi đều đứng ngay ngắn cho ta.

- Anh!

Tạp Nhi Y nghiêng đầu liếc anh mình.

- Thực sự là phiền phức.

Tạp Lý nửa khép mắt, hông đang cúi xuống chậm rãi thẳng tắp.

Con ngươi màu xanh biếc của Thái Khả Khả nhìn phía Thịnh Lợi, thắt lưng của hắn vẫn không đứng thẳng, dáng vẻ như không có đầu khớp xương.

Cô hiếu kỳ hỏi:

- Xương sống của ngươi có phải vấn đề hay không?

- …

Khóe mắt của Thịnh Lợi giật một cái, nam nhân có thể bị nói là không có xương sống sao?

Gi ọng hắn trầm thấp hỏi:

- Đội phó, ta có một câu hỏi, ngươi có thể giải đáp một chút không?

- Vấn đề gì?

Thái Khả Khả ngoẹo đầu nhìn nam nhân nguy hiểm trước mắt.

Thịnh Lợi dứt khoát hỏi ra nghi ngờ trong lòng:

- Ngươi dựa vào cái gì có thể làm đội phó?

- Đương nhiên là dựa vào thực lực nha.

Thái Khả Khả đương nhiên nói

Thịnh Lợi nửa hí con mắt màu vàng óng, to giọng hỏi:

- Cho nên, ai mạnh người đó có thể làm Đội phó Không Quân thật sao?

- Chắc là vậy, chuyện này còn phải đi hỏi Thành Chủ Đại Nhân hoặc là đại nhân Thấm Lam.

Thái Khả Khả quơ tay nói.

Thịnh Lợi nhếch miệng, cười lạnh nói:

- Chờ ta đánh bại ngươi, ta lại đi gặp thành chủ xin chỉ thị.

Hắn là khinh thường Thái Khả Khả, dáng vẻ của đối phương trông rất ngốc, thoạt nhìn không có chút nào mạnh mẽ, khiến người ta khó có thể khuất phục.

Bạn cần đăng nhập để bình luận