Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3501: Đáp ứng một tiếng? (2 càng ). (length: 6862)

Trước cửa Luyện Đan Phòng, Hi Nguyệt cùng Linh Nhi ngồi chung một chỗ.
Hi Nguyệt lo lắng nói: "Cũng không biết Lục Phẩm bản nguyên đan luyện đến đâu rồi, không hề có một chút tin tức nào."
"Ba ngày."
Linh Nhi khẽ gật đầu.
Từ Mục Lương theo Liễu Dao tiến vào Luyện Đan Phòng phía sau, đến nay đã qua ba ngày thời gian. Hi Nguyệt cau mày nói: "Nếu như thành công, bọn họ hẳn là sớm đi ra rồi chứ."
"Không biết, chờ xem."
Linh Nhi miễn cưỡng nói.
"Cũng chỉ có thể như vậy."
Hi Nguyệt ngước mắt nhìn về phía xa xa, nhân viên công tác của tiệm bán thuốc đang nhìn vào chỗ này. Nàng thấp giọng nói: "Luôn cảm thấy hắn không có ý tốt."
"Không cần lo lắng, dám động thủ liền giết hắn."
Linh Nhi thản nhiên nói.
"Tốt."
Mắt Hi Nguyệt lóe lên.
Cửa Luyện Đan Phòng bị đẩy ra, Mục Lương cùng Liễu Dao trước sau đi tới. Mục Lương nét mặt mang theo nụ cười thả lỏng, bước chân trông rất nhẹ nhàng.
"Thành công?"
Hi Nguyệt nhanh nhạy hỏi.
"Đúng vậy."
Liễu Dao yếu ớt lên tiếng.
Hi Nguyệt lo lắng hỏi "Sao vậy, nhìn ngươi buồn bã ỉu xìu, đã xảy ra chuyện gì?"
"Không có gì, chỉ là bị đả kích."
Liễu Dao nhìn về phía Mục Lương, ánh mắt còn có chút oán hờn.
"Làm sao vậy?"
Hi Nguyệt càng thêm nghi ngờ.
Mục Lương hờ hững nói: "Không có gì, chỉ là tiện tay học xong luyện chế Lục Phẩm bản nguyên đan."
"Cái gì?"
Hi Nguyệt giật mình lên tiếng.
"Cũng không khó."
Mục Lương nói nhẹ như không.
". . . Lời này của ngươi nói ra để những Luyện Đan Sư kia biết, sợ đều xấu hổ mà chết."
Liễu Dao nghiến răng nghiến lợi nói.
"Ta nói là nói thật."
Mục Lương mím môi.
"Thật là lợi hại."
Hi Nguyệt cảm thán lên tiếng.
Nàng không hiểu luyện đan, thiên phú của Mục Lương đối với nàng mà nói không kích thích cho lắm, chỉ có những Luyện Đan Sư kia mới hiểu cảm xúc lúc này của Liễu Dao.
"Vậy sau này phụ thân có thể tự mình luyện chế bản nguyên đan."
Linh Nhi vui vẻ nói.
"Đúng vậy."
Mục Lương ôn hòa nói.
Hắn nhìn về phía Liễu Dao, tiếp tục nói: "Nàng đã đồng ý dạy ta luyện đan, học tập các loại tri thức dược liệu."
"Thật vậy sao, tốt vậy sao?"
Hi Nguyệt kinh ngạc nhìn người phụ nữ.
Nàng nhớ Liễu Dao đã từng nói, phải đợi Mục Lương hủy diệt Phủ Tây Tiên Tông, đem 98 số Hạ Giới giải thoát ra thì mới dạy Mục Lương luyện đan. Liễu Dao mặt không đổi sắc nói: "Hắn trả giá nhiều lắm."
Mục Lương lạnh nhạt nói: "Mỗi tháng ta cho ngươi ba quả bản nguyên, ngươi cũng không lỗ."
"Hừ."
Liễu Dao hờn dỗi lạnh lùng hừ một tiếng.
Sở dĩ nàng đồng ý dạy Mục Lương luyện đan, cùng lúc đúng là hắn trả quá nhiều.
Điểm thứ hai là nàng trong lúc luyện chế bản nguyên đan, tài nghệ luyện đan có chút tăng lên, tiếp tục như vậy có thể thử luyện chế đan dược thất phẩm. Nàng cần tiếp tục theo Mục Lương, luyện chế càng nhiều đan dược, tài nghệ luyện đan sẽ tăng lên nhanh hơn.
Hi Nguyệt hiếu kỳ hỏi "Vậy bây giờ luyện chế bao nhiêu viên Lục Phẩm bản nguyên đan?"
"50 viên, đủ dùng."
Mục Lương bình thản nói.
Mấy ngày nay hắn đều hỗ trợ luyện chế bản nguyên đan, thêm nỗ lực của Liễu Dao, luyện chế ra 50 viên Lục Phẩm bản nguyên đan là cực hạn.
"Vậy bây giờ chúng ta đi chợ đêm dưới lòng đất sao?"
Linh Nhi nhìn người đàn ông.
"Ừm, bây giờ đi."
Mục Lương lên tiếng.
Hắn lại hỏi: "Có ai của Phủ Tây Tiên Tông tới đây không?"
"Không có, ta vẫn luôn để ý."
Linh Nhi lắc đầu.
"Vậy thì nhanh."
Mục Lương gật đầu.
Tiếng bước chân truyền đến, một người đàn ông mặc đồ hoa đi tới, ánh mắt đánh giá đám người Mục Lương.
"Các vị là Luyện Đan Sư Lục Cảnh?"
Người đàn ông nhìn Liễu Dao.
"Có chuyện gì?"
Liễu Dao thần sắc lạnh lùng.
"Ha ha, ta là chủ tiệm, muốn mời các vị hỗ trợ luyện chế một loại đan dược lục phẩm."
Người đàn ông cung kính nói. Hắn nghe nhân viên báo cáo, mới biết được Liễu Dao là Luyện Đan Sư Lục Cảnh thuê Luyện Đan Phòng.
"Không rảnh."
Liễu Dao không cần suy nghĩ liền cự tuyệt.
Chủ tiệm quả quyết nói: "Các hạ chớ vội cự tuyệt, thù lao ta đưa ra sẽ khiến ngươi hài lòng."
"Ngươi đi tìm người khác đi."
Liễu Dao nhạt nhẽo nói.
Nụ cười trên mặt chủ tiệm cứng lại, lo lắng nói: "300 vạn Thượng Phẩm Linh Thạch làm thù lao thì sao?"
"Thấy hứng thú rồi."
Liễu Dao nhíu mày, cảm thấy chủ tiệm thật sự phóng khoáng. "Đại nhân, muốn thế nào thì mới có thể giúp luyện chế đan dược?"
Chủ tiệm vội vã thỉnh cầu.
. . .
Liễu Dao suy nghĩ một chút, lạnh lùng nói: "Một loại đan phương thất phẩm, năm triệu Thượng Phẩm Linh Thạch, tám phần dược liệu."
"Được."
Chủ tiệm bán thuốc trực tiếp đáp một tiếng.
Môi đỏ của Liễu Dao giật giật, ban đầu vốn không muốn phát sinh xung đột, muốn dùng giá cao dọa đối phương, không ngờ hắn lại đáp được ngay. Nàng cau mày nói: "Luyện Đan Sư Lục Cảnh tuy hiếm, nhưng cũng không đến mức không tìm được, sao không tìm người khác thử?"
Chủ tiệm thở dài nói: "Đã tìm rồi, bọn họ không luyện chế được."
Liễu Dao kinh ngạc hỏi "Rốt cuộc là loại đan dược lục phẩm gì, mà có thể khiến cho các Luyện Đan Sư Lục Cảnh đều thất bại?"
"Lục Phẩm Hồi Hồn Đan."
Chủ tiệm chậm rãi mở miệng.
Liễu Dao kinh hô: "Gần giống với đan dược thất phẩm là Lục Phẩm Hồi Hồn Đan, thảo nào nhiều Luyện Đan Sư Lục Cảnh như vậy lại thất bại."
"Vậy thì đại nhân có luyện được không?"
Chủ tiệm lộ vẻ mong chờ hỏi.
"Ta phải thử xem mới biết."
Liễu Dao lắc đầu nói.
Mấy ngày nay nàng tăng tài nghệ luyện đan, không có nghĩa là có thể luyện chế ra Hồi Hồn Đan gần với đan dược thất phẩm.
Bất quá Hồi Hồn Đan có khó như thế nào đi nữa, chung quy chỉ là đan dược lục phẩm, luyện đan sư Lục Cảnh tài nghệ cao siêu vẫn có thể luyện được. Liễu Dao không có đan phương thất phẩm, nếu như muốn tăng tài nghệ luyện đan, thì nhất định phải thử luyện chế đan dược thất phẩm.
Chủ tiệm bán thuốc có thể đưa ra đan phương thất phẩm, nàng rất động lòng.
"Có thể, nếu thành công, ta cho đại nhân hai phần đan phương thất phẩm."
Chủ tiệm bán thuốc nói với vẻ mặt chăm chú.
"Được."
Liễu Dao đồng ý.
Mục Lương lạnh lùng nói: "Vậy ngươi ở lại đây giúp luyện đan đi, ta đi chợ đêm."
Hắn muốn đi tiêu thụ bản nguyên đan, còn phải giải quyết Phủ Tây Tiên Tông, không có thời gian lưu lại chờ.
"Ngươi muốn đi chợ đêm sao?"
Chủ tiệm bán thuốc hiền hòa hỏi.
"Ừm."
Mục Lương liếc nhìn người đàn ông.
"Muốn mua cái gì, hay là xuất ra đan dược?"
Chủ tiệm bán thuốc hỏi thẳng.
Hắn ngửi thấy hương đan bay ra từ Luyện Đan Phòng, đoán rằng Mục Lương có khả năng đi chợ đêm để bán đan dược. Ps: «2 chương »: Cầu mọi người đánh giá. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận