Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2589: Nghiêm Trọng Hơn Dự Đoán.

Thành chủ thành Thủy Tinh vội hỏi:

- Ngươi đã trở về rồi, thế nào, bệ hạ các ngươi có đáp ứng không?

- Đáp ứng rồi, nhưng ngươi có thể lấy ra nhiều tinh thạch hung thú như vậy sao?

Hổ Tây nghi ngờ hỏi.

- Cái này không thành vấn đề, ta còn có rất nhiều tinh thạch hung thú.

Thành chủ thành Thủy Tinh vung tay lên, vội vàng sai thuộc hạ trở về Phủ Thành Chủ mang tinh thạch hung thú qua đây.

Hổ Tây suy nghĩ một chút, cho hắn một trăm lá gan cũng không dám lừa gạt vương quốc Huyền Vũ, vì vậy cô lấy ra ma cụ không gian chứa đựng, đưa cho đối phương hơn phân nửa số bí dược chữa thương, khôi giáp và vũ khí.

Thành chủ thành Thủy Tinh trợn tròn mắt, sau đó nhìn Hổ Tây với ánh mắt như đang nhìn chúa cứu thế.

Hổ Tây thúc giục:

- Được rồi, ngươi kiểm tra xem số lượng đã đủ chưa, ta còn có việc gấp phải làm, không có thời gian ở đây quá lâu đâu.

Cô còn muốn chạy đến những tòa thành khác, không rảnh đứng dây dưa ở chỗ này.

- Ừm.

Thành chủ thành Thủy Tinh vội vàng gật đầu, gọi tới người kiểm kê số lượng, đồng thời cho những người bị thương sử dụng bí dược chữa thương.

Hắn nhìn các vết thương trên cơ thể binh lính nhanh chóng cầm máu, tốc độ khép lại cũng nhanh không kém, trong lòng lập tức thở ra một hơi, có những bình bí dược chữa thương này rồi, như vậy việc chống đỡ Hư Quỷ sẽ đỡ vất vả hơn nhiều.

Các cường giả thay khôi giáp mới, sau khi làm quen với vũ khí mới thì bắt đầu lao tới chiến trường, tiến hành một vòng chém giết Hư Quỷ khác.

Không lâu sau đó, bọn hộ vệ thành Thủy Tinh ôm từng rương chứa tinh thạch hung thú đến, lúc này Hổ Tây mới hoàn toàn yên tâm.

Cô kiểm kê nhanh số lượng tinh thạch hung thú, sau khi xác định không thành vấn đề thì mới thu vào trong ma cụ không gian chứa đựng, sau đó không nấn ná lâu nữa, nhanh chóng lắc mình thi triển năng lực thức tỉnh biến mất tại chỗ.

……

Cung điện, Khu Vực Trung Ương.

Trong thư phòng.

Mục Lương ngước mắt nhìn về phía cửa thư phòng, hô:

- Tiểu Tử, đi vào một chút.

- Cọt kẹt ~~~

Cửa thư phòng bị đẩy ra, Tiểu Tử đi nhanh vào thư phòng, cung kính hỏi:

- Bệ hạ có dặn dò gì à?

Mục Lương bình thản nói:

- Gọi Ly Nguyệt tới tìm ta.

- Vâng.

Tiểu Tử lên tiếng, xoay người rời đi thư phòng.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, thấp giọng tự nói:

- Thế cục ở đại lục cũ còn nghiêm trọng và phức tạp hơn trong tưởng tượng nữa…

Nửa giờ sau, Ly Nguyệt gõ cửa thư phòng, sau khi đạt được cho phép mới đẩy cửa mà vào.

- Mục Lương, ngươi tìm ta có chuyện gì à?

Ly Nguyệt nghi ngờ hỏi.

Mặt của anh nghiêm túc nói:

- Hổ Tây mới liên lạc về cung điện nói là gặp chút bất ngờ, sẽ bán nhóm bí dược chữa thương và vũ khí cho người khác.

- Cô ấy không sao chứ?

Ly Nguyệt quan tâm hỏi.

- Yên tâm, cô ấy không có việc gì đâu.

Mục Lương ôn hòa trấn an, nhìn về phía cô gái tóc trắng, nói bổ sung:

- Ta gọi ngươi tới đây là muốn nhờ ngươi đến Xưởng Chế Thuốc và Phường Công nghiệp Quân Sự một chuyến, lại điều một nhóm hàng hóa vận chuyển qua Cửa Truyền Tống.

Ly Nguyệt nghe thế lập tức đáp không chút do dự:

- Vâng, ta đi ngay.

Mục Lương lấy ra một quả cầu đưa cho cô gái tóc trắng, nói:

- Đây là ma cụ không gian chứa đựng dung lượng lớn, dùng nó sẽ thuận tiện vận chuyển hàng hóa hơn.

Vì để việc vận chuyển hàng hóa thuận tiện hơn, rất lâu trước đó anh đã chế ra ma cụ không gian chứa đựng dung lượng lớn.

- Vâng, ta hiểu rồi.

Ly Nguyệt tiếp nhận ma cụ rồi cẩn thận thu hồi.

Mục Lương dịu dàng nói:

- Đi thôi, vất vả cho ngươi rồi.

Khóe môi của Ly Nguyệt cong lên, nàng khẽ lắc đầu một cái, không nói gì mà xoay người rời đi.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, chờ đến khi giải quyết xong Hư Quỷ Hoàng thì vương quốc Huyền Vũ nên nghênh đón giai đoạn mới.

Anh mở ngăn kéo lấy ra một cuốn sổ tay rồi lật tới trang thứ nhất, lọt vào trong tầm mắt là mấy chữ to "Thiết kế áo cưới"

- Không biết khi nào có thể dùng tới đây….

Mục Lương tự nói một câu rồi đặt cuốn sổ trở về chỗ cũ, đứng dậy rời đi thư phòng.

Anh vừa mới rời đi không bao lâu thì Ny Cát Sa đẩy cửa phòng ra.

- A, không ở đây sao?

Cô chớp chớp đôi mắt màu xanh.

Giọng nói của Ba Phù vang lên ngoài cửa:

- Bệ hạ vừa mới ra cửa.

- Ngài ấy đi đâu thế?

Ny Cát Sa nghi ngờ hỏi.

Ba Phù giải thích:

- Bệ hạ đi Vệ Thành Số Một, chắc sẽ không trở về sớm.

- Được rồi.

Ny Cát Sa mím môi.

- Tiểu thư Ny Cát Sa có chuyện gì gấp sao?

Ba Phù quay đầu hỏi.

Ny Cát Sa lắc đầu, thanh thúy nói:

- Không có gì, chính là Ngôn Băng sắp đột phá thành công cho nên ta muốn gọi ngài ấy cùng đi thăm.

- Ồ ồ, ngươi tới sớm hơn một chút là tốt rồi.

Ba Phù nói một cách tiếc nuối.

- Không sao.

Ny Cát Sa bất đắc dĩ nhún vai, xoay người rời đi thư phòng.

Cô trở lại tầng sáu khu Trung Ương, Ngôn Băng vẫn còn ở phòng nghỉ bên cạnh sân huấn luyện, bởi vì tạm thời có dấu hiệu đột phá nên nàng ấy đành phải ở lại chỗ này.

Tinh Linh Sinh Mệnh bay vòng quanh Ngôn Băng hai vòng, kiểm tra sự biến hóa năng lượng trong cơ thể đối phương.

- Xem ra sắp đột phá thành công rồi.

Linh Nhi nói thầm một tiếng.

Cô bé vừa dứt lời thì cửa phòng bị đẩy nhẹ, cô gái tóc xanh rón rén tiến đến.

- Linh Nhi, Ngôn Băng thế nào?

Ny Cát Sa quan tâm hỏi.

Linh Nhi cười tươi như hoa đáp:

- Đừng lo lắng, chị ấy sắp hoàn thành đột phá.

- Vậy là tốt rồi.

Ny Cát Sa chậm rãi thở phào một hơi, tìm cái ghế ngồi xuống.

Ngôn Băng ngồi xếp bằng trên giường, hai mắt nhắm chặt, cả người tỏa ra năng lượng dao động không ổn định.

Linh Nhi giơ tay nhỏ, nhẹ nhàng chạm ngón tay vào trán thiếu nữ, rót một ít nguyên tố sinh mệnh vào trong cơ thể Ngôn Băng.

- Ông ~~~

Cơ thể của Ngôn Băng ngừng run rẩy, khí thế dâng lên cũng dần dần ổn định lại.

- Thành công rồi à?

Đôi mắt của Ny Cát Sa trừng lớn.

- Ừm.

Linh Nhi gật đầu đáp một tiếng.

Không bao lâu, Ngôn Băng mở mắt ra, khí tức đã ổn định tại cấp 7 trung cấp.

Ny Cát Sa vội vàng đứng dậy tiến lên trước, vui vẻ nói:

- Thật tốt quá, ngươi đột phá thành công rồi, chúc mừng!

- Rốt cuộc cũng đột phá tới cấp 7 trung cấp.

Ngôn Băng thở ra một hơi, trong đôi mắt tím có biểu cảm vui mừng.

Ny Cát Sa kéo tay Ngôn Băng, quan tâm hỏi:

- Ngươi có cảm thấy chỗ nào không khỏe không?

- Không có việc gì, ta rất khỏe mạnh.

Ngôn Băng lắc đầu đáp.

Ny Cát Sa thở phào một hơi:

- Vậy là tốt rồi, nếu không thì ta phải chạy đi gọi Mục Lương đến xem.

Ngôn Băng nghe vậy ánh mắt chợt lấp lóe, sau đó lắc đầu nói:

- Ngày thường Mục Lương đã rất bận rộn rồi, đây là việc nhỏ, không cần gọi ngài ấy.

- Đúng là ngài ấy bề bộn nhiều việc, khi ta đi tìm thì thư phòng không một bóng người.

Ny Cát Sa tiếc nuối nhún vai nói.

- Nếu không sao rồi thì ta trở về nhé.

Linh Nhi ngây thơ nói.

Ngôn Băng gật đầu một cái, dặn dò:

- Tốt, nhờ ngươi chuyển lời cho Mục Lương là ta đã đột phá thành công.

- Không cần đâu, cha đã biết rồi.

Linh Nhi cười nói, cơ thể hóa thành ánh sáng xanh rồi biến mất khỏi phòng nghỉ.

- Nhanh thật, mới đó mà Mục Lương đã biết rồi.

Ny Cát Sa tấm tắc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận