Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2091: Thay Đổi Cách Xưng Hô! Vương Hậu?



Tề Nhĩ Nạp lạnh lùng cười một tiếng, nói với giọng điệu chắc chắn:

- Chờ xem, nếu có ai đó dám gây sự trong thời gian quan trọng như vậy, e là sẽ chết rất thảm.

Ước Mỗ và Linh Tịch liếc nhau, quyết định an phận thủ thường.

Trong vòng nửa giờ kế tiếp, càng ngày càng có nhiều người tiến vào quảng trường, ngồi đầy các hàng ghế hai bên đài cao.

Ở đối diện sân khấu là một biển người đông nghìn nghịt, đại đa số đều là người ở Chủ Thành và Vệ Thành, một phần nhỏ là người ngoại lai.

Trong đó có tám phần đều giơ cờ đỏ, đại điển kiến quốc còn chưa bắt đầu mà bọn họ đã nhiệt tình vung cờ.

Giữa sân khấu và đám đông là sân bãi dành cho nghi thức duyệt binh, hai bên có vòng bảo hộ và binh sĩ Lục Quân đứng gác, bảo đảm nghi thức duyệt binh tiến hành thuận lợi và trôi chảy.

Người trong quảng trường càng ngày càng nhiều, tiếng huyên náo không dứt bên tai, phần lớn người đều rất hưng phấn và kích động, chờ mong bắt đầu đại điển kiến quốc.

Lúc này, có nhân viên công vụ đi theo Tuyết Cơ tới bên cạnh sân khấu, bắt đầu lắp đặt Máy Quay Phim.

Tuyết Cơ nghiêm túc nói:

- Hai Máy Quay Phim nhắm ngay đài cao, Máy Quay Phim khác nhắm ngay phía ngoài sân bãi, phải quay chụp được nghi thức duyệt binh và thành chủ đại nhân.

- Vâng!

Nhân viên này cẩn thận lắp đặt Máy Quay Phim, lần này bọn họ sẽ phát sóng trực tiếp, cho nên cần bảo đảm mọi việc đều tiến hành thuận lợi.

Máy Quay Phim đã được gắn thêm ma pháp trận, ăn thông trung khu máy xử lý và tháp tín hiệu ở trên Trà Thụ Sinh Mệnh, có thể phát sóng trực tiếp đến mỗi một chiếc TV.

Tuyết Cơ nghiêm túc nói:

- Mau chóng điều chỉnh Máy Quay Phim cho tốt, thành chủ đại nhân sắp tới rồi, toàn bộ hành trình vào sân cũng phải được quay chụp lại.

- Vâng!

Hắn gấp đến mức đầu đầy mồ hôi, vội vã tăng tốc độ lắp đặt.

…………

Bên trong thư phòng, cung điện, Khu Vực Trung Ương.

Mục Lương giơ tay lên rồi xuyên qua áo bào mà Vệ Ấu Lan cầm, ống tay áo rộng lớn thõng xuống, viền áo được thêu hoạ tiết tinh xảo và quý khí.

Vệ Ấu Lan cầm đai lưng vòng qua hông Mục Lương rồi cột chắc lại, dịu dàng hỏi:

- Bệ hạ, độ căng chùng như vậy được chứ?

- Được rồi.

Anh hơi nhướng mày, cười nói:

- Lúc này đã thay đổi xưng hô rồi à?

- Bệ hạ, như vậy không tốt sao?

Vệ Ấu Lan cười tươi như hoa hỏi.

- Ừ, tốt!

Mục Lương cười một tiếng.

Ngày hôm nay, anh sẽ bắt đầu làm quốc vương, tiểu hầu gái gọi như vậy không sai.

Cửa thư phòng bị đẩy ra, Tiểu Tử ló đầu vào, cung kính hỏi:

- Bệ hạ, xe thú đã đợi ở bên ngoài, đại nhân Thấm Lan bảo ta tới hỏi xem ngài đã chuẩn bị xong chưa?

- Sắp xong rồi.

Mục Lương lên tiếng.

Tiểu Tử không nhịn được thúc giục:

- Bệ hạ phải nhanh lên một chút, thời gian không còn nhiều đâu.

- Được rồi.



Mục Lương cầm lấy vương miện ở một bên rồi đội lên đầu, sau đó ghim một cây trâm ngọc để cố định lại trên tóc, rồi run ống tay áo lên, cất bước đi ra ngoài.

Vệ Ấu Lan học dáng vẻ trong kịch TV, hai đầu gối hơi cong xuống để hành lễ, nói:

- Cung tiễn bệ hạ.

Mục Lương phất tay rồi cất bước rời đi thư phòng.

Trong chính sảnh, Nguyệt Thấm Di, Nguyệt Thấm Lan và những người khác đã đợi sẵn.

Nguyệt Thấm Di thay bộ váy mà Mục Lương đưa trước đó, kiểu váy sườn xám hoàn mỹ phô bày vòng eo thon thả và tư thái cao quý của nàng.

Cô đeo hoa tai bằng trân châu, cổ mang vòng bảo thạch điêu khắc thành từng đoá hoa sen nhỏ, trông rất xinh đẹp và phục cổ.

Trên đầu cô còn có một chuỗi ngọc châu, nó làm cho mái tóc ngắn màu xanh nước biển trở nên nổi bật hơn.

Nguyệt Thấm Di nhìn vòng tay bằng ngọc trên cổ tay, hỏi:

- Mặc như vậy thật sự ổn sao?

- Đương nhiên rồi, hôm nay ngươi chính là vương hậu.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng điệu chắc chắn.

Nguyệt Thấm Di liếc em gái một cái, thấp giọng hỏi:

- Thế nào, ngươi không muốn làm vương hậu à?

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, cô biết ý của chị gái, nếu muốn trở thành vương hậu thì dĩ nhiên là phải gả cho Mục Lương.

- Đây không phải việc ta muốn là có thể làm được.

Cô trả lời úp úp mở mở.

- Chỉ cần ngươi muốn là có thể làm nha.

Nguyệt Thấm Di trêu ghẹo.

Nguyệt Thấm Lan bĩu môi, ánh mắt loé sáng, nói:

- Ngươi đừng quên, bên cạnh Mục Lương không thiếu người.

Nguyệt Thấm Di ưu nhã nói:

- Ai nói vương hậu của quốc vương chỉ có thể là một người chứ?

- Chuyện này đúng là không có quy định ở thành Huyền Vũ...

Nguyệt Thấm Lan càng nói càng nhỏ tiếng.

Nguyệt Thấm Di thúc nhẹ cùi chỏ vào bên hông em gái, giật dây:

- Tranh thủ một chút đi, biết đâu lại thành công thì sao?

- Ngươi đừng nóng vội, chuyện này rồi để tính sau.

Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh đáp.

Nguyệt Thấm Di nói với giọng điệu rèn sắt không thành thép:

- Thật là không có tiền đồ mà.

Nguyệt Thấm Lan còn muốn nói điều gì nữa nhưng lúc này Mục Lương đã đẩy cửa phòng đi ra ngoài.

Đôi mắt màu xanh nước biển của cô sáng lên, hôm nay Mục Lương thoạt nhìn rất khác biệt, rất có dáng dấp của một đế vương.

Anh quan sát Nguyệt Thấm Di, ôn hòa nói:

- Hôm nay, ngươi trang điểm rất đẹp.

- Tất cả đều nhờ Thấm Lan hỗ trợ ta.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Di cong lên.

- Ừm, thẩm mỹ của cô ấy vẫn luôn rất tốt.

Mục Lương mỉm cười nói.

Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn đồng hồ, vội vàng thúc giục:

- Còn có mười lăm phút nữa thôi, có chuyện gì thì lên đường lại nói.

- Ừm, đi thôi.

Mục Lương nhẹ nhàng gật đầu.

Đoàn người rời đi cung điện, nhìn thấy xe thú và bầy Sói Mặt Trăng quen thuộc, lần này ngoại trừ hai mươi bốn hộ vệ Trung Ương đi theo thì còn có các thành viên của Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật.

Ly Nguyệt, Mễ Á, Ngải Lỵ Na, Ngôn Băng, Ny Cát Sa là nhóm thành viên đầu tiên.

Đám người Ti Toa Lệ, An Kiệt Lạp, Y Vưu, Hổ Tây, Mai Căn, Khải Na là nhóm thành viên thứ hai.

Khải Na là mẹ của tiểu hầu gái Diêu Nhi, hiện tại, cô cũng là một thành viên của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh.

Hi Sắt, Hi Phù Ni cùng với những người gia nhập sau này đều thuộc về nhóm thành viên thứ ba.

Nhóm hộ vệ Trung Ương vũ trang hạng nặng, thân khoác Phi Phong Thuẫn U Linh, Tiểu Miêu dẫn đầu, bên cạnh mỗi người đều có một con Sói Mặt Trăng.

Tất cả thành viên Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật đều mặc Khôi Giáp U Linh, ngoại trừ Mễ Á, nàng ấy mặc Khôi Giáp Ám Ảnh.

- Bệ hạ!

Ly Nguyệt và những người khác đồng thanh hô lớn.

Mục Lương chợt dùng bước, khóe miệng mang theo ý cười, gật đầu đáp lại rồi đi lên xe.

- Lên đường thôi.



Giọng nói của anh truyền ra từ trong thùng xe.

- Vâng!

Nhóm của Ly Nguyệt xoay người ngồi lên Sói Mặt Trăng, thoạt nhìn uy phong và rất khí thế.

Ngôn Băng, Ngải Lỵ Na và những người còn lại tiến vào trạng thái ẩn thân, âm thầm theo dõi động tĩnh chung quanh.

Nguyệt Thấm Lan, Nguyệt Thấm Di và Hồ Tiên cũng đi vào thùng xe.

- Ngao ô ~~~

Bầy Sói Mặt Trăng tru lên, lôi kéo xe thú chạy như tên bắn.

Áo khoác sau lưng nhóm hộ vệ Trung Ương tung bay, thoạt nhìn uy phong vô cùng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận