Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 465: Thiếu Chủ Của Gia Tộc Lộ Pháp Tìm Đến

- Chỉ là khi vào thành cần phải giao phí vào thành, mỗi người là một khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.
Hôm qua, hắn đi khắp nơi dò hỏi rõ ràng, lúc này đã biết quy trình tiến vào của thành Huyền Vũ.
- Mỗi người một khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng?
Phất Âu Nạp lạnh lùng cười một tiếng, bĩu môi giễu cợt:
- Thành Huyền Vũ này lại dám ra giá như vậy.
- Đi thôi, chúng ta đi lên nhìn một chút.
Phất Âu Nạp vung tay lên, cất bước đạp lên bậc thang, đi về phía Thiên Môn Lâu.
Sau khi đi tới trước Thiên Môn Lâu, ba người đã bị hù dọa bởi dòng người xếp thành hàng dài.
Trước ba người còn có hơn một trăm người đang xếp hàng, chuẩn bị vào thành.
- Tại sao lại có nhiều người như vậy chứ?
Phất Âu Nạp nhíu mày, trên mặt lộ vẻ không kiên nhẫn.
Hôm nay là ngày thứ hai Rùa Đen dừng chân ở thành Dạ Nguyệt, các mặt tốt của Phố Buôn Bán đã được truyền khắp thành Dạ Nguyệt vào hôm qua.
Năm khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng là có thể mua được trái cây tươi ngon, đây là chuyện mà trước đó bọn họ không hề dám mơ tới.
Lại còn có đủ loại mỹ thực và đồ uống lạnh mà mọi người chưa từng nghe qua, những thứ này đều hấp dẫn bọn họ.
Sau một đêm chờ đợi, người dân trong thành Dạ Nguyệt đã không thể chờ thêm được nữa.
Trời vừa hừng đông, rất nhiều người đã lục tục kéo đến xếp hàng, muốn vào thành tìm tòi thật giả ra sao.
- Thiếu chủ, chúng ta tiến lên trước đi.
Thuộc hạ Ma Cà Rồng đề nghị.
- Ừ.
Phất Âu Nạp giơ cằm lên, cất bước muốn đi tới trước.
- Ba người kia! Xin hãy xếp hàng, không được chen lấn!
Cao Thao quát lớn một tiếng.
- Đúng vậy, ai đều phải xếp hàng, các ngươi có gì đặc biệt hơn mọi người?
Có người không hài lòng nói.
- Đừng nói nữa, hắn là thiếu chủ của gia tộc Lộ Pháp, chúng ta đắc tội không nổi.
Một người trong đội ngũ có lòng tốt nhắc nhở.
- Tại sao ngươi không nói sớm hơn chứ?
- Với thân phận của ta mà còn muốn xếp hàng à?
Phất Âu Nạp ngạo mạn quát lớn một tiếng.
- Cho dù là thành chủ thành Dạ Nguyệt tới đây, muốn vào thành thì cũng phải xếp hàng.
Cao Thao nghiêm mặt nói.
- To gan, ngươi dám ăn nói như vậy với thiếu chủ nhà chúng ta sao?
Thuộc hạ Ma Cà Rồng mắng to, có ý định ra tay.
- Ngươi muốn gây sự?
Cao Thao nheo mắt lại.
- Cùm cụp !
Bên trên Thiên Môn Lâu, Thành Phòng Quân giơ nỏ quân dụng lên, tên đã trên dây, mũi tên nhắm chuẩn ba người Phất Âu Nạp, mười mấy thanh nỏ quân dụng vận sức chờ phát động.
Tay của hai tên thuộc hạ Ma Cà Rồng run lên, không dám hó hé thêm một câu nào nữa.
Khuôn mặt của Phất Âu Nạp âm trầm, không ngờ có người cả gan chĩa vũ khí vào hắn.
Ngay sau đó, hơi thở của hung thú cấp 7 đột nhiên bao phủ toàn bộ Thiên Môn Lâu.
Một con Kỳ Nhông Năm Màu cực lớn thò đầu ra ở trên Thiên Môn Lâu, nhìn xuống ba người Phất Âu Nạp.
Năm màu trên người nó khiến cho người ta không thể rời mắt, nhìn lâu rồi sẽ cho người ta một loại cảm giác choáng váng.
- Hung thú cấp 7!
Thuộc hạ Ma Cà Rồng kinh hô một tiếng, suýt nữa dọa tới mức xụi lơ.
- Chọc giận Linh thú bảo vệ thành, ta không cách nào cứu ngươi được.
Cao Thao lạnh nhạt nhìn về phía Phất Âu Nạp.
- .....
Phất Âu Nạp co giật khóe mắt.
Hắn đột nhiên cảm thấy, bị chĩa vũ khí vào người tốt hơn nhiều so với việc bị hung thú cấp 7 nhìn chằm chằm.
- Thiếu chủ, nhịn một chút.
Thuộc hạ Ma Cà Rồng vội vàng thuyết phục, hắn cũng bị dọa sợ bởi sự xuất hiện đột nhiên của hung thú cấp 7.
- Ừ.
Phất Âu Nạp nhẫn nhịn cúi đầu, lần này quá mất mặt rồi.
Hắn rất muốn quay đầu rời đi, nhưng nghĩ đến việc vị hôn thê còn ở trong thành Huyền Vũ, nhớ tới lời căn dặn của trưởng lão trong gia tộc.
Dù thế nào đi nữa, hắn phải cưới Hi Bối Kỳ cho bằng được, sinh ra Ma Cà Rồng thuần chủng, mở rộng gia tộc và kéo dài huyết mạch.
Nửa giờ sau, cuối cùng đến phiên ba người Phất Âu Nạp tiến hành đăng ký, nhận lấy Văn Điệp Thông Quan.
Có sự uy hiếp trước đó của Kỳ Nhông Năm Màu, Phất Âu Nạp dứt khoát đưa phí vào thành, hắn chỉ muốn nhanh chóng rời đi nơi đây, tiến vào thành Huyền Vũ.
Ai ngờ đằng sau còn có Huyền Không Các, hắn lại bị nhân viên nhân viên phục vụ kiểm tra cơ thể, gửi lại vũ khí trên người.
Cuối cùng ba người mới thành công băng qua Sơn Hải Quan, tiến vào Phố Buôn Bán.
Vừa mới bước vào Phố Buôn Bán, trên mặt ba người lộ ra vẻ ngẩn ngơ.
- Thiếu chủ, nơi này hoàn toàn không giống thành Dạ Nguyệt.
Tên thuộc hạ Ma Cà Rồng ngạc nhiên lên tiếng.
Phất Âu Nạp chậm rãi gật đầu, miễn cưỡng khen một câu:
- Không thể không thừa nhận, hoàn cảnh nơi này coi như không tệ.
Lúc này, Phố Buôn Bán tấp nập người qua lại, mỗi cửa hàng đều có người ra vào.
- Đi thôi, chúng ta đi xem một chút.
Phất Âu Nạp vô thức bắt đầu đi dạo Phố Buôn Bán, bị hấp dẫn bởi các cửa hàng rực rỡ muôn màu.
Hai tên thuộc hạ Ma Cà Rồng đưa mắt nhìn nhau, không phải thiếu chủ đến đây để tìm Hi Bối Kỳ sao?
Ba người đi dạo Phố Buôn Bán, sau đó nhanh chóng bị một mùi hương bay tới rồi kéo vào Tiệm Mì.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Sau một tiếng, ba người đứng ở giữa Phố Buôn Bán, mỗi người ợ to một cái.
- Thiếu chủ, những món ăn kia quá ngon.
Thuộc hạ Ma Cà Rồng cảm thán một tiếng.
Tên thuộc hạ Ma Cà Rồng còn lại tán đồng gật đầu, cảm thán nói:
- Nơi này chính là Thiên Đường, ước gì ta có thể ở lại nơi này mãi mãi.
- Vậy sao?
Phất Âu Nạp hơi híp mắt nhìn hai người.
- Thiếu chủ, chúng ta chỉ nói giỡn thôi.
Thuộc hạ hốt hoảng xua tay.
Phất Âu Nạp xụ mặt, lạnh lùng nói:
- Nhớ kỹ thân phận của các ngươi, chúng ta là Ma Cà Rồng cao quý, đừng làm ta phải mất mặt xấu hổ.
- Rõ.
Hai tên thuộc hạ cúi đầu xuống, hơi bĩu môi.
Bọn họ không dám nhắc tới chuyện thiếu chủ là người dẫn đầu đi dạo phố, thuộc hạ không phải là để bị đổ thừa sao?
- Hi Bối Kỳ sẽ ở nơi nào đây?
Phất Âu Nạp nghiêng đầu nhìn quanh Phố Buôn Bán, nhất thời không biết đi tìm cô gái Ma Cà Rồng như thế nào.
- Thiếu chủ, đằng kia có phải là tiểu thư Hi Bối Kỳ không?
Thuộc hạ đột nhiên lên tiếng, chỉ tay về phía Úng Thành.
Ở cửa ra vào Úng Thành, Hi Bối Kỳ, Mễ Á, Bối Nhĩ Liên và các cô gái khác đang chuẩn bị đi về phía Sơn Hải Quan.
Bên ngoài Úng Thành.
- Mễ Á, trên đường trở về phải cẩn thận.
Hi Bối Kỳ kéo tay Mễ Á, bên trong đôi mắt màu vàng óng có vẻ không nỡ.
Mễ Á vỗ bả vai cô gái Ma Cà Rồng, nhẹ giọng nói:
- Chờ có thời gian, ta sẽ thường xuyên lui tới.
Ngày hôm nay, cô muốn đi cùng nhóm Bối Nhĩ Liên trở về Ốc Đảo.
- Nhưng em gái của ngươi vẫn ở chỗ này, chắc chắn ngươi sẽ trở lại.
Hi Bối Kỳ suy nghĩ một chút, nở nụ cười xinh đẹp.
Mễ Á bất đắc dĩ lắc đầu, đôi mắt màu đỏ tươi lấp lóe, từ chối cho ý kiến.
Lỵ Lỵ nhẹ giọng hỏi:
- Hi Bối Kỳ, ngươi thực sự muốn ở lại nơi này?
Trải qua khoảng thời gian này ở chung, quan hệ giữa cô và cô gái Ma Cà Rồng đã hòa dịu hơn, không còn tranh luận đến tột cùng là Ốc Đảo tốt, hay thành Huyền Vũ tốt.
Dù sao đáp án của vấn đề này, cô đã tận mắt tìm được đáp án.
Bạn cần đăng nhập để bình luận