Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3544: Đảo Thất ‌ Lạc Này Có Cần Thiết Phải Đi Không? (2)

- Cái này đơn giản thôi.

Mục Lương mỉm cười gật đầu, lấy ra điện thoại di động ma huyễn thi triển năng lực Phục Chế Phân Liệt, chẳng mấy chốc một chiếc điện thoại đã biến thành tám chiếc điện thoại di động ma huyễn giống y như đúc.

Con mắt màu đỏ rực của Hồ Tiên sáng lên, hỏi:

- Làm như vậy chẳng phải là sẽ gia tăng sản lượng à?

Mục Lương dở khóc dở cười, giải thích:

- Nhưng mà đâu thể bắt ta sau này không làm gì cả, chỉ tập trung năng lực của mình lên điện thoại di động ma huyễn chứ?

- Cũng đúng, những nơi khác càng cần năng lực của ngươi hơn.

Hồ Tiên nhận đồng.

Mục Lương gật đầu một cái.

Cô rất có kinh nghiệm đối với việc mở cửa hàng, dù sao thì những cửa hàng trên Phố Buôn Bán kia trên cơ bản đều là cô mở ra.

Hồ Tiên như suy nghĩ gì đó, sau đó gật đầu.

- Chuyện này vẫn phải nhờ ngươi giúp đỡ, còn về chuyện cửa hàng điện thoại di động ma huyễn thì giao cho ta là được.

Điện thoại di động ma huyễn có thể tiến hành quay số trò chuyện điện thoại với nhau là bởi vì chúng nó có dãy số ma pháp trận khác nhau, dãy số khác nhau đại biểu cho điện thoại di động ma huyễn khác nhau, đây là tính duy nhất.

Hắn lấy bản vẽ ra, bắt đầu nói tỉ mỉ thiết kế cửa hàng điện thoại di động với cô gái đuôi hồ ly cùng với những nơi nên chú ý.

Mục Lương giải thích:

- Được rồi.

- Thì ra là thế, vậy nên vẫn phải tổ chức tuyến sản xuất.

- Hơn nữa điện thoại di động ma huyễn sao chép có chỗ thiếu hụt, mã số của bọn nó giống nhau, không cách nào tiến hành nói chuyện được.

Hồ Tiên quyến rũ nói:

Thời gian ba ngày rất gấp, nhưng lời đã nói ra, vậy phải hoàn thành đúng giờ mới được.

- Đúng vậy.

Mục Lương nhìn về phía Ly Nguyệt, hỏi:

Mục Lương đáp ứng.

Hồ Tiên ghi lại, đồng thời thu hồi điện thoại di động ma huyễn mà Mục Lương sao chép ra, lúc cửa hàng bắt đầu lắp đặt thiết bị cũng phải để tiến hành huấn luyện nhân viên.

Xây dựng tuyến sản xuất điện thoại di động ma huyễn, hắn nhất định phải theo dõi gắt gao.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, nói:

Hồ Tiên hỏi.

Ly Nguyệt gật đầu đáp:

Mục Lương chưa bao giờ quên việc nghiên cứu Thuốc Trường Sinh, hắn đã nghiên cứu ra vài loại phương thuốc, có điều cần tiến hành nghiệm chứng.

- Có tin tức gì về việc chiêu mộ Ma Pháp Sư cấp 9 và Luyện Khí Sư cao cấp không?

Hồ Tiên hỏi một cách trịnh trọng và nghiêm túc.

- Đảo Thất Lạc này có cần thiết phải đi không?

Hiện tại hắn còn thiếu hơn mười vị thuốc chủ yếu, đã phái người đi ra ngoài tìm kiếm nhưng mà hiện nay còn chưa có tin tức gì, hy vọng lớn nhất vẫn là trên Đảo Thất Lạc.

- Tin tức đã được thả ra, bên phía hiệp hội Ma Pháp Sư cũng đã chào hỏi qua, hai ngày này chắc là sẽ có hồi âm.

- Ừm, ta muốn đi xem thử.

Mục Lương gật đầu đáp.

Hắn luôn cảm thấy mình nên đi đến Đảo Thất Lạc một chuyến, nơi đó có thứ mà hắn cần, có lẽ dược thảo mà Thuốc Trường Sinh cần sẽ có ở nơi đó.

- Ừm, tuyến sản xuất phải nhanh chóng xây dựng, sau đó ta còn có chuyện khác phải bận rộn.

- Vội vàng chuyện khác, là Đảo Thất Lạc à?

Cấu tạo của điện thoại di động ma huyễn vô cùng phức tạp, điều này nghĩa là cần rất nhiều thời gian để học tập chế tác như thế nào.

Sẽ có rất nhiều vấn đề cần hắn giải quyết, cho đến khi tuyến sản xuất có thể thuận lợi vận hành, sản xuất ra điện thoại ma huyễn hợp cách thì hắn mới có thời gian làm việc khác.

Mục Lương nắm tay của cô gái đuôi hồ ly, nói với giọng điệu kiên định:

- Đúng vậy.

- Vậy được rồi, ngươi nhất định phải chú ý an toàn đấy.

Hồ Tiên thở dài một tiếng, biết Mục Lương quyết định chuyện gì là nhất định sẽ làm, cho nên không khuyên can nữa.

- Ừm.

Mục Lương ôn hòa mở miệng.

Hắn không muốn sống cô độc một mình mấy chục vạn năm, huống chi hiện tại có con trai và con gái là huyết nhục chí thân, hắn càng hy vọng người bên cạnh có thể sống sót cùng hắn.

Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt đỏ rực:

- Cần ta đi cùng ngươi không?

- Đúng vậy...

Đồ Tư Lệ Na mím môi, gật đầu một cái nói:

Mục Lương hỏi dứt khoát.

- Bởi vì chuyện Đảo Thất Lạc?

Đồ Tư Lệ Na đi vào thư phòng, nhìn thấy nam nhân ngồi sau long ỷ, ánh mắt từ tâm thần bất định biến thành kiên định.

Mục Lương mới đồng ý một tiếng thì cửa phòng đã bị đẩy ra.

Ngoại trừ chuyện đó ra, hắn còn muốn tham gia tiệc đầy tháng của con trai, đây là chuyện không thể bỏ lỡ.

- Tốt.

Hồ Tiên gắng gượng nở một nụ cười.

Rất nhanh, đội xe ra ngoài đã trở về cung điện Khu Vực Trung Ương, Hồ Tiên đi xem con gái một chút sau đó vội vã đi lo liệu chuyện điện thoại di động ma huyễn.

Mục Lương thì trở lại thư phòng, vừa ngồi xuống thì cửa phòng đã bị người gõ.

- Cộc cộc cộc -

Cửa thư phòng bị gõ, giọng nói của nữ nhân truyền vào trong phòng.

Đồ Tư Lệ Na thấp thỏm chờ đợi, cho đến khi trong thư phòng truyền ra giọng nói của Mục Lương thì cô mới đẩy cửa mà vào.

- Vào đi.

Trước khi đến Đảo Thất Lạc, hắn muốn đảm bảo việc sản xuất điện thoại di động ma huyễn trở nên ổn định, đồng thời mở ra chức năng mua sắm, hoàn thiện hệ thống giao hàng hậu cần và các việc khác nữa, cho nên một chốc một lát là không thể rời đi.

- Yên tâm đi, trong khoảng thời gian ngắn ta sẽ không rời khỏi vương quốc, nhanh nhất cũng phải chờ công năng mua sắm trực tuyến khai phát ra mới có thể đi.

Mục Lương vỗ vỗ tay của cô gái đuôi hồ ly, trấn an nói:

Hồ Tiên im lặng, cô đúng là không thể bỏ xuống con gái, đây là trách nhiệm của người làm mẹ.

- Từ Từ sẽ cần ngươi hơn.

Mục Lương lắc đầu, dịu dàng nói:

Cô không khỏi hỏi:

- Hai đứa trẻ của ngươi đều đã sinh ra, chuyện quan trọng hẳn là đã làm xong rồi, khi nào đi Đảo Thất Lạc?

- Ngươi rất gấp à?

Mục Lương hỏi ngược lại.

-...

Đồ Tư Lệ Na há miệng.

Trong khoảng thời gian này, cô sống rất phong phú, chạy qua lại trường học và Khu Vực Trung Ương, còn thỉnh thoảng đi du lịch khắp các Vệ Thành, nói thật thì chấp niệm đối với việc đi Đảo Thất Lạc đã nhẹ hơn không ít, nhưng cô lại nhất định phải trở về đó.

Đảo Thất Lạc là chấp niệm của cha mẹ, cô phải đi xem, huống chi đó là tổ địa của Thần tộc.

- Ta phải đi Đảo Thất Lạc một chuyến.

Vẻ mặt của Đồ Tư Lệ Na trở nên kiên định.

- Ở vương quốc Huyền Vũ không sống tốt lắm à?

Mục Lương lại hỏi lần nữa.

Mười ngón tay của hắn giao nhau, bình thản nói:

- Ở đây, ngươi không cần lo lắng quy tắc thiên địa chế tài, sẽ không chết ở tuổi 50.

- Nơi đây rất tốt, nhưng ta phải đi Đảo Thất Lạc một chuyến.

Đồ Tư Lệ Na nhấn mạnh từng chữ từng câu.

- A.

Mục Lương hơi nhướng mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận