Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1074: Có Thể Nghĩ Cách Bắt Một Cô Hầu Gái Về

- Nếu đến, có thể nói cho ta biết, ta có cách giải trừ cấm chế của đại trưởng lão với cô ấy.

Gia Lạc nói một cách dịu dàng.

- Được.

Đôi mắt đen của Mục Lương sáng lên.

- Đi đây.

Gia Lạc xoay người rời đi.

Sau khi nàng vừa rời đi, thành yến cũng sắp kết thúc, nồi đĩa trên bàn đều bị ăn sạch trơn.

- Ợ.

- Mục Lương các hạ, đa tạ đã chiêu đãi.

Hắc Thủy ợ một cái, nhoẽn miệng dùng ngón tay xỉa răng.

- Mục Lương các hạ, hào phóng quá!

Hải Điệp giơ ngón cái ra, ấn tượng của cô đối với Mục Lương đã được cải thiện đáng kể.

Mắt Bạch Trạch hơi sáng lên, hắn nhoẽn miệng, im lặng không nói.

Khóe miệng của anh nhếch lên, nhàn nhạt hỏi:

- Các vị ăn no rồi nhỉ?

- No rồi!

Hắc Thủy nhanh nhảu hô lên đầu tiên.

- Đây là lần đầu tiên ta được ăn ngon như vậy.

- Không thể không nói, chuyến này đến thành Huyền Vũ rất đáng.

-...

Mọi người bắt đầu bàn luận, họ đều có ấn tượng tốt về Mục Lương.

Trong góc, ba anh em Lệ Ngõa Cương sờ sờ vào cái bụng căng phồng của mình, với vẻ mặt mãn nguyện.

- Đại ca, đồ ăn ở đây ngon thật đó.

Lệ Ngõa Cương ngưỡng mộ nói.

- Khi đi, có thể nghĩ cách bắt một cô hầu gái về không, để ngày nào cô ấy cũng nấu ăn cho chúng ta.

Lệ Ngõa Khương nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào Vệ Ấu Lan ở cách đó không xa.

- Ý kiến hay.

Mắt của Lệ Ngõa Chương sáng lên, ba anh em đồng loạt nhất trí.

………..

- Mọi người về nghỉ ngơi cho tốt đi. Buổi đấu giá chín giờ sáng ngày mai sẽ được tổ chức.

Mục Lương nói bằng giọng rõ ràng:

- Địa điểm tổ chức là đại hội trường trong Nội thành, đồng thời hội nghị Thánh địa cũng sẽ được tổ chức ở đó.

- Đại hội trường ở đâu?

Hắc Thủy hỏi với một giọng ngây thơ.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Lúc đó sẽ có quản gia dẫn các ngươi đi.

- Thế thì tốt.

Hắc Thủy không nhịn được ợ lên một lần nữa.

Mục Lương nhắc nhở:

- Trước lúc đó, hi vọng các vị có thể đổi tinh thạch thành đồng Huyền Vũ, thuận tiện cho buổi đấu giá diễn ra nhanh chóng.

- Không đổi không được sao?

Có người trầm giọng hỏi.

- Không phải là không thể, nhưng sử dụng đồng Huyền Vũ sẽ tiện hơn.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng giải thích:

- Vật phẩm bán đấu giá lần này có tới năm mươi món. Nếu lãng phí thời gian để đếm tinh thạch hung thú, sợ là một ngày là không đủ.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Đừng lo, khi các ngươi rời khỏi, những đồng Huyền Vũ chưa dùng hết có thể đến ngân hàng đổi lại thành tinh thạch hung thú.

Lời này của anh đã giải tỏa được sự lo lắng của mọi người.

- Ta tin tưởng Mục Lương các hạ.

Kim Phượng đưa tay vén tóc mai lên.

Ái Nhĩ gật đầu đồng ý, nhận xét:

- Ừm ừm, Mục Lương các hạ là một người nói lời giữ lời!

Kim Du Sa mím đôi môi hồng hào của mình, thành chủ của cô có giao dịch với thành Huyền Vũ, nền tảng của sự tin tưởng mới vừa thiết lập. Lời nói của Ái Nhĩ và Kim Phượngkhiến các thành chủ khác ngạc nhiên, họ cũng đang suy đoán mối quan hệ của hai người này với Mục Lương.

- Thời gian không còn sớm nữa, các vị quay về nghỉ ngơi sớm đi.

Mục Lương nhẹ giọng nói.

- Được.

Ánh mắt Kim Phượng khẽ động, sau đó xoay người rời đi.

Hắc Thủy đảo mắt, lấy đi nửa khúc ngô còn lại trên mặt bàn.

- Đi tặng cho Kim Phong, Tố Cẩm và Ái Nhĩ một phần trà Tinh Thần.

Mục Lương thì thào.

Anh bảo các đại thành chủ đi đổi tinh thạch thành tiền, là để cải thiện tính lưu thông của đồng Huyền Vũ, khiến nhiều người biết đến đồng Huyền Vũ hơn.

Đám người Kim Phong, Ái Nhĩ lên tiếng giúp đỡ, nên đáp lại phép lịch sự.

- Ta hiểu rồi.

Nguyệt Thấm Lan trầm ngâm đáp lại. Tố Cẩm dừng lại, rồi đi thẳng về phía Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên đồng thời liếc mắt, cảnh giác nhìn chằm chằm Tô Cẩm.

- Mục Lương các hạ, có rảnh không?

Tố Cẩm đứng im trước Mục Lương. Công việc hằng ngày của anh không ổn định, anh bình tĩnh hỏi:

- Có chuyện gì?

- Muốn xin các hạ dạy cho ta thư pháp, ta sẽ trả tiền.

Tố Cẩm nhấn mạnh hai từ cuối cùng.

Mục Lương sững sờ, thản nhiên nói:

- Một giờ năm vạn tinh thạch hunh thú trung đẳng sơ cấp.

- Được.

Tố Cẩm đồng ý.

Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên nhìn nhau, đồng thanh nói:

- Mục Lương, bọn ta cũng muốn học thư pháp.

- Vậy thì cùng học đi.

Mục Lương mỉm cười, nhìn thấu suy nghĩ của hai cô gái này.

Tố Cẩm cũng không phản đối.

-...

Trong lòng Bạch Ngọc cảm thấy đúng là hết nói nổi với Tố Cẩm này.

Tốn nhiều tinh thạch hung thú như vậy, sao không yêu cầu dạy riêng đi chứ?

- Có sắc tâm mà không có gan...

Bạch Vũ thì thào một câu.

Tô Cẩm nheo mắt hỏi:

- Nói cái gì?

- Không có gì.

Bạch Vũ ra vẻ nghiêm túc.

- Ngươi trở về trước đi.

Tố Cẩm nhàn nhạt nói.

- Được...

Bạch Vũ gật đầu, xoay người rời đi.

- Đúng là no thật!

Bên ngoài cung điện, Kim Phượng che miệng ợ hơi, đứng trên tầng tám Trung Ương tận hưởng cảnh đêm ở thành Huyền Vũ.

Cô ngẩng đầu nhìn lên phía trên, tán cây to lớn che kín bầu trời đêm, từng chiếc lá như tỏa ra ánh sáng lấp lánh giống như những vì sao.

- Cảm thấy không khí ở thành Huyền Vũ cũng trở nên trong lành dễ chịu hơn nhiều.

Kim Phượng cảm thán.

Khi những người khác đã đi hết, cô mới chậm rãi đi đến thang vận chuyển.

Khi cô quay trở lại tầng một, từng tòa nhà đều đã bật sáng đèn, có bóng người đang đi lại trong đó.

- Bây giờ đến ngân hàng, đổi tinh thạch thành đồng Huyền Vũ trước đã.

- Đi đi, đi bây giờ luôn.

-...

Két…

Cánh cửa bị đẩy ra, nhiều người xách túi da thú bước ra khỏi cao địa.

Khóe môi Kim Phượng nhếch lên, trong lòng thầm bái phục tầm nhìn xa của mình, đổi tinh thạch hung thú thành đồng Huyền Vũ trước, có thể thuận tiện mang theo bên mình.

Cô quay trở lại tòa nhà và nằm trên ghế sofa đánh một giấc.

- Ăn nhiều quá, cả người muốn lười thây ra rồi.

Kim Phượng ngáp một cái, nhắm đôi mắt xinh đẹp lim dim chìm vào giấc ngủ.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Sắc trời càng ngày càng tối, đã ba giờ sáng.

Kim Phượng nằm trên ghế sô pha run lên, đôi môi hồng mọng nhấp nháp vài cái, rồi từ từ mở mắt ra.

- Sao lại ngủ quên thế này.

Kim Phượng đưa tay lên lau nước miếng chảy ra ở khóe miệng. Cô đứng dậy, mơ hồ nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh sao đang chiếu xuống.

Cô đẩy cửa bước ra ngoài...

Trà Thụ Tinh Thần đang thi triển lĩnh vực Tinh Thần, hàng vạn ánh sao đang bao phủ lấy toàn bộ thành Huyền Vũ.

- Thật là đẹp.

Ái Nhĩ ngước nhìn và thốt lên đầy ngưỡng mộ.

Xung quanh rất yên tĩnh, cô bước lên mép cửa sổ, uyển chuyển nhảy lên đỉnh tòa nhà, lặng lẽ chiêm ngưỡng Trà Thụ Tinh Thần đang phát sáng. Đây không phải là lần đầu tiên cô nhìn thấy lĩnh vực Tinh Thần, chỉ là mỗi lần thấy đều khiến cô có một cảm giác xúc động.

Thời gian chậm rãi trôi qua, lĩnh vực Tinh Thần tan biến, bầu trời lại tối sầm lại.

- Lại mất rồi.

Kim Phượngthở dài.

Cô xoay người định đi xuống lầu, phía xa xa xuất hiện một tia sáng đỏ ở chân trời.

Kim Phượngkhựng lại, đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ kinh ngạc, sững sờ nhìn về hướng thành ngoại.

- Trăng Máu sắp đến rồi!

Môi của cô khẽ run lên.

Những ánh sáng đỏ xuyên qua phần không bị che khuất của tán cây, trong chốc lát, thành Huyền Vũ đã được bao phủ bởi một tầng ánh sáng đỏ.

- Thuỷ triều Hư Quỷ sắp đến rồi.

Sắc mặt của Kim Phượng ngưng trọng, sắc đỏ trên bầu trời càng lúc càng đậm. Cô vội vàng xuống lầu, chạy đến thang vận chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận