Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1769: Chiến Đấu Ác Liệt



Ầm ầm ~~~

Nàng thi triển toàn bộ năng lực thức tỉnh, với sự cường hóa do khôi giáp Lôi Đình mang tới, khu vực xung quanh một trăm mét trở thành một biển sấm sét.

Nắm đấm của La Mễ Thản rơi xuống người Cầm Vũ nhưng lại bị khôi giáp ngăn trở một nửa lực đạo, tuy nhiên nó cũng đã khiến cô phải hộc máu, cơ thể bay ngược ra ngoài.

Có điều một quyền này lại giúp cô tránh thoát trường mâu của Đại Kỵ Sĩ Trưởng.

Ầm ầm ~~~

La Mễ Thản đánh trúng Cầm Vũ nhưng cũng bị biển sấm sét nuốt chửng.

- A ~~~

Sấm sét xuyên thủng cơ thể của hắn, ý thức của hắn có chút hốt hoảng, cơ thể tiến vào trạng thái tê liệt.

Kỵ Sĩ trưởng càng thê thảm hơn, hắn hộc máu ngã xuống đất không gượng dậy nổi, bộ giáp Thép Tím trên người còn có tai sét nhảy nhót.

- Khụ khụ ~~~

- Ta thắng rồi.

Cầm Vũ lảo đảo đứng lên, máu tươi chảy xuống từ khóe miệng.

………..

Khi Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan đi tới hoàng cung thì vừa vặn nhìn thấy Kỵ Sĩ Trưởng ngã xuống đất không gượng dậy nổi, xung quanh đã biến thành đất khô cằn.

- Xem ra chúng ta tới chậm rồi, không giúp một tay được.

Hi Bối Kỳ tiếc nuối nói.

- Chị Cầm Vũ, ngươi có sao không?

Nguyệt Phi Nhan vội vàng hạ cánh và đỡ Cầm Vũ đang lảo đảo.

Cô ăn một quyền của quốc vương Lan Lư Ba cho nên bị nội thương, ngũ tạng lục phủ trong cơ thể có chút lệch vị trí.

- Ta không sao.

Dứt lời, khóe miệng của Cầm Vũ lại chảy máu.

Nguyệt Phi Nhan cấp bách nói:

- Nhưng dáng vẻ này không giống như là không có chuyện gì nha.

Cô vội vàng lấy ra bí dược chữa thương tốt nhất từ trong ma cụ không gian rồi đặt bên môi Cầm Vũ, tiếp đó rót trọn bình bí dược chữa thương vào miệng cô ấy.

Sau khi uống xong bí dược chữa thương thì sắc mặt Cầm Vũ đã khá hơn một chút, không còn hộc máu nữa.

- Khụ khụ khụ...

Thân thể La Mễ Thản run một cái, khí huyết trong người lại dâng trào để cho thân thể nhanh chóng khôi phục, máu chảy từ vết thương ở ngực cũng dừng lại.

Cầm Vũ lạnh lùng nhìn hắn ta, muốn tiến lên tái chiến.

- Chị Cầm Vũ, để ta tới đi.

Nguyệt Phi Nhan ngăn cản cô, lấy ra quạt Chu Tước rồi phóng lên trời.

Cô thi triển năng lực thức tỉnh, bắt đầu vung vẩy quạt Chu Tước trong tay, ngưng kết ra một quả cầu lửa và đập về phía La Mễ Thản.

- Ma Pháp Sư hệ Hỏa!

Tròng mắt La Mễ Thản co vào, chật vật né tránh.

Hi Bối Kỳ hô lớn một tiếng:

- Ta cũng tới hỗ trợ.

Cô lấy vũ khí từ trong ma cụ không gian rồi vỗ cánh xông lên trước.

Một cuộc chiến mới bắt đầu, mặc dù thực lực của cô gái Ma Cà Rồng và cô gái tóc đỏ không mạnh bằng Cầm Vũ, nhưng hai người lại biết bay, điều này khiến cho La Mễ Thản vốn dĩ đang bị thương chật vật không thôi.

Ở bên ngoài vùng đất khô cằn, cơ thể công tước Mạch Tang co giật, hắn bị sấm sét bổ trúng ba lần, suýt nữa thì toi mạng già.

Hắn là Ma Pháp Sư, không có cơ thể cường tráng và khí huyết hùng hậu giống Kỵ Sĩ, bị sấm sét bổ trúng ba lần đã là mức cực hạn mà cơ thể hắn có thể tiếp nhận.

Cổ họng công tước Mạch Tang co giật, sau khi hai chân khôi phục tri giác thì hắn lập tức xoay người, muốn thừa dịp này bỏ trốn.

Giọng nói lạnh lùng của Cầm Vũ vang lên:

- Nếu còn dám tiến thêm một bước nữa thì ta sẽ bổ đầu của ngươi ra.

Cơ thể công tước Mạch Tang cứng đờ, sắc mặt hắn âm trầm thu lại bước chân.

Cầm Vũ cất bước tới, quanh người vẫn còn sấm sét lượn lờ, có thể bổ về phía công tước Mạch Tang bất cứ lúc nào.

Công tước Mạch Tang xoay người lại nhìn về phía Cầm Vũ, lạnh giọng hỏi:

- Ta và các hạ không oán không cừu, rốt cuộc ngươi muốn làm gì.?

Hắn muốn kéo dài thời gian, hy vọng Kỵ Sĩ Trưởng mau chóng tỉnh táo lại hoặc La Mễ Thản giải quyết xong cô gái Ma Cà Rồng và Nguyệt Phi Nhan.

Nhưng Cầm Vũ không có cho hắn ta cơ hội đó.

- Ta sẽ không giết ngươi.

Cô giơ ngón tay lên, một tia sấm sét thoáng qua, đánh trúng huyệt thái dương của công tước.

Con ngươi của công tước Mạch Tang co vào, ý thức bắt đầu mơ hồ, cả người tê dại.

Cầm Vũ dùng tơ nhện trói công tước Mạch Tang thành bánh chưng, lại phá khớp hàm của hắn ta, đề phòng hắn ta đọc chú ngữ lúc tỉnh lại.

Sau khi làm xong những thứ này thì cô mới nhìn về phía vùng đất khô cằn, cuộc chiến vẫn đang tiếp diễn, sức chiến đấu của cô gái Ma Cà Rồng và cô gái tóc đỏ rất mạnh, hai người phối hợp ăn ý, đánh La Mễ Thản bại lui liên tục.

- Các ngươi đều đáng chết!

La Mễ Thản giận điên lên, nhìn cô gái tóc đỏ và cô gái Ma Cà Rồng trên không trung mà khoé mắt muốn nứt ra.

Nguyệt Phi Nhan hừ một tiếng, khinh thường nói:

- Hừ, đừng đứng đó mà nói mạnh miệng, có gan thì ngươi đi lên đánh ta.

- Đúng vậy, ngươi lên đây đánh ta này.

Hi Bối Kỳ khoanh hai tay trước người nói.

Trên không trung, Mục Lương trong trạng thái ẩn thân co rút khóe miệng, nghĩ thầm lần này quốc vương Lan Lư Ba thật sự muốn bị tức chết.

- A!!

La Mễ Thản gầm thét liên tục, hắn hơi co người ngồi xổm xuống rồi dùng hết toàn lực nhảy lên, nhưng vì chịu ảnh hưởng của trọng lực nên chỉ có thể phóng lên cao mấy trăm mét.

- A, hắn thật sự bay lên kìa.

Nguyệt Phi Nhan giật mình, vội vàng vỗ cánh trên khôi giáp Chu Tước để tránh né.

La Mễ Thản đưa tay ra nhưng vẫn không với tới hai người kia, lực đạo xông lên tan hết, cơ thể lại rơi xuống đất.

- Ngay bây giờ!

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Phi Nhan sáng lên, quơ múa quạt Chu Tước càng thêm hăng say.

La Mễ Thản ở trên không trung không cách nào tránh né, chỉ có thể ăn vài quả cầu lửa cực lớn, toàn thân đau nhức kịch liệt.

- Như vậy mà còn chưa chết sao?

Hi Bối Kỳ bĩu môi.

Nguyệt Phi Nhan tức giận nói:

- Hắn là cao thủ cấp 9, cho dù bị trọng thương thì cũng không chết dễ dàng như vậy đâu.

- Ngươi không nói ta cũng quên mất hắn là cao thủ cấp 9.

Hi Bối Kỳ nói với giọng điệu tức chết người không đền mạng.

- Các ngươi….!

La Mễ Thản đột nhiên phun ra một búng máu lớn, tinh thần cả người trở nên uể oải.

- A, hắn hộc máu rồi?

Trên mặt Hi Bối Kỳ lộ vẻ ghét bỏ.

Nguyệt Phi Nhan cũng lên tiếng phê bình:

- Quá yếu.

-...

Cầm Vũ nghe xong đều cảm thấy cạn lời.

La Mễ Thản sắp tức điên rồi, nhưng hắn lại không còn sức phản kháng, đã sắp kiệt lực.

Khi Tô Lâm Y Tư và Trương thúc đến chỉ thấy La Mễ Thản gắng gượng đứng trên mặt đất khô cằn, cơ thể lung lay muốn ngã.

- Trận chiến kết thúc rồi sao?

Trương thúc lạnh giọng nói.

Tô Lâm Y Tư vừa nhìn thấy La Mễ Thản thì đôi mắt lập tức đỏ bừng.

- La Mễ Thản!

Cô nghiến răng nghiến lợi phun ra ba chữ này.

La Mễ Thản quay đầu nhìn lại và nhận ra Tô Lâm Y Tư, phiền muộn nói:

- Tô Lâm Y Tư, quả nhiên là ngươi.

- Ta muốn mạng của ngươi!

Lửa hận thù xông lên đầu Tô Lâm Y Tư, nàng lao thẳng về phía quốc vương Lan Lư Ba.

Bạn cần đăng nhập để bình luận