Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1048: Ta Cũng Mệt Nhọc Rồi, Ngủ Cùng Ta Nhé?

Nhìn thấy tinh linh Trà Thụ Tinh Thần gật đầu, anh nghiêng đầu suy nghĩ, ngón tay ngưng tụ ra nguyên tố sinh mệnh, đưa đến trước mặt cô bé.

- A a a…

Đôi mắt như ngọc lục bảo của Tinh linh Trà Thụ Tinh Thần sáng lên, cô bé ôm ngón tay anh, há miệng mút vào, nuốt nguyên tố sinh mệnh vào trong bụng.

Mục Lương lộ ra vẻ mặt giật mình:

- Quả nhiên, nó dùng nguyên tố sinh mệnh làm thức ăn.

Anh suy đoán, Linh Nhi dựa vào nguyên tố sinh mệnh mới sinh ra, cũng có nghĩa là cần nguyên tố sinh mệnh để duy trì cuộc sống.

- Ư a ư a…

Linh Nhi ăn rất ngon miệng, cái bụng như không có đáy, mãi đến khi ăn hết tất cả nguyên tố sinh mệnh của Mục Lương, cô mới thỏa mãn buông tay anh ra.

Cả người cô bé sáng lên hào quang màu xanh biếc, thân thể lấy tốc độ mắt thường cũng thấy được lớn lên một vòng, đôi cánh trong suốt ở sau lưng cũng trở nên lớn hơn.

Mục Lương ngạc nhiên nhìn tinh linh Trà Thụ Tinh Thần, vốn dĩ thân thể cô bé chỉ có kích thước khoảng một bàn tay, hiện tại đã lớn bằn hai bàn tay, tốc độ trưởng thành nhanh kinh người.

- A a a

Linh Nhi hưng phấn vỗ cánh bay lên, vòng quanh đầu Mục Lương vài lần, hiển nhiên cô đang rất vui vẻ. Cô bay một lúc, cảm thấy mệt mỏi, mới rơi xuống đầu Mục Lương nghỉ ngơi.

- Ha ha, còn nặng hơn một chút so với trước.

Anh cười vang nói.

Biểu tình hưng phấn trên mặt tinh linh Trà Thụ Tinh Thần biến đổi, khuôn mặt nhỏ nhắn trừng mắt nhìn Mục Lương.

Anh khẽ nhếch miệng, còn nhỏ như vậy đã chú ý tới cân nặng của mình sao?

- Ta đùa thôi mà, đừng tức giận.

Anh nâng tay vỗ đầu tinh linh Trà Thụ Tinh Thần. Cô bé lảo đảo một cái, đáng yêu ngồi sụp xuống trên mặt bàn.

- Ha ha ha ha!

Mục Lương cười sáng khoải, bộ dáng đáng yêu ngốc nghếch của tinh linh Trà Thụ Tinh Thần nhìn rất thú vị.

- A a a

Cô bé vội vàng đứng lên, cô đưa hai tay nhỏ bé ra chống vào hông.

- Hừ!

Cô đáng yêu hừ một tiếng, thân thể hóa thành một đoàn ánh sáng xanh biếc biến mất không thấy.

- Giận rồi sao?

Mục Lương ngừng cười, nhưng khóe miệng anh vẫn cong lên.

Ken két… Cửa thư phòng bị đẩy ra, Nguyệt Thấm Lan với dáng đi tao nhã, ung dung tiến vào.

- Chuyện gì khiến cho ngươi vui vẻ như vậy?

Cô tò mò hỏi.

- Linh Nhi vừa mới đến đây, con bé khiến ta rất buồn cười.

Mục Lương thuận miệng giải thích một câu. Nguyệt Thấm Lan nhìn quanh thư phòng một vòng, nhưng không nhìn thấy tinh linh Trà Thụ Tinh Thần.

- Trong phạm vi bao phủ của Lĩnh Vực Tinh Thần, cô ấy có thể tùy thời xuất hiện cũng như rời đi.

Mục Lương nhìn ra sự nghi hoặc của người phụ nữ tao nhã, nên giải thích một câu.

- Như vậy sao...?

Nguyệt Thấm Lan lộ ra ánh mắt ngạc nhiên, sau đó cô chớp chớp con ngươi xanh nước biển và ngồi xuống.

- Muộn quá rồi, sao ngươi còn chưa ngủ?

Mục Lương vươn tay ra kéo tay người phụ nữ tao nhã.

- Ta đã muốn ngủ rồi, nhưng vừa nghe thấy tiếng cười của ngươi, lại muốn tới đây nhìn một chút!

Nguyệt Thấm Lan ôn nhu giải thích.

- Aha!

Mục Lương ngáp một cái, ôn hòa nói:

- Ta cũng mệt nhọc rồi, ngủ cùng ta nhé?

-.....

Đôi mắt Nguyệt Thấm Lan hơi hơi run run, đang muốn nhếch môi đỏ mọng.

Nhưng cô còn chưa kịp nói lời từ chối, đã bị Mục Lương cắt ngang, anh lập tức ôm lấy người cô, đi về hướng phòng nghỉ.

…………..

Trời tờ mờ sáng, Chuông Huyền Vũ bị gõ vang bảy lần.

Khu vực Trung Ương tầng bảy, bên trong Xưởng Đóng Tàu, Già Lạc lại thức cả đêm, bận rộn qua lại trên phi thuyền vận chuyển, cùng bận rộn với cô còn có Lê Nhã với Lê Tuyết.

- Di chuyển khối tài liệu bên cạnh lên một chút.

Già Lạc giơ tay nhắc nhở.

- Là nơi này sao?

Lê Tuyết đưa tay chỉ khối tài liệu hung thú trên đỉnh đầu.

Đây là một khối tài liệu hung thú chín màu, đã được Già Lạc xử lý bằng năng lực của mình, nó được dung hợp giữa lân giáp Kỳ Nhông Chín Màu và tài liệu hung thú khác.

- Ừ, nhích lên trên một chút.

Già Lạc gật đầu đáp.

Lê Tuyết làm theo, giơ tay đẩy tài liệu hung thú chín màu lên trên hơn mười centimet.

- Được rồi, tạm thời cố định lại.

Già Lạc vội vàng kêu dừng.

Lê Tuyết nghe lời làm theo, dùng tơ nhện cố định nó trên thân phi thuyền vận chuyển.

Một bên khác, Lê Nhã cũng đang cố định tài liệu hung thú, muốn dán đầy mặt bên ngoài phi thuyền vận chuyển.

Già Lạc nhìn phi thuyền vận chuyển đã bị tài liệu hung thú chín màu bao trùm hơn chín phần, lúc này mới hài lòng gật đầu một cái.

- Rất tốt, hôm nay chắc có thể hoàn thành việc cải tạo.

Cô nhẹ giọng lẩm bẩm.

Việc cải tạo phi thuyền vận chuyển lần này có sự hỗ trợ của các Linh Khí sư Trung cấp khác, hơn nữa phải gọi thêm hơn mười tên Linh khí sư Sơ cấp làm trợ thủ, làm một ít chuyện trong khả năng.

Trong thời gian thành Huyền Vũ dừng lại ở thành Bắc Hải, thông qua việc chiêu mộ, Xưởng Chế Tạo Linh Khí đã tuyển thêm được ba tên Linh Khí sư Trung cấp.

Vì để việc cải tạo phi thuyền vận chuyển mau chóng hoàn công, Mục Lương đã phân phó cho tất cả bọn họ tới giúp Già Lạc, đẩy hiệu suất lên đến mức cao nhất.

Sau khi Hội Nghị Thánh Địa kết thúc, phi thuyền còn phải bay tới căn cứ trung chuyển để vận chuyển hàng hóa giao dịch.

Già Lạc chỉ huy mọi người làm việc, trên mặt đã hiện lên sự mệt mỏi.

Đã ba ngày cô không có chợp mắt, gần như toàn bộ thời gian đều ngâm mình trong Xưởng Đóng Tàu, giải quyết đủ loại nan đề về việc cải tạo phi thuyền vận chuyển.

- Đại nhân Già Lạc, ngài có muốn nghỉ ngơi một chút không?

Lê Nhã quan tâm hỏi.

Già Lạc lắc đầu, đôi mắt màu xanh da trời lóe sáng, hưng phấn nói:

- Không cần, chờ làm xong nốt hôm nay rồi nghỉ ngơi cũng không muộn.

Cô nóng lòng muốn nhìn thấy phi thuyền vận chuyển sau khi cải tạo thành công, nếu nó có thể thuận lợi thực hiện hiệu quả ẩn thân thì cô mới có thể yên tâm đi ngủ.

- Đừng để cơ thể suy sụp.

Giọng nói của Mục Lương truyền đến.

Già Lạc quay đầu nhìn lại, anh mặc một thân áo trắng đi tới.

- Thành chủ đại nhân, chào buổi sáng.

Già Lạc cười chào hỏi.

- Chú ý cơ thể.

Mục Lương đưa tay ra, nguyên tố sinh mệnh vừa mới khôi phục được chút ít bao phủ lên trên người cô gái tóc xanh.

Đông~

Thân thể của Già Lạc khẽ run rẩy, cô không kìm chế được mà kêu một tiếng khiến Lê Nhã và Lê Tuyết đồng thời quay đầu nhìn lại.

Gương mặt xinh đẹp của Già Lạc ửng đỏ, lúc này cơ thể của cô thoải mái cực kỳ, sự mỏi mệt tiêu tan không còn một mống.

- Cảm giác thế nào rồi?

Mục Lương mỉm cười hỏi.

- Không mệt một chút nào.

Già Lạc tươi cười như hoa nói.

- Khi nào công việc hôm nay kết thúc, tốt hơn là ngươi nên nghỉ ngơi cho tốt.

Mục Lương ôn hòa dặn dò.

- Ta biết rồi.

Già Lạc cười khẽ đáp.

Cô ngước mắt nhìn về phía phi thuyền vận chuyển, ưu nhã nói:

- Thành chủ đại nhân tới đây để tuần tra công tác sao?

- Có thể coi là như vậy.

Mục Lương cười nói, cất bước đi tới trước, anh muốn đến gần quan sát những khối tài liệu hung thú chín màu kia.

Anh giơ tay sờ soạng, bề mặt của tài liệu hung thú chín màu sáng bóng và trơn mượt như là mặt kính, không còn cảm giác giống như lúc chạm vào Kỳ Nhông Chín Màu nữa.

Mục Lương có chút tò mò, không biết hiện giờ Kỳ Nhông Chín Màu thế nào rồi? Có khi nào mảnh vảy đã bị lột sạch không?

DG: Cầu kim phiếu, các đạo hữu đi ngang qua đây, ai có kim phiếu thì đẩy kim phiếu, ai có tử linh thạch thì ủng hộ tử linh thạch, ai không có kp và tlt thì để lại 1 tim và bình luận để team mình có đọc lực dịch tiếp nha. Cảm ơn các đạo hữu nhiều lắm <3 <3 <3
Bạn cần đăng nhập để bình luận