Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 551: Thương Lượng Tiền Chuộc

- Cái gì!
Phong Vũ ngạc nhiên hỏi:
- Thành Huyền Vũ các ngươi có Linh Khí Sư cao cấp?
- Đương nhiên rồi.
Hồ Tiên kiêu ngạo nâng cằm lên.
- Thành Huyền Vũ có Linh Khí Sư cao cấp... Già Lạc đang ở thành Huyền Vũ à?
Phong Vũ đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Mục Lương.
- Già Lạc là ai?
Đôi mắt đen của anh lấp lóe, vị Già Lạc kia cũng là Linh Khí Sư cao cấp?
- Các ngươi không biết Già Lạc sao?
Phong Vũ hơi híp mắt, bày ra vẻ mặt các ngươi đang nói dối.
Hồ Tiên nghiêng người tới trước, trầm giọng hỏi:
- Ta đã nghe được cái tên này hai lần, rốt cuộc thì vị Già Lạc này là ai?
- Một tên phản đồ của thành Tương Lai mà thôi.
Phong Vũ trả lời một cách qua loa lấy lệ.
Trong lòng của lão vẫn còn nghi ngờ, cho rằng Hồ Tiên và Mục Lương đang diễn trò nhằm che giấu việc Già Lạc đang ở tại thành Huyền Vũ.
Phong Vũ chuyển đề tài:
- Ta rất muốn biết Linh Khí Sư cao cấp của thành Huyền Vũ các ngươi là ai?
- Mục Lương chính là Linh Khí Sư cao cấp, cho nên chúng ta có thể tự chế tạo Linh khí.
Hồ Tiên nhẹ nhàng đáp.
- Các hạ là Linh Khí Sư cao cấp?
Phong Vũ ngạc nhiên, đôi mắt trợn tròn, đáy mắt toàn là bốn chữ không thể tin được.
Linh Khí Sư cao cấp trẻ tuổi như vậy?
Mục Lương chống cằm bằng một tay, bình tĩnh nói:

- Chế tác linh khí không khó.
Phong Vũ lập tức nghẹn họng, suýt nữa thở không nổi.
Chế tác linh khí cao cấp không khó?
Lão suýt chút nữa chửi ầm lên, nếu chế tác linh khí cao cấp đơn giản như đối phương nói, như vậy thành Tương Lai cũng sẽ không chỉ có hai vị Linh Khí Sư cao cấp.
Cho dù là người chế tác linh khí có kinh nghiệm phong phú như lão thì cũng phải rất lao lực khi chế tác linh khí cao cấp, tỉ lệ thất bại cao tới bảy mươi phần trăm.
- Mười vạn viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, thành Tương Lai các ngươi có thể lấy ra được.
Mục Lương nói với giọng điệu chắc chắn.
- Mục Lương các hạ, chúng ta có thể thay thế bằng tài liệu hung thú không?
Ánh mắt Phong Vũ lấp lóe.
Lão nhớ trong kho của Phủ Thành Chủ có rất nhiều tài liệu hung thú.
Tinh thạch hung thú có tác dụng lớn với thành Tương Lai, nếu ‘Thí Nghiệm Linh Khí Cơ Thể Người’ thành công, như vậy tinh thạch hung thú chính là nguồn năng lượng.
Mục Lương suy nghĩ một chút, ngước mắt nói:
- Sáu vạn khối tinh thạch hung thú, còn lại có thể thanh toán bằng tài liệu hung thú đồng giá.
Phong Vũ cắn răng trầm tư phút chốc, cuối cùng vẫn gật đầu đáp ứng.
- Được.
Dứt lời, trông lão như già hơn rất nhiều.
A Đát Trúc và Giả Lỗ liếc nhau, cục đá trong lòng rơi xuống, trưởng lão Chí có thể trở về mang ý nghĩa thành Tương Lai vẫn chưa xuống dốc.
Phong Vũ đứng dậy, khàn khàn nói:
- Vậy ta đi về trước chuẩn bị tinh thạch hung thú và tài liệu hung thú, buổi tối lại đến đón người.
- Hồ Tiên, tiễn khách.
Mục Lương phất tay.
- Vâng.
Hồ Tiên nhàn nhạt đứng dậy, đưa tay ra hiệu:
- Đi theo ta.
A Đát Trúc và Giả Lỗ đứng dậy, nhìn Mục Lương lần cuối sau đó quay người đi theo Hồ Tiên và Tứ trưởng lão.
- Tưởng tượng rất tốt đẹp, thực tế rất khiến cho người ta cảm thán.
Mục Lương cảm thán một tiếng.
Anh vốn cho rằng có thể lấy được mười vạn khối tinh thạch hung thú trong một lần, như vậy có thể tiến hóa thêm một con thú nuôi cấp 9, bây giờ lại chỉ ‘kiếm lời’ được sáu vạn tinh thạch hung thú.
Một vạn khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng có thể chuyển hóa thành một ngàn vạn điểm tiến hóa, đủ để tiến hóa thú nuôi từ cấp 7 lên cấp 8.
Mục Lương hơi suy nghĩ, nhìn giao diện thuộc tính bốn chiều, điểm tiến hóa chỉ có hơn bảy triệu điểm.
Sáu vạn tinh thạch hung thú có thể chuyển hóa thành 6000 vạn điểm tiến hóa.
Cộng thêm hơn bảy triệu điểm tiến hóa có sẵn, mà cấp 9 yêu cầu 1 ức điểm tiến hóa, như vậy anh chỉ cần 3000 vạn điểm nữa thôi.
Hô hô...
Phía trên bầu trời, gió thổi liên tục.
Ưng Lửa vỗ cánh, tốc độ lại tăng nhanh thêm mấy phần.
Ở sau lưng nó, Hi Bối Kỳ ngồi ở phía trước, nhìn mây mù màu xám phía dưới bị gió thổi vù vù lướt qua mà ngẩn người.
- Sắp đến thành Tương Lai rồi.
Nguyệt Phi Nhan đi tới bên cạnh thiếu nữ tóc vàng, ngồi xổm xuống.
- Có thật không?
Con mắt màu vàng óng của Hi Bối Kỳ sáng lên.
Cô nhớ cuộc sống ở thành Huyền Vũ, càng nhớ người nào đó hơn.
- Bối Kỳ, ngươi đang suy nghĩ gì đấy?
Nguyệt Phi Nhan đưa tay quơ qua quơ lại trước mặt cô gái Ma Cà Rồng.
Cô nghi ngờ hỏi:
- Làm sao lại đỏ mặt?
- Không có, không có nghĩ cái gì hết.
Ánh mắt của cô ấy né tránh.
- Ngươi có phải đã có người mình thích hay không?
Con mắt màu đỏ của Nguyệt Phi Nhan híp lại.
- Không có.
Hi Bối Kỳ lộ ra răng nanh, ngoài miệng cứng rắn nói, đáy lòng lại chột dạ.
- Có thật không?
Dáng vẻ của Nguyệt Phi Nhan lại mang theo vẻ khinh thường.
- Các ngươi đang nói chuyện gì vậy?
Âm thanh hồn nhiên truyền đến, Lý Tiểu Cốt bước lên từ phía sau hai người.
Cô ấy đại biểu thánh Dương thành đến thành Huyền Vũ ‘Thị Sát’, đi theo còn có hai tên hộ vệ cấp 4. Ngoại trừ chuyện đó, còn muốn giao dịch một nhóm hàng hóa trở về.
- Không có gì.
Hi Bối Kỳ vội vàng lên tiếng.
Ở thành Thánh Dương hai ngày, Lý Tiểu Cốt đã thành công kết thân với Hi Bối Kỳ, thường xuyên trò chuyện đủ thứ chuyện linh tinh.
- Ừm.
Lý Tiểu Cốt không thèm để ý đáp lại.
Cô chuyển lời hỏi:
- Sắp đến thành Huyền Vũ rồi sao?
- Sắp rồi.
Nguyệt Phi Nhan liếc về phía túi da thú Lý Tiểu Cốt treo ở eo, bên trong đựng tinh thạch hung thú.
- Leng keng leng keng...
Sau đó, cô lấy ra chuông, nhẹ nhàng lắc lư mấy lần, khoảng cách thời gian mỗi lần dài ngắn không giống nhau, là phát ra chỉ lệnh hạ xuống.
- Du du du !
Ưng Lửa gáy gọi vài tiếng, vỗ cánh bay về phía dưới, xuyên qua tầng mây dưới.
Hi Bối Kỳ đứng lên, nhìn về phương hướng nó đang lao xuống, một vùng đất hoang vu đập vào tầm mắt.
- Thành Huyền Vũ...
Nguyệt Phi Nhan lấy ra kính viễn vọng, đặt ở trước mắt nhìn về phía mặt đất.
- Đã tìm được chưa?
Hi Bối Kỳ hỏi.
- Vẫn chưa.
Nguyệt Phi Nhan dời kính viễn vọng ra khỏi mắt thuận miệng đáp.
- Đó là cái gì?
Lý Tiểu Cốt vẫn như cũ hiếu kỳ.
Nguyệt Phi Nhan giải thích nói:
- Một loại bảo vật có thể thấy được mọi thứ ở rất xa.
- Là Linh khí?
Lý Tiểu Cốt kinh ngạc hỏi.
- Không phải.
Nguyệt Phi Nhan thu ống nhòm lại, làm cho Lý Tiểu Cốt đang đưa ra tay, ngượng ngùng thu lại.
Ưng Lửa tiếp tục bay về phía trước.
Nửa giờ sau, đôi mắt của Hi Bối Kỳ sáng lên.
- Ta nhìn thấy Tiểu Huyền Vũ rồi.
Cô ấy hô to lên.
Hiện tại, Ưng Lửa cũng đang từ từ hạ xuống, bay tới gần thành Huyền Vũ.
- Cuối cùng cũng về đến nhà.
Nguyệt Phi Nhan đứng dậy.
- Đây là thành Huyền Vũ?
Lý Tiểu Cốt tay đặt trên bức tường lưu ly, đôi mắt xinh đẹp của cô ấy nhìn chằm chằm phía dưới, bị Rùa Đen khổng lồ hù dọa.
Mặc dù, cô từng nghe thiếu nữ Ma Cà Rồng nói qua, thành Huyền Vũ trở nên rất lớn, nhưng cũng không nghĩ tới lại là lớn như thế.
- Hì hì... Có phải bị làm giật mình hay không?
Hi Bối Kỳ cười đùa nói.
- Nó cũng trở nên quá lớn rồi.
Đôi môi màu hồng của Lý Tiểu Cốt mở lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận