Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 341: Thỏ Tai Lông Nhung

Cốc cốc cốc!
- Thành Chủ Đại Nhân.
Tiểu Mật gõ cửa.
- Vào đi.
Trong phòng truyền ra tiếng đáp ứng.
- Thành Chủ Đại Nhân.
Tiểu Mật đẩy cửa bước vào trong thư phòng.
Sau khi, cô bé nhìn thấy Mục Lương, vô thức đi chậm lại, sau đó dừng trước bàn đọc sách chừng một mét, rũ mắt cung kính hành lễ.
- Chuyện gì?
Mục Lương ngước mắt bình tĩnh hỏi.
- Ta mới vừa đi đưa trà cho tiểu thư Vưu Phi Nhi.
Tiểu Mật bắt đầu kể rõ đầu đuôi mọi chuyện.
Khuôn mặt của cô bé lộ ra vẻ lo lắng:
- Ta có chút không yên tâm, cho nên lại đây thông báo một tiếng với Thành Chủ Đại Nhân.
- Cô ấy không sao chứ?
Mục Lương cau mày.
Tiểu Mật do dự một chút, đáp:
- Thoạt nhìn không có việc gì, trước khi ta rời đi thì tiểu thư Vưu Phi Nhi vẫn còn tiếp tục nghiên cứu.
- Ta biết rồi.
Mục Lương chậm rãi gật đầu.
Nếu Vưu Phi Nhi còn có thể tiếp tục thí nghiệm, như vậy đã cho thấy cô ấy không có gì đáng lo ngại.
Có điều sự cố khi thực nghiệm không chỉ xảy ra mới một lần, cần phải có cách dự phòng.
Trong lòng của anh đã có dự định, ngước mắt tán dương:
- Ngươi làm rất tốt.
- Đây là việc nằm trong trách nhiệm của ta.
Đôi mắt của Tiểu Mật ánh lên sự vui mừng, Thành Chủ Đại Nhân khen mình.
- Đi xuống đi, ta sẽ xử lý việc này.
Mục Lương mỉm cười.
- Vâng.
Tiểu Mật cung kính hành lễ, xoay người rời đi.
Khi mặt trời vừa nhô lên khỏi bầu trời.
Ầm ầm.
Rùa Đen thức dậy, bốn chân của nó nâng lên thân thể to lớn, tiếp tục bước đi về hướng thành Vạn Yêu.
Cư dân trên thành Huyền Vũ bắt đầu một ngày bận rộn, mọi người từ trong các tòa nhà cao tầng đi ra, đi tới từng công xưởng.
Ở Khu vực Trung ương, trong Cung Điện.
Đám người Mục Lương đang tụ tập ở trong phòng ăn, chuẩn bị dùng bữa sáng.
Vệ Ấu Lan động tác lanh lẹ bày ra chén đĩa, Ba Phù thì múc canh thịt ngon giúp mọi người, Tiểu Mật thì dọn dẹp phòng bếp sau khi nấu nướng.
Mục Lương dẫn theo mọi người ngồi xuống, tất cả đều không hẹn mà cùng uống canh nóng trước, canh cải trắng thịt băm, thanh đạm trơn cổ.
- Tiểu thư Mễ Nặc, mặn hay nhạt?
Ba Phù nhỏ giọng hỏi.
Bữa sáng hôm nay là do cô bé phụ trách.
Tai thỏ lông xù của Mễ Nặc run lên một cái, giọng nói thanh thúy:
- Rất vừa miệng.
Bây giờ, cô gái tai thỏ đã quen với sự tồn tại của Ba Phù và Tiểu Mật.
Dù sao thì mỗi ngày hai người này đều đi lại trong Cung Điện, cô đã sớm nhìn quen mắt rồi, không tính là là người xa lạ nữa.
Ba Phù nghe vậy thì lặng lẽ thở phào.
Đây là lần đầu tiên cô bé xuống bếp, chỉ sợ không hợp khẩu vị của mọi người.
Khóe miệng Mục Dương hơi nhếch lên, tiểu hầu gái mới vào làm có chút.
cẩn thận, tính cách như vậy rất thích hợp làm hầu gái.
Anh nghiêng đầu ôn hòa hỏi:
- Mễ Nặc, Tiệm Đồ Uống Lạnh sửa sang thế nào rồi?
- Sắp xong rồi, ngày hôm nay là có thể xong.
Mễ Nặc hồn nhiên nói.
- Thật nhanh.
Mục Lương cau mày, kinh ngạc hỏi:
- Có bao nhiêu loại đồ uống?
- Hiện nay có năm loại.
Nhắc tới loại đồ uống, Mễ Nặc lập tức trở nên hưng phấn, cô bẻ ngón tay đếm kỹ nói:
- Loại thứ nhất là trà sữa trân châu, loại thứ hai là nước ép cà chua, loại thứ ba là trà lạnh tinh khiết, loại thứ tư là nước ép khoai lang, loại thứ năm là nước ép rau quả hỗn hợp, tên giống như ý nghĩa, dùng mấy loại rau quả xanh ép thành nước uống.
Tạm thời không nói tới mùi vị, giá cả chắc chắn là người bình thường không trả nổi.
- Nước ép rau quả hỗn hợp.
Mục Lương mím môi một cái, mặc dù anh chưa uống qua nhưng trong miệng mơ hồ có vị rất khó uống.
- Mùi vị rất không tệ, Mục Lương có muốn nếm thử một chút không?
Mễ Nặc cười tươi như hoa hỏi.
- Khụ khụ.
Mục Lương ho khan hai tiếng, nói với khuôn mặt nghiêm túc:
- Không cần, ngày hôm nay, ta muốn đi tuần tra Trại Chăn Nuôi và Khu vực Đồng ruộng.
- Vậy à!
Mễ Nặc chớp chớp con mắt màu xanh lam, cười dịu dàng nói:
- Vậy thì chờ ngươi tuần tra trở về, buổi tối ta sẽ làm cho ngươi nếm thử.
Khóe mắt của Mục Lương giật một cái, nhắm mắt gật đầu.
Mặt mày Nguyệt Thấm Lan mỉm cười, tay che đôi môi hồng đang nhếch lên.
Nửa giờ sau, sau khi ăn điểm tâm xong thì mỗi người đi làm việc của riêng mình.
Nguyệt Thấm Lan muốn đi giám sát tiến độ điều tra nhân khẩu, còn Mễ Nặc vẫn như cũ đi tới Phố Buôn Bán.
- Ta đi chuẩn bị xe ngựa.
Ly Nguyệt nhẹ nhàng nói.
- Ừm.
Mục Lương khẽ gật đầu.
Mười phút sau, Ly Nguyệt cùng với Mục Lương bước lên xe do Kỳ Nhông Ba Màu kéo, bốn tên hộ vệ Khu vực Trung ương vây quanh. Bọn hắn đi về phía bên ngoài Trại Chăn Nuôi.
Trong xe, Mục Lương nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ, trong lòng có chút cảm khái,
những thứ này đều là anh xây dựng nên.
Dựa vào chính mình xây dựng nên một tòa thành lớn, đúng là chuyện rất tự hào và kiêu.
ngạo.
Ly Nguyệt ẩn thân ngồi ở một bên, an tĩnh chờ đợi.
Lần thứ ba cải tạo lại thành Huyền Vũ, Khu vực Đồng ruộng và Trại Chăn Nuôi đã khác với vị trí cũ, nhất định có khoảng cách lớn.
Mười lăm phút sau, xe ngựa làm bằng pha lê dừng lại.
- Mục Lương, đến Trại Chăn Nuôi rồi.
Ly Nguyệt mở ra cửa xe ra.
Mục Lương từ bên trong xe bước xuống, sửa sang lại áo bào rộng lớn, cất.
bước đi về hướng Trại Chăn Nuôi.
Ly Nguyệt đi theo bên cạnh anh, cô vẫn duy trì trạng thái ẩn thân.
Trại Chăn Nuôi rất lớn, chỉ là hiện tại lại không nuôi nhiều động vật.
- Thành Chủ Đại Nhân.
Người phụ trách trại chăn nuôi tên là Tư Đạt Phu bước nhanh tới.
Hộ vệ Khu vực Trung ương nhíu mày một cái, một người đàn ông trong số đó đi lên phía trước ngăn Tư Đạt Phu lại, cẩn thận kiểm tra quần áo của hắn.
Hộ vệ Khu vực Trung ương bảo đảm Tư Đạt Phù không có mang theo vũ khí, mới cho phép tới gần.
- ...
Tay của Tư Đạt Phu có chút run rẩy, sau khi mấy người hộ vệ Khu vực Trung ương rời đi hắn mới ổn định lại tinh thần, vội vã đi lên trước cung kính hành lễ.
- Thành Chủ Đại Nhân.
- Ừm, Lợn Tám Răng Nanh được nuôi dưỡng thế nào rồi?
Mục Lương bình tĩnh hỏi.
- Rất thuận lợi, xin Thành Chủ Đại Nhân yên tâm.
Tư Đạt Phu cung kính đáp.
lại.
Mục Lương liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói:
- Dẫn ta đi xem.
- Vâng.
Tư Đạt Phu vội vàng gật đầu, đưa tay ra hiệu:
- Thành Chủ Đại Nhân, mời sang bên này.
Mục Lương cất bước đuổi kịp, hộ vệ Khu vực Trung ương đi theo ở phía sau, dưới tay phải bị áo choàng bao lấy nỏ quân dụng.
Sau ba phút, đám người đi vào Trại Chăn Nuôi.
Trại Chăn Nuôi có kiến trúc hình chữ nhật, có kích thước cỡ hai cái sân bóng rổ.
lớn, bị chia làm các khu vực lớn nhỏ khác nhau.
Trước mắt Trại Chăn Nuôi tổng cộng nuôi hai loại hung thú là Lợn Tám Răng Nanh và Thỏ Tai Lông Nhung.
Thỏ Tai Lông Nhung là loài hung thú thông thường, cũng không có lực công kích, chỉ là nó có sức bật kinh người, rất khó bắt giữ.
Sau khi trưởng thành, Thỏ Tai Lông Nhung chỉ lớn có nửa mét, toàn thân đều là lông xám trắng.
Thỏ Tai Lông Nhung giống đực có lỗ tai là màu đen đặc, giống cái thì là màu trắng tinh.
- Thành Chủ Đại Nhân, Lợn Tám Răng Nanh đều ở nơi này.
Tư Đạt Phu đưa tay ra hiệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận