Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1384: Chị Em Tâm Sự (2)



- Chuyện gì xảy ra?

Nguyệt Thấm Di truy hỏi.

- Sau khi ngươi rời đi được mấy năm, bộ lạc Nguyệt Đàm đã thay đổi rất nhiều...

Nguyệt Thấm Lan thấp giọng kể lại, cô chọn lựa những việc trọng điểm đã xảy ra trong quá khứ để kể cho chị gái nghe, bao gồm chuyện các trưởng lão bức bách mình xuất giá liên minh.

Đáy mắt cô thoáng qua một tia nhu tình, vén sợi tóc bên thái dương ra sau tai, ưu nhã nói:

- Cuối cùng nhờ có Mục Lương ra tay mà ta, Phi Nhan và những người khác mới có thể an toàn rời đi bộ lạc Nguyệt Đàm.

- Hừ, ta biết ngay là đám lão bất tử kia sẽ không an phận mà!

Trong mắt Nguyệt Thấm Di loé lên một tia lạnh lẽo. Sau đó, cô lại vui mừng nói:

- May mắn ngươi và Phi Nhan không có việc gì, nếu không thì ta nhất định sẽ trở về bẻ gãy cổ bọn họ.

Vốn dĩ cô cũng không phải là người lương thiện gì, ban đầu khi còn làm Nguyệt Chủ ở bộ lạc Nguyệt Đàm thì thủ đoạn còn cứng rắn và tàn nhẫn hơn Nguyệt Thấm Lan rất nhiều.

- Mọi chuyện đã qua rồi, bây giờ cuộc sống của ta đã tốt hơn trước rất nhiều.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười, tỏ vẻ không thèm để ý.

Sắc mặt của Nguyệt Thấm Di hoà hoãn lại, thúc giục nói:

- Ngươi nói tiếp đi, thành Huyền Vũ là chuyện như thế nào, tại sao các ngươi lại đi tới nơi này?

Nguyệt Thấm Lan lườm chị gái một cái, bĩu môi nói:

- Chị, chuyện của ngươi còn chưa có kể xong đâu, tại sao lại hỏi ta rồi?

- Chuyện của ta sắp kể xong rồi.

Nguyệt Thấm Di khoanh hai tay trước người, bình tĩnh nói tiếp:

- Sau khi rời khỏi thành Bắc Hải thì ta đi thuyền đến chỗ sâu vùng Nước Mặn, quanh đi quẩn lại đến gần kênh Sương Mù lúc nào mà không hay, tiếp đó gặp phải bão táp rồi bị cuốn vào, lúc tỉnh lại thì đã ở bên trong kênh Sương Mù rồi....

Sau khi tỉnh dậy thì cô phát hiện xung quanh đều là sương mù, con thuyền lớn đã nằm ngoài tầm kiểm soát của cô, chỉ có thể tiến lên trước theo dòng hải lưu.

May mắn là trên thuyền có đầy đủ thức ăn và nước ngọt giúp Nguyệt Thấm Di chống đỡ tới lúc rời đi kênh Sương Mù.

Cô vốn cho rằng sau cơn mưa trời lại sáng, lại không nghĩ rằng sẽ bị cuốn vào trong gió lốc lần nữa, lúc này ngay cả cột buồm cũng bị bão phá hủy.

Con thuyền lớn trở nên rách tung tóe, thân tàu bắt đầu ngập nước, nhưng nó cũng đã lái ra khỏi khu vực bão táp.

Thuyền lớn bị nước vào và từ từ chìm xuống, lúc đó thể lực của Nguyệt Thấm Di đã chống đỡ hết nổi, chỉ có thể trơ mắt nhìn thuyền lớn chìm dần rồi hôn mê bất tỉnh.

Nghe tới đây, vẻ mặt của Nguyệt Thấm Lan trở nên khẩn trương, truy hỏi:

- Sau đó thì sao, ngươi không có bị thương chứ?

Nguyệt Thấm Di nhún vai, thanh thúy nói:

- Khi tỉnh lại thì ta phát hiện mình đang ở trên một chiếc thuyền lớn khác, sau đó mới biết được là quốc vương của vương quốc Hải Đinh đã cứu ta.

-?

Nguyệt Thấm Lan sửng sốt một chút.

Nguyệt Thấm Di giải thích:

- Sự tình chính là như vậy, vì báo ân cho nên ta quyết định lưu lại vương quốc Hải Đinh và trở thành Đại Ma Pháp Sư trong hoàng cung, ta đã đáp ứng bọn họ là sẽ nhậm chức đủ năm năm thì mới có thể rời đi.

Nguyệt Thấm Lan lấy lại tinh thần, giật mình nói:

- Thì ra những gì mà Bạch Sương nói là sự thật, vị Đại Ma Pháp Sư tên Nguyệt Di kia chính là ngươi!!

Khi Bạch Sương nhìn thấy Nguyệt Thấm Lan thì đã nhận lầm cô thành Đại Ma Pháp Sư, cũng vì vậy mà mới có chuyện sau này.

- Vì để an toàn cho nên ta đã đổi tên.

Nguyệt Thấm Di cười gật đầu. Nhưng ngay sau đó cô chợt khựng lại, ngước mắt kinh ngạc nói:

- Ngươi mới vừa nói Bạch Sương?

- Đúng vậy, công chúa vương quốc Hải Đinh, chắc ngươi biết.

Nguyệt Thấm Lan cười tươi như hoa nói.

- Quả nhiên là ở đây, Nghi Luân xem bói không có sai!!

Trên mặt Nguyệt Thấm Di lộ vẻ vui mừng, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

- Nghi Luân là ai?

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt đẹp màu xanh nước biển.

- Hắn là đại sư xem bói của vương quốc Hải Đinh, ta có thể tìm tới nơi này cũng là nhờ hắn nói cho ta biết....

Nguyệt Thấm Di kể lại chuyện đã xảy ra.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu nói:

- Thì ra là thế, người này có năng lực giống như Kim Phượng.

Kim Phượng là thành chủ thành Phượng, người nắm giữ năng lực thức tỉnh bói toán.

Nguyệt Thấm Di tò mò hỏi:

- Ngươi còn chưa nói cho ta biết, tại sao các ngươi lại nhận thức công chúa Bạch Sương?

- Tình huống của cô ấy khá giống với ngươi, cô ấy cũng bị bão táp cuốn vào kênh Sương Mù rồi bị đẩy sang Vùng Nước Mặn bên kia, cuối cùng đi đến thành Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Thật đúng là tương tự đến khác thường.

Nguyệt Thấm Di co giật khóe miệng, nhìn chằm chằm vào đôi mắt em gái, nghiêm túc nói:

- Ngươi có thể để Bạch Sương tới gặp ta được không?

- Chuyện này không thành vấn đề.

Nguyệt Thấm Lan cười một tiếng.

Nguyệt Thấm Di nắm lấy tay của em gái, dịu dàng nói:

- Việc này không nóng vội, ngươi mau kể chuyện gì đã xảy ra sau khi các ngươi rời đi bộ lạc Nguyệt Đàm đi, ta muốn biết mọi thứ.

- Vâng, được thôi.

Nguyệt Thấm Lan đáp, tiếp tục kể:

- Ta và Phi Nhan cùng với những người khác gia nhập vào thành Huyền Vũ, ta trở thành thư kí hỗ trợ quản lý nơi đây, Phi Nhan thì trở thành đội trưởng Không Quân.....

Nguyệt Thấm Di lắng nghe một cách say sưa, thỉnh thoảng lên tiếng hỏi thăm một chút chi tiết.

- Xem ra ngươi đã có một khoảng thời gian vui vẻ tại thành Huyền Vũ.

Cô nhìn chằm chằm khuôn mặt của em gái, làn da còn mịn màng hơn cả trẻ con mới sinh, thần sắc trên mặt cũng là tự tại và vui sướng.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, khuôn mặt giãn ra rồi cười khẽ nói:

- Đúng vậy, Mục Lương rất tốt với ta, nếu thích thì ta có thể lấy bao nhiêu linh khí cao cấp cũng được.

Nguyệt Thấm Di há to miệng, trên mặt hiện lên sự hâm mộ nhưng không hề có đố kị hay ghen ghét.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan giương lên, tiếp tục nói:

- Phi Nhan cũng có hai kiện linh khí cao cấp.

-...Ngươi đủ rồi đó.

Nguyệt Thấm Di hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi nói bốn chữ. Trên mặt cô gần như hiện rõ hai chữ hâm mộ, chẳng lẽ linh khí cao cấp tại thành Huyền Vũ không đáng giá tiền sao?

Phải biết rằng, ở vương quốc Hải Đinh thậm chí là những vương quốc khác, giá thị trường của linh khí cao cấp có giá khởi điểm là một trăm ngàn viên tinh thạch ma thú cấp 1, hơn nữa không phải cứ có tiền là có thể mua được.

Một trăm ngàn viên tinh thạch ma thú cấp 1 chuyển đổi thành đồng Huyền Vũ chính là một triệu, đây vẫn là giá thấp nhất.

Nếu như ở tại đại lục cũ thì có lẽ sẽ đắt hơn, dù sao vật tư càng ít thì cũng càng thêm trân quý.

Nguyệt Thấm Di không có linh khí cao cấp, chỉ có một con dao găm linh khí trung cấp vẫn luôn dùng tới bây giờ.

- Tại sao các ngươi lại có nhiều linh khí cao cấp tới như vậy?

Nguyệt Thấm Di tò mò hỏi.

- Mục Lương là Linh khí sư Cao cấp.

Nguyệt Thấm Lan thuận miệng giải thích một câu.

- Thì ra là thế!!

Đôi môi đỏ của Nguyệt Thấm Di khẽ nhếch, nhìn em gái với ánh mắt cổ quái, sau đó chậm rãi lắc đầu.

- Chuyện gì vậy?

Nguyệt Thấm Lan co giật khóe miệng.

Nguyệt Thấm Di bật cười vài tiếng, nói đùa:

- Không có gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy ngươi có chút không xứng với Mục Lương.

-....

Bạn cần đăng nhập để bình luận