Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 923: Cô gái vô vị.



Cót két...

Cửa phòng bị đẩy ra, Tam thống lĩnh bước ra khỏi phòng.

Na An vỗ nhẹ chiếc hộp vỏ sò được cất giấu bên hông, lúc này mới lắc lư đi theo ra ngoài.

Trên đường phố, người đến người đi tấp nập.

- Đi thôi! Chúng ta đi thành Huyền Vũ ăn bún chua cay, ta đã mong ngóng hai ngày nay rồi.

- Ta cũng muốn đi mua trái cây, cùng đi thôi!

- Lần này, ta đã mang theo tất cả tinh thạch hung thú, ta muốn ở trong Viện Ca Kịch cả ngày.

Na An dấu hỏi đầy đầu, những người này đang nói về cái gì vậy, nghe có vẻ rất thú vị.

- Tam thống lĩnh, thành Huyền Vũ ở nơi nào?

Cô tò mò gọi lại Tam thống lĩnh đang đi phía trước..

- Ngươi nhìn sang bên kia.

Tam thống lĩnh tiếp tục bước đi, giơ ngón tay chỉ về phía đất liền.

Cô gái Người Cá nhìn theo ngón tay của Tam thống lĩnh, lúc này mới phát hiện có một ngọn núi lớn ở trên đất liền, lớn đến nỗi mà tầm mắt không cách nào nhìn thấy toàn bộ.

- A? Khi nào nơi đó có thêm một ngọn núi vậy?

Na An kinh ngạc thốt lên, đôi mắt màu tím trợn tròn, vẻ mặt cô ngây ngốc đáng yêu.

Tam thống lĩnh nói với vẻ mặt không chút cảm xúc:

- Thành Huyền Vũ ở trên đó.

Rùa Đen đã tới được năm ngày, người dân thành Bắc Hải đã tiếp nhận sự hiện hữu của nó, thậm chí còn thường xuyên lui tới Phố Buôn Bán.

- Cái này, cái này...

Na An nói có chút lắp bắp.

- Ngọn núi mà ngươi nói là một con Man Thú Hoang Cổ, mà thành Huyền Vũ được xây ở trên lưng nó.

Tam thống lĩnh khó được nhiều lời vài câu.

- Một tòa thành được xây ở trên lưng Man Thú Hoang Cổ?

Na An sửng sốt, ngay sau đó hai mắt cô tỏa sáng, cô rất muốn đi lên đó dạo chơi.

Năm nay, cô đã mười sáu tuổi, trong lòng tràn ngập tò mò đối với sự vật mới lạ, một tòa thành xây ở trên lưng Man Thú Hoang Cổ, làm sao mà cô có thể không đến thăm cho được?

- Đi thôi, chúng ta đến gặp thành chủ đại nhân trước.

Tam thống lĩnh tiếp tục đi tới trước.

- Tam thống lĩnh, ngươi nói cho ta biết đi, thành Huyền Vũ có gì khác lạ không?

Na An đuổi theo, miễn cưỡng đi song sóng với Tam thống lĩnh, nghiêng đầu hỏi:

- Vì sao tất cả mọi người đều muốn đi tới đó?

- Nơi đó có Phố Buôn Bán, có rất nhiều món ăn ngon.

Tam thống lĩnh trả lời với giọng nhạt nhẽo.

- Còn ngon hơn cả thịt Cá Chuồn sao?

Na An quỷ thần xui khiến hỏi một câu.

-.....

Tam thống lĩnh im lặng một lúc rồi mới nói tiếp:

- Tiểu thư Na An, ta chưa từng ăn thịt Cá Chuồn, cho nên không thể so sánh được.

Trên mặt Na An lộ ra vẻ nghi hoặc, nhỏ giọng hỏi:

- Bố Vi Nhân không chia cho ngươi ăn sao?

-.......

Tam thống lĩnh im lặng không có trả lời.

Na An thức thời im lặng, không có tiếp tục hỏi sâu hơn.

Lúc trước vì để giảm bớt khó khăn ở đảo Người Cá, cô nhịn đau mang một con Cá Chuồn chết tới thành Bắc Hải và làm một vụ giao dịch lớn với Bố Vi Nhi.

Cũng chính nhờ vụ giao dịch này mà đảo Người Cá đã trải qua một đoạn thời gian thoải mái.

Nghĩ tới đây, ánh mắt của Na An có chút ảm đạm.

- Ngươi làm sao vậy?

Tam thống lĩnh quay đầu hỏi.

- Không có gì.

Na An hít một hơi thật sâu, nụ cười lại hiện lên trên gương mặt xinh đẹp của cô.

- Ừ.

Tam thống lĩnh đáp, vẻ mặt cô ta không hề thay đổi.

-....

Na An bĩu môi, trong lòng thầm mắng đối phương quá không thú vị.

Cô quay đầu nhìn về phía Man Thú Hoang Cổ trên lục địa, ánh mắt màu tím của cô lấp loé.

Trên đường đi, Tam thống lĩnh vẫn tiếp tục giữ yên lặng, trong khi cô gái Người Cá liên tục đè chặt lớp da thú trên người để tránh lộ đuôi ra ngoài.

- Gần đây Bố Vi Nhân các hạ có bận rộn lắm không?

Na An tìm kiếm chủ đề để bắt chuyện.

- Vẫn tốt.

Tam thống lĩnh lạnh như băng mà phun ra hai chữ.

-....

Na An không hỏi nữa, thật là một cô gái vô vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận