Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 635: Người Gõ Mõ Cầm Canh

Bối Nhĩ Liên nhìn đứa nhỏ trước mặt, trong lòng cảm thán, những đứa bé ở thành Huyền Vũ tử đều rất lễ phép.

Trong thời gian ở thành Huyền Vũ, cô đã có nhận thức khắc sâu rằng nơi đây có sự khác biệt rất lớn so với những tòa thành khác.

Người dân ở chỗ này rất hạnh phúc, mỗi ngày trên mặt đều tràn đầy tươi cười.

Bọn nhỏ được đi học cũng trở nên rộng rãi và lễ phép.

Sắc mặt của Bối Nhĩ Liên trở nên hiền hòa hơn, vừa lật báo vừa đi về phía Viện Mồ Côi.

Thứ đập vào mắt đầu tiên chính là năm chữ tiêu đề lớn ‘Báo Chí Thành Huyền Vũ'.

Dời mắt xuống dưới, tiếp theo là tiêu đề ‘Thông báo của Cục quản Lý ’ với cỡ chữ nhỏ hơn, sau đó mới là nội dung.

Cục quản lý thông báo: Bắt đầu từ hôm nay, thành Huyền Vũ sẽ thực hành quy định 'Người gõ mõ cầm canh '.

Sau khi chuông vang, cứ cách nửa giờ sẽ có người gõ mõ cầm canh đi ra đường, đây là việc làm để bổ sung cho chế độ 24 giờ.

- Quy định càng hoàn thiện hơn nữa.

Ánh mắt của Bối Nhĩ Liên lộ ra vẻ tán thưởng, bội phục người nghĩ ra ‘Chế độ 24 giờ’ một ngày.

Cô tiếp tục nhìn xuống.

Phần thứ hai là ‘Thông báo Tư pháp ’.

- Hôm qua, ở đường Giáp số ba, toà nhà số mười hai, phòng số ba đã xảy ra một vụ đột nhập vào nhà người khác lấy cắp đồ, người hiềm nghi đã bị bắt, hắn sắp đối mặt án phạt giam một năm, đồng thời phạt ba trăm đồng Huyền Vũ.

- Cùng thời gian, Siêu Thị Huyền Vũ xảy ra một vụ trộm cắp...... Người ăn trộm đã bị bắt, sắp đối mặt với án phạt giam cầm một năm, đồng thời phạt năm trăm đồng Huyền Vũ.

-.....

Trên mặt của Bối Nhĩ Liên lộ ra vẻ ngạc nhiên, dần dần hiểu rõ ý nghĩa sự tồn tại và tác dụng của báo.

- Như vậy có thể ngăn chặn sự kiện tương tự xảy ra, quả là giải pháp hay!

Bối Nhĩ Liên khen ngợi một tiếng.

Dám phạm tội, vậy thì sẽ bị đăng lên báo, vừa mất mặt vừa phải bị trừng phạt.

Không có nhiều người đồng ý dùng loại phương thức này để xuất hiện trên báo chí, sau đó bị toàn thành nhận biết.

- Lợi hại!

Bối Nhĩ Liên lại cảm thán lần nữa, trong lòng rất kính phục người sáng tạo ra báo chí.

Cô tiếp tục nhìn xuống, phần thứ ba là ‘Chuyên mục thông báo tuyển dụng', không quá hứng thú với đề tài này, chỉ là nhìn lướt qua, sau đó lật sang mặt khác tiếp tục đọc phần thứ tư.

Việc vặt vãnh Thành Huyền Vũ: Chuyện thứ nhất, Siêu Thị Huyền Vũ mới mở thêm quầy hàng bán báo, sau này muốn mua báo chí có thể đi Siêu Thị Huyền Vũ, giá cả cũng là một xu một tờ.

Chuyện thứ hai, Siêu Thị Huyền Vũ mới nhập một nhóm áo vải, kiểu dáng mới lạ, giá thành rẻ.

Chuyện thứ ba, kể từ hôm nay Nhà Tắm Công Cộng có thể mua thẻ tháng, mỗi thẻ mười đồng Huyền Vũ, một tháng có thể tới nhà tắm không giới hạn số lần......

- Thẻ tháng cho Nhà Tắm Công Cộng, cái này ta có thể đăng ký!

Đôi mắt của Bối Nhĩ Liên sáng lên.

Cô đã từng tới Nhà Tắm Công Cộng, hơn nữa chỉ đi một lần đã thích mê, bởi vì nơi đó cung cấp dịch vụ kỳ lưng và xoa bóp.

- Được, sau khi đi thăm Viện Mồ Côi thì tới Nhà Tắm Công Cộng để đăng ký.

Bối Nhĩ Liên âm thầm quyết định, tiếp tục đọc báo, bất tri bất giác đã đọc tới dòng cuối cùng, nhanh chóng vẫn còn có chút chưa thỏa mãn.

- Chú thích: Báo chí sẽ bán cách ba ngày một lần, nội dung mỗi kỳ không giống nhau.

Đây là câu nói sau cùng in trên báo.

- Báo chí là đồ tốt, ba ngày sau lại đến mua một tờ.

Bối Nhĩ Liên xếp báo thu vào trong tay áo.

Đông!

Tiếng trống vang lên.

- Ta nhớ là tám giờ lên đường, bây giờ đã là tám giờ rưỡi rồi, bọn nhỏ chắc đã vào lớp......

Bối Nhĩ Liên dừng bước.

Cô không đi Viện Mồ Côi nữa, quyết định đi đến trường học, như vậy cũng có thể nhìn thấy bọn nhỏ.

Nửa giờ sau, khi cô tới trường học thì bọn nhỏ đang đồng thanh đọc diễn cảm.

- Chăm chỉ học tập, không ngừng tiến thủ, dùng tri thức để phong phú bản thân, trở thành người có ích cho thành Huyền Vũ.

- Cố gắng hôm nay để sau này có thu hoạch tốt hơn mai sau......

- Trở thành người có ích cho thành Huyền Vũ......

Bối Nhĩ Liên nghe được câu này, không khỏi lâm vào trầm tư.

Đứa bé Ốc Đảo học được những kiến thức này, về sau vẫn còn là đứa bé Ốc Đảo sao?

………

- Du du du ~~

Ưng Lửa kêu rất to để gọi, vỗ cánh hạ thấp độ cao, xuyên qua tầng mây xám rồi chậm rãi bay xuống.

- Đến rồi.

Sát biên giới lá chắn lưu ly, Hi Bối Kỳ cúi đầu nhìn xuống phía dưới, Rùa Đen to lớn đang đạp đất đi về phía trước.

- Ta đã trở về rồi.

Lý Tiểu Cốt bởi vì hưng phấn, khuôn mặt xinh đẹp hơi phiếm hồng.

Đạp đạp đạp.

Lạc Già đi ra từ bên trong khoang thuyền, cất bước đi tới bên cạnh Lý Tiểu Cốt, cúi đầu nhìn về phía cự thú trước mặt, đồng tử mở to.

Cô chớp chớp đôi mắt màu xanh lam, giọng nói khẽ run:

- Nơi đây cũng quá lớn rồi.

Rùa Đen to lớn có cơ thể lớn gấp mấy lần so với thành Thánh Dương.

Nguyệt Phi Nhan cao giọng hô:

- Tất cả mọi người trở lại vị trí của riêng mình, chuẩn bị đáp xuống.

- Được.

Lý Tiểu Cốt thanh thuý lên tiếng, kéo tay Lạc Già, hưng phấn nói:

- Chị Lạc Già, chúng ta trở về đi thôi, chẳng mấy chốc sẽ hạ xuống rồi.

- Được.

Lạc Già bị lôi kéo vào khoang thuyền, ngồi trở lại vị trí.

Keng keng keng ~~

Nguyệt Phi Nhan lấy ra chuông lắc, đung đưa hạ xuống chỉ lệnh.

- Du du du ~~

Ưng Lửa kêu lên một tiếng, bây về hướng thành Huyền Vũ, sau khi quanh quẩn trên không trung hai vòng, đáp xuống khoảng sân rộng trước Sơn Hải Quan.

- Nơi đây lại có chút thay đổi rồi.

Hi Bối Kỳ từ trên người Ưng Lửa xuống tới.

- Ừm, thay đổi nhỏ.

Nguyệt Phi Nhan nhìn quanh sân rộng một vòng, tăng thêm được hai hàng.

- Đến rồi, ta đã trở về.

Lý Tiểu Cốt đạp trên cầu thang lưu ly, từ trên người Ưng Lửa bước nhanh xuống, xoay người lại hô một câu:

- Chị Lạc Già, ngươi nhanh lên một chút.

- Tới đây.

Lạc Già khoác túi da thú, từ trên Máy Bay bước xuống với ánh mắt đầy tò mò.

- Chị Lạc Già, chúng ta đi xếp hàng đăng ký trước, sau đó ta dẫn ngươi tới Phố Buôn Bán ăn một bữa thật ngon.

Lý Tiểu Cốt khoác tay Lạc Già, không kịp chờ đợi đi tới quầy đăng ký.

Quầy đăng ký là nơi được lập ra dành riêng cho Máy Bay chở khách hàng, có công năng giống như Thiên Môn Lâu, Huyền Không Các.

Lạc Già tùy ý để Lý Tiểu Cốt dẫn cô đi về hướng quầy hàng.

- Vào thành cần Văn Điệp Thông Quan, mỗi phần là một viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

Sau quầy, nhân viên công tác mỉm cười ý bảo.

- Cho ta một bản.

Lý Tiểu Cốt đưa ra tinh thạch, sau đó thuần thục tự báo ra thông tin bản thân.

- Ta tên là Lý Tiểu Cốt, từ thành Thánh Dương tới.

Ánh mắt của Lạc Già lóe lên, yên lặng quan sát toàn bộ.

- Được rồi, đây là Văn Điệp Thông Quan của ngươi, bây giờ mời tiếp nhận kiểm tra an toàn.

Nhân viên này đưa ra Văn Điệp Thông Quan, giơ tay ý bảo lối đi sau lưng.

- Chị Lạc Già, ta chờ ngươi.

Lý Tiểu Cốt nhận lấy Văn Điệp Thông Quan, đứng ở một bên chờ đợi.

- Ừm.

Khoé môi Lạc Già nhếch lên, cô học theo Lý Tiểu Cốt, đưa ra tinh thạch hung thú:

- Lạc Già, đến từ thành Thánh Dương, năm nay 27 tuổi.

Một phút đồng hồ sau, Lạc Già cầm Văn Điệp Thông Quan rồi đi vào lối đi giống như Lý Tiểu Cốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận