Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1874: Có Tin Tức, Không Biết Các Hạ Có Thấy Hứng Thú Hay Không?



Hơn nửa canh giờ, xe thú mới đến của ngoài khu trung ương.

Xích ngửa mặt lên nhìn về Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ, khiến người ta cảm thấy mình rất nhỏ bé.

- Đi theo ta.

Ngải Lỵ Na phất tay, đợi Xích với Bích Kỳ đuổi kịp bước tiến của nàng. Hai người đi vào khu Trung Ương, một cỗ mùi hoa chui vào mũi họ.

Hai người phóng mắt nhìn lại, khu trung ương trồng đầy cây xanh cùng hoa đủ loại màu sắc hình dạng.

- Bên này.

Ngải Lỵ Na hô một tiếng, đứng chờ bên ngoài thang vận chuyển. Xích với Bích Kỳ vội vã đi lên trước, đứng thang máy đến tầng tám.

Ngải Lỵ Na nhắc nhở:

- Tiến vào bên trong, không được đi loạn, nếu không sẽ bị cho là đạo tặc.

- Ừm, đã biết.

Xích lên tiếng.

Thang vận chuyển dừng ở tầng tám

- Chồng, còn đẹp hơn nhà của chúng ta.

Bích Kỳ nhìn cung điện rồi thở dài nói.

- Ừm...

Xích cười khổ một tiếng.

Thiếu nữ tóc hồng mang theo hai người vào cung điện, sắp xếp ở phòng tiếp khách, bảo tiểu hầu gái đưa nước trà cùng điểm tâm lên, rồi đi tìm Mục Lương thông báo.

………..

Lúc Mục Lương và Hồ Tiên đi vào phòng tiếp khách, Xích và Bích Kỳ đang thưởng thức bình hoa lớn được đặt ở góc nhà. Trong mắt Xích lộ ra sự yêu thích nói:

- Bình hoa này rất đáng tiền, cũng không biết có bán hay không...?

- Tranh ở nơi này cũng không tệ, so với bức chị ta vẽ được hơn nhiều.

Bích Kỳ nhìn về phía treo trên tường họa.

- Hai vị cũng thích những bức họa này?

Mục Lương vô thanh vô tức cất bước đi vào phòng tiếp khách.

Cơ thể của Xích và Bích Kỳ run lên, hồi quá thần lai, nhìn thấy Mục Lương và Hồ Tiên trước sau đi vào phòng tiếp khách.

“Còn trẻ như vậy?”

Xích kinh ngạc, người trước mắt là thành chủ thành Huyền Vũ?

Giọng hắn chân thành:

- Các hạ là thành chủ thành Huyền Vũ sao?

- Ta tên là Mục Lương.

Vẻ mặt Mục Lương lạnh nhạt gật đầu một cái, cất bước đi tới ghế chủ tọa ngồi

xuống.

- Ta tên Xích, vị này là vợ của ta Bích Kỳ.

Xích đưa tay giới thiệu.

Hồ Tiên mỉm cười gật đầu:

- Hoan nghênh các ngươi tới thành Huyền Vũ.

- Không biết Xích các hạ đến thành Huyền Vũ, là muốn làm cái gì??

Mục Lương bình thản hỏi.

Xích nói đúng sự thật:

- Chủ yếu là muốn thành lập quan hệ hợp tác lâu dài với thành Huyền Vũ, thuận tiện du lịch một phen.

- Quan hệ hợp tác lâu dài?

Chân mày Hồ Tiên hơi nhăn lại, cười khẽ hỏi:

- Các hạ muốn hợp tác với thành Huyền Vũ về phương diện nào?

Xíchchân thành nói:

- Thành Thiên Bình chúng ta sẽ mua sắm vật tư của thành Huyền Vũ dài hạn, số lượng sẽ rất lớn, hy vọng có thể có giá ưu đãi.

- Vậy các hạ nói với ta thử, cần loại vật tư gì?

Hai chân thon dài Hồ Tiên chéo nhau, đôi mắt màu đỏ rực lóe lên ánh sáng tinh ranh.

- Đây là danh sách của ta, các hạ có thể nhìn.

Xích từ bên trong ống tay áo lấy ra một xấp giấy, đưa cho cô gái đuôi cáo.

Hắn cũng đã sớm hỏi thăm rõ ràng, người quản lý Phố Buôn Bán là một vị nửa người thú cực kỳ xinh đẹp, phụ trách tất cả khu Buôn Bán của thành Huyền Vũ.

Hồ Tiên nhìn danh sách, trên đó liệt kê gần 50 chủng hàng: đứng nhất là gạo và mì cần số lượng rất lớn, thứ nhì là rượu, rồi quần áo.

Hồ Tiên im lặng một hồi, ngước mắt nói:

- Các hạ đặt mua số hàng này thì có thể cho ngươi một cái giá cực kỳ ưu đãi.

Cộng tất cả giá trị hàng hóa trong danh sách vượt qua 30 viên tinh thạch ma thú cấp mười.

- Vẫn giống như lần trước, giao hàng đến nhà sao?

Xích hỏi.

- Có thể.

Hồ Tiên gật đầu.

- Vậy là tốt rồi.

Xích thở phào nhẹ nhõm.

Hồ Tiên mỉm cười hỏi:

- Gần đây trên thị trường mới xuất hiện một loại gạo mới, các hạ không tính đặt hàng thử một ít sao?

- Gạo mới?

Xích sửng sốt.

- Xem ra các hạ chưa tới Tiệm Tạp Hóa.

Hồ Tiên cười cười, giơ tay lên gọi hầu gái nhỏ tới, đưa tới hai bát linh mễ lớn.

Xích và Bích Kỳ ngửi thấy mùi vị mê người của gạo đột biến, đôi mắt đều sáng vài phần.

- Đây là linh mễ mới mọc, số lượng không nhiều, ăn nó thì có nhiều chỗ tốt cho cơ thể...

Hồ Tiên mím môi, nói những điều tốt của loại gạo này.

Mục Lương chớp chớp đôi mắt màu đen, bây giờ cô gái đuôi cáo, cực kỳ giống người bán hàng đa cấp.

- Muốn, ta muốn 1000 túi linh mễ.

Xích không chút do dự nói.

Hồ Tiên giả vờ khổ sở nói:

- 1000 túi, trong khoảng thời gian ngắn thì không có, trừ phi các hạ nguyện ý chờ mười ngày.

Quy mô trồng trọt gạo đột biến mới vừa phát xuống, quý tộc thành Y Lê đã đặt hơn một nghìn túi, đến phiên Xích cần thêm thời gian.

- Có thể, không thành vấn đề.

Xích không chút do dự gật đầu.

Hắn thấy trong mười ngày, thì người của các vương quốc khác đã đến, thứ đồ tốt như linh mễ này, mua trước rồi hãy nói.

- Được.

Hồ Tiên cầm bút lên, viết rõ ràng số lượng trên đơn hàng.

Mục Lương che miệng, dường như anh đã thấy được nhiều điểm tiến hóa đang bay tới chỗ của mình.

Hồ Tiên lại hỏi:

- Ngoại trừ gạo mới, thành Huyền Vũ chúng ta còn có Trà Tinh Thần cũng là đặc sản, là đồ rất nhiều quý tộc muốn mua, các hạ có muốn một ít không?

- Trà Tinh Thần, trà mà ta mới vừa uống sao?

Bích Kỳ nhìn chén trà trước mặt.

- Đúng vậy.

Hồ Tiên gật đầu nói:

- Trà Tinh Thần là đồ tốt, uống hằng ngày có thể kéo dài tuổi thọ, còn có thể dưỡng nhan làm đẹp, rất có ích với ma pháp sư...

- Mua.

Xích với Bích Kỳ đồng thanh hô to.

- Ừm, để ta thêm vào danh sách.

Hồ Tiên hài lòng cầm bút chì ghi lại.

Cô đẩy mạnh tiêu thụ hết là Trà Tinh Thần, lại bắt đầu đẩy mạnh tiêu thụ các loại ma cụ và linh khí, TV, lò nướng, tủ lạnh, điều hòa toàn bộ đẩy mạnh tiêu thụ một lần.

Xích thì rất hài lòng, những thứ này đúng là đồ tốt, vì vậy đều mua hết.

Mục Lương yên tĩnh uống trà, cũng không chen vào, hiện tại hoàn toàn là sân nhà của Hồ Tiên.

Cô gái đuôi cáo đẩy mạnh tiêu thụ hết các loại linh khí, lại bắt đầu đẩy mạnh tiêu thụ xe lửa, dám ký kết đơn đặt hàng xe lửa mới.

Hồ Tiên ưu nhã nói:

- Nếu như các hạ nguyện ý chờ thêm hai ngày, có loại rượu mới chào bán, chất lượng tốt hơn các loại rượu bây giờ, chỉ là đắt hơn.

- Có thể chờ.

Xích mỉm cười đồng ý, hắn còn muốn ở lại thành Huyền Vũ chơi vài ngày.

Hồ Tiên chân thành nói:

- Sẽ không để các hạ thất vọng.

- Ta tin ngươi, dù sao đồ của thành Huyền Vũ, ta còn chưa từng thất vọng.

Xích ngây thơ nói.

Sau khi hắn tới thành Huyền Vũ, mỗi một vật ở nơi này đều khiến hắn thích, nếu như không phải có vấn đề về thân phận là thành chủ, hắn còn muốn ở chỗ này với vợ mình.

Hồ Tiên mỉm cười, từ chối cho ý kiến.

Xích nghĩ tới điều gì, nhìn về phía Xíchnói:

- Có tin tức, không biết các hạ có thấy hứng thú hay không?

- Các hạ không ngại nói một câu.

Mục Lương cảm thấy hứng thú nói.

Xích nghiêm túc nói:

- Các vương quốc trong đất liền, đều phái người đến thành Huyền Vũ, cũng đều muốn tới mua hàng hóa.

- Vương quốc trong đất liền, chạy xa như vậy?

Mục Lương chậm rãi thẳng người.

- Phần lớn các vương quốc này đều thiếu thốn vật tư, quanh năm bọn họ cũng phải đi tới vương quốc khác mua vật tư.

Xích suy đoán nói:

- Thành Huyền Vũ có vật tư tốt hơn, nhất định bọn họ nguyện ý đến nơi xa như vậy để mua sắm. Thành Thiên Bình chính là ví dụ tốt nhất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận