Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 449: Cái Xác Không Hồn

Ở thành Dạ Nguyệt, người bình thường có thân phận như nô lệ.
Phần lớn mọi người sẽ trở thành Huyết Nô của Ma Cà Rồng, sống sót chỉ vì cung cấp máu cho Ma Cà Rồng bình thường.
Ngoại trừ chuyện đó ra thì Huyết Nô còn phải hỗ trợ nuôi dưỡng hung thú, cung cấp máu hung thú cho Ma Cà Rồng có thực lực mạnh.
- Ta không phải là Huyết Nô, cứu mạng!
Người đàn ông lắm mồm hoảng sợ kêu to, khuôn mặt trắng bệch.
Hắn mới đến thành Dạ Nguyệt hai ngày trước, tại sao bây giờ lại trở thành Huyết Nô rồi?
- Chết đi.
Đôi mắt của thuộc hạ Ma Cà Rồng lóe lên tia sáng chết chóc.
Hắn vung tay lên, móng tay như lưỡi đao sắc bén rạch một đường qua cổ của người đàn ông.
- A!
Đối phương kêu la thảm thiết, sắc mặt dữ tợn, máu tươi phun xối xả từ cổ họng.
Hắn vội vàng giơ tay chặn lại miệng vết thương, nhưng mà máu vẫn không ngừng tuôn ra, mặc hắn che chắn như thế nào thì chỉ là phí công vô ích.
- Chớ lãng phí máu.
Lan Na lạnh nhạt tiếng nói.
- Loại máu này quá tầm thường.
Thuộc hạ Ma Cà Rồng liếm vết máu trên móng tay, quay đầu nhổ ra.
- Đi thôi, đi gặp Đại trưởng lão.
Lan Na cất bước đi về phía trước, làm lơ người đàn ông ngã xuống đất sắp chết.
Người vây xem nhao nhao trốn xa, ai nấy đều hoảng sợ ngậm miệng không nói câu nào, lo sợ bản thân sẽ rơi vào kết cục tương tự.
Cho dù là ban ngày thì thành Dạ Nguyệt vẫn không có chút sức sống nào.
Đa số người sống ở nơi này đều giống như cái xác không hồn, bọn họ không thể trốn thoát, cũng không dám trốn.
Ba người Lan Na rời đi, nơi này lại khôi phục bình tĩnh.
Người đàn ông ngã vào trong vũng máu nhanh chóng bị Ma Cà Rồng bình thường mang đi, máu tươi còn sót lại trong người hắn sẽ cho bọn họ một bữa chắc bụng.
- Đạp đạp đạp !
- Rời đi nửa năm, nơi này vẫn không có biến hóa gì.
Lan Na quan sát kiến trúc hai bên đường lớn, vẫn là dáng vẻ rách rưới tanh hôi như cũ, bên tai thường xuyên tràn ngập tiếng rống của hung thú, tràn nhập sự phẫn nộ và thảm thiết.
- Không thể không nói, thành Huyền Vũ đúng là rất sạch sẽ.
Thuộc hạ Bố Lạp cảm thán một tiếng.
Lan Na liếc bình tĩnh âm thanh hỏi:
- Vậy ngươi có muốn học theo tiểu công chúa lưu lại nơi đó không?
Bố Lạp vội vàng giơ tay ôm ngực, thành khẩn nói:
- Ta trung thành với gia tộc Dạ Nguyệt, trung thành với cô.
- Hừ!
Lan Na hừ lạnh một tiếng, trong lòng lại thở dài.
Cô không thể không thừa nhận, thành Huyền Vũ tốt hơn thành Dạ Nguyệt quá nhiều, cho dù là từ hoàn cảnh cho tới điều kiện cuộc sống, thành Huyền Vũ đều vượt xa thành Dạ Nguyệt.
Ba người đi tới lâu đài của gia tộc Dạ Nguyệt.
Thành Dạ Nguyệt có bốn đại gia tộc Ma Cà Rồng thuần huyết, nơi mà bọn họ cư trú đều là lâu đài, mỗi gia tộc chiếm giữ một hướng ở thành Dạ Nguyệt.
Lâu đài của gia tộc Dạ Nguyệt nằm ở phía tây, cũng là nơi phồn hoa nhất thành Dạ Nguyệt.
Hai mươi phút sau, Lan Na và thuộc hạ trở lại lâu đài.
- Đại nhân Lan Na, cô đã về rồi.
Thủ vệ Ma Cà Rồng canh gác lâu đài cung kính hành lễ.
- Đại trưởng lão và Tam trưởng lão ở đâu?
Lan Na lạnh lùng hỏi.
Thủ vệ cung kính nói:
- Đại trưởng lão và Tam trưởng lão đang dùng cơm ở phòng ăn.
- Được rồi.
Lan Na cất bước vào lâu đài, nhanh chóng đi về phía nhà ăn.
Bố Lạp và tên thuộc hạ còn lại liếc nhau, nhún vai tản ra.
Sau năm phút, Lan Na đứng trước cửa nhà ăn.
Cộc cộc cộc !
Cô giơ tay gõ cửa nhà ăn.
- Ai?
Hầu gái Ma Cà Rồng bước ra từ phòng ăn, sau khi nhìn thấy Lan Na, vội vàng cung kính thi lễ:
- Đại nhân Lan Na đã trở về.
- Lan Na trở về rồi à?
Trong phòng ăn truyền ra tiếng kinh ngạc.
Một giọng nói già nua khác vang lên:
- Vào đi Lan Na.
- Vâng.
Lan Na đáp lại, cất bước vào nhà ăn.
Trong phòng ăn có bốn người đang ngồi vây quanh một chiếc bàn gỗ dài bốn mét.
Người ngồi ở chủ vị là Đại trưởng lão gia tộc Dạ Nguyệt, Dạ Nguyệt Cát Tư, cường giả cấp 7 trung cấp, đồng thời cũng là người mạnh nhất trong gia tộc Dạ Nguyệt ngoại trừ lão tổ.
Nhìn bề ngoài thì lão chỉ tầm chín mươi tuổi, nhưng thực tế đã sống gần hai trăm năm.
Bên cạnh là Tam trưởng lão của gia tộc Dạ Nguyệt, Áo Lợi Ba, cường giả cấp 6 đỉnh phong.
Bề ngoài khoảng sáu, bảy chục tuổi, nhưng tuổi thật đã sớm vượt qua một trăm năm mươi.
Hai người còn lại là con trai của Đại trưởng lão và Tam trưởng lão, cả hai đều là chấp sự trung cấp của thành Dạ Nguyệt, thực lực ở cấp 5 đỉnh phong.
- Đại trưởng lão, Tam trưởng lão, ta đã trở về.
Lan Na bình tĩnh lên tiếng, giơ một tay đặt trước ngực khom lưng hành lễ.
- Hiện tại, ngươi trở lại có nghĩa là đã tìm được Hi Bối Kỳ rồi?
Cát Tư khàn khàn hỏi.
- Đúng vậy.
Lan Na cúi đầu đáp lại.
Áo Lợi Ba chấn động tinh thần, vội vàng hỏi:
- Có thật không? Con bé đang ở đâu?
- Tam trưởng lão, ta chỉ biết tiểu công chúa đang ở đâu...... Chỉ là ta không có năng lực mang cô ấy trở về.
Lan Na cúi đầu.
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
Cát Tư đặt cái ly làm bằng xương sọ hung thú xuống bàn, bên trong chứa máu của Huyết Nô cao cấp.
Lão lạnh giọng hỏi:
- Nếu như đã tìm được Hi Bối Kỳ, ai dám ngăn cản không cho con bé trở về?
- Đại trưởng lão, chuyện là như thế này......
Lan Na kể hết mọi chuyện từ đầu tới cuối, bao gồm sự tồn tại của thành Huyền Vũ và thái độ của Hi Bối Kỳ.
- Tiểu công chúa nói cô ấy không có hứng thú với việc liên hôn, cho nên sẽ không trở về cùng với thuộc hạ......
Cô dừng lại phút chốc, con mắt màu vàng óng lấp lóe, tiếp tục nói:
- Ta không phải là đối thủ của thành Huyền Vũ, không thể cưỡng chế mang tiểu công chúa về được.
- To gan! Thành Huyền Vũ là thứ gì mà cũng dám cầm tù Hi Bối Kỳ!
Đôi mắt vàng kim của Áo Lợi Ba lập tức biến thành màu đỏ như máu, giơ tay đập mạnh xuống bàn gỗ.
Trong suy nghĩ của lão, nhất định là Hi Bối Kỳ bị thành Huyền Vũ hiếp bức cầm tù, bằng không thì nàng ấy chắc chắn sẽ trở lại.
Liên hôn với gia tộc Lộ Pháp là một chuyện tốt cỡ nào, không ai sẽ từ chối.
Huống chi chỉ có liên hôn với gia tộc Lộ Pháp thì gia tộc Dạ Nguyệt mới có thể tiếp tục ngồi trên vị trí thành chủ, khống chế thành Dạ Nguyệt.
Từ nghèo thành giàu thì dễ, nhưng từ giàu về nghèo ai có thể chấp nhận nổi, gia tộc Dạ Nguyệt không dám nghĩ tới việc sẽ ra sao nếu bọn họ mất đi vị trí thành chủ.
Lan Na rũ mắt, không có tiếp lời.
- Nhất định phải mang Hi Bối Kỳ trở lại, chỉ có liên hôn với gia tộc Lộ Pháp mới khiến bọn họ tiếp tục ủng hộ chúng ta.
Áo Lợi Ba lạnh lùng nói.
- Lan Na, ngươi nói thành Huyền Vũ sắp tới thành Dạ Nguyệt?
Cát Tư nghiêm túc hỏi.
Lão chưa từng nghe nói về một tòa thành lớn được xây trên lưng Man Thú Hoang Cổ.
Lan Na gật đầu đáp lại:
- Đúng vậy.
- Tốt lắm, khi nào nó tới thì các ngươi đi đón Hi Bối Kỳ về.
Cát Tư bình tĩnh phân phó.
Việc này liên quan tới sự hưng suy của gia tộc Dạ Nguyệt, Hi Bối Kỳ nhất thiết phải trở về liên hôn với gia tộc Lộ Pháp, không có lựa chọn khác.
- Hừ, thành Huyền Vũ là thứ gì chứ? Đến lúc đó toàn bộ người trong thành đều sẽ bị chộp tới làm Huyết Nô.
Áo Lợi Ba cười nhạo một tiếng.
Lão hoàn toàn không đặt thành Huyền Vũ ở trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận