Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2203: Hai Tháng Đã Đủ Thay Đổi Rất Nhiều Chuyện.



Huyền Điểu dừng bước, sắc mặt càng lạnh hơn, hờ hững đáp:

- Ta càng hy vọng hắn đừng đi.

- Cái gì?

Thống Lĩnh Đầu Chó sửng sốt một chút.

Biểu cảm trên mặt hắn trở nên nghiêm túc, nhận thấy được xưng hô của Huyền Điểu đối với Thú Vương đã có sự thay đổi, trong lòng có loại dự cảm xấu.

- Tối nay ngươi sẽ biết.

Huyền Điểu nhìn chăm chú vào ánh mắt của Thống Lĩnh Đầu Chó.

Thống Lĩnh Đầu Chó không khỏi nói:

- Rõ ràng ngươi mới rời đi hai tháng, tại sao lại cho ta một loại cảm giác rất xa lạ?

- Hai tháng đã đủ thay đổi rất nhiều chuyện.

Huyền Điểu nói với khuôn mặt không cảm xúc.

Cô đúng là đã thay đổi rất nhiều, thực lực đột phá tới cấp 8, thân phận cũng xảy ra biến hóa cực kỳ lớn.

Tân Tây nhàn nhạt nhìn mọi việc, không có lên tiếng, giống như một người ngoài cuộc đi theo bên cạnh.

Thống Lĩnh Đầu Chó vẫn còn cau mày khó hiểu, cho đến khi tiến vào vương cung người thú, Kỵ Sĩ người thú thông thường sẽ ở bên ngoài để canh gác, người có thân phận tiến vào Thiên Điện nghị sự.

Thống Lĩnh Đầu Chó nhìn về phía Tân Tây, nói với giọng khàn khàn:

- Cảm phiền các hạ ra bên ngoài chờ.

- Không cần đâu.

Thống Lĩnh Huyền Điểu lạnh nhạt lên tiếng ngăn cản.

Ánh mắt của Thống Lĩnh Đầu Chó lạnh xuống, việc nghị sự quan trọng của Người Thú tại sao lại có mặt nhân loại chứ?

- Cộp cộp cộp ~~~

Hắn còn muốn nói điều gì đó thì bên ngoài Thiên Điện truyền tới tiếng bước chân ầm ĩ, các Thống Lĩnh còn lại của vương quốc Người Thú lục tục đi vào Thiên Điện.

Vương quốc Người Thú có tổng cộng có sáu vị Thống Lĩnh, ngoại trừ Thống Lĩnh Đầu Chó và Thống Lĩnh Huyền Điểu thì còn có Thống Lĩnh Độc Xà, Thống Lĩnh Man Ngưu, Thống Lĩnh Đầu Heo, Thống Lĩnh Hắc Hổ.

Trong sáu vị Thống Lĩnh người thú, chỉ có Thống Lĩnh Huyền Điểu và Thống Lĩnh Độc Xà là nữ, còn lại đều là nam.

- Tại sao lại có nhân loại ở đây, chuyện gì xảy ra?

Thống Lĩnh Độc Xà híp mắt lại, lè lưỡi nhìn về phía Tân Tây.

Thống Lĩnh Độc Xà giống như Thống Lĩnh Huyền Điểu, phần thân trên là nhân loại, nửa người dưới là thân rắn, đôi mắt là thụ đồng màu xanh lục sâu thẳm, đầu lưỡi tách đôi như lưỡi rắn.

- Đúng vậy, vì sao nhân loại lại ở chỗ này?

Thống Lĩnh Hắc Hổ nói với sắc mặt bất thiện.

Đầu của hắn là lão hổ nhưng bộ lông lại đen như mực, màu da cũng là màu đen, giống như người da đen ở Địa Cầu.

Tân Tây nhìn thoáng qua Thống Lĩnh Hắc Hổ, quan sát từ trên xuống dưới vài lần, nếp nhăn trên mặt giãn ra không ít.

- Da lông trên đầu ngươi không tệ, thích hợp làm thành giày.

Bà nhẹ giọng nói nhỏ.

-...

Mí mắt của Huyền Điểu co giật liên tục.

Oanh!

Thống Lĩnh Man Ngưu cầm rìu lớn trong tay rồi nện mạnh xuống mặt đất, giọng nói ồm ồm như chuông đồng:

- Thống Lĩnh Huyền Điểu, ngươi nên cho chúng ta một lời giải thích.

Thống Lĩnh Đầu Heo không nói chuyện, nhưng đã đóng cửa Thiên Điện lại.

Thống Lĩnh Huyền Điểu giơ tay lên, bình tĩnh nói:

- Mọi người đừng vội nổi nóng, ngồi xuống trước đi.

Thống Lĩnh Đầu Chó hừ lạnh một tiếng, kéo ghế ra ngồi xuống.

Các Thống Lĩnh còn lại thấy thế cũng đều ngồi xuống, bọn hắn muốn nhìn thử Thống Lĩnh Huyền Điểu đang giở trò quỷ gì.

……..

Thống Lĩnh Độc Xà ngồi trên ghế, đuôi rắn to vòng quanh chân bàn.

Đôi mắt rắn của cô ta híp lại, âm lãnh nói:

- Nói đi, Thú Vương bệ hạ bảo ngươi trở về để làm gì?

Huyền Điểu nhìn quanh chúng Thống Lĩnh ở đây một vòng, hít sâu một hơi rồi chậm rãi nói:

- Thú Vương đã chết.

- Cái gì?

Đôi mắt của Thống Lĩnh Độc Xà trợn to, bàn tay tái nhợt vỗ vào mặt bàn.

- Ngươi biết mình đang nói bậy bạ cái gì không??

Thống Lĩnh Hắc Hổ trợn mắt nhìn về phía Thống Lĩnh Huyền Điểu.

Thống Lĩnh Man Ngưu trầm giọng nói:

- Huyền Điểu, loại chuyện này không thể nói giỡn được.

Thống Lĩnh Đầu Heo đứng lên, trào phúng:

- Thống Lĩnh Huyền Điểu, ngươi nói Thú Vương đại nhân đã chết, vậy ngài ấy chết như thế nào?

Huyền Điểu ngẩng đầu, bình tĩnh nói:

- Bị Mục Lương giết chết.

- Xôn xao ~~~

Mọi người nghe vậy lập tức náo động một mảnh, ngay sau đó an tĩnh lại.

Thống Lĩnh Hắc Hổ trợn mắt hỏi:

- Ngươi nói thật à?

- Ầm~~~

Thống Lĩnh Đầu Chó đứng bật dậy, bàn tay to vỗ nát bàn dài, tức giận chất vấn:

- Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

Tân Tây ngước mắt nhìn hắn, nhàn nhạt ra lệnh:

- Ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện.

- Ngươi tính là thứ gì hả?

Thống Lĩnh Đầu Chó rút trường mâu rồi đâm về phía Tân Tây.

Huyền Điểu biến sắc, sốt ruột hô to:

- Thống Lĩnh Đầu Chó, mau dừng tay!

Cô vươn tay, muốn ngăn trở trường mâu nhưng mà vẫn đã chậm.

Tân Tây mặt không đổi sắc, nhẹ nhàng phất tay một cái, trường mâu đâm tới biến thành một đống đồng nát trong nháy mắt.

Giây kế tiếp, tay nàng dừng ở bên cổ của Thống Lĩnh Đầu Chó, chỉ cần hơi dùng sức một chút là có thể cắt đứt cổ của hắn.

- Ách ~~~

Sắc mặt của Thống Lĩnh Đầu Chó rất khó coi, hắn cảm thấy hô hấp khó khăn, sự sợ hãi tử vong xông lên đầu.

- Cường giả Chí Tôn?

Sắc mặt đám người Thống Lĩnh Độc Xà đại biến.

Thống Lĩnh Huyền Điểu cao giọng hô:

- Tân Tây các hạ là cường giả Thánh giai, các ngươi không được thất lễ.

- Thánh giai!

Đôi mắt của đám người Thống Lĩnh Độc Xà kịch liệt co rút lại, tiếng kêu gần như phá giọng.

Tân Tây nhìn Thống Lĩnh Đầu Chó, bình tĩnh hỏi:

- Ngươi muốn chết phải không?

- Không…

Thống Lĩnh Đầu Chó chật vật phun ra một chữ.

Tân Tây hừ lạnh một tiếng rồi buông tay ra, mặc kệ Thống Lĩnh Đầu Chó ngã ngồi trên mặt đất.

Hắn thở hổn hển, nhìn Tân Tây với ánh mắt sợ hãi, cường giả Thánh giai thật sự quá khủng bố, hắn không hề có bất cứ năng lực phản kháng nào.

Tân Tây thong thả ngồi trở lại vị trí của mình, đạm mạc nói:

- Tiếp tục đi.

- Vâng.

Huyền Điểu thở phào một hơi, dùng ánh mắt ra hiệu với các Thống Lĩnh còn lại.

Các Thống Lĩnh lần lượt ngồi trở lại vị trí của mình, thái độ trở nên câu nệ rất nhiều, ánh mắt nhìn về phía Tân Tây mang theo sự kiêng kỵ và sợ hãi.

Huyền Điểu nói với giọng điệu lạnh như băng:

- Các ngươi có biết Thú Vương mang theo ma dược dụ dỗ ma thú trong người không?

Bọn hắn nghe vậy, trong lòng Thống Lĩnh Độc Xà đã có suy đoán, cô ta mở to mắt hỏi:

- Thú Vương dùng nó?

- Đúng vậy, dùng trên phi thuyền vận chuyển trong lúc đi đến hải đảo thần bí.

Huyền Điểu gằn từng chữ.

- Cái gì? Hắn bị điên rồi sao?

Thống Lĩnh Đầu Heo kinh ngạc thốt lên.

Huyền Điểu nhìn đám người một vòng, tiếp tục nói:

- Người trên thuyền đều là vương thất quý tộc đến từ các vương quốc khác nhau, còn có vài vị quốc vương và công tước.

- Hắn chắc chắn là điên rồi, dám ra tay với nhiều quý tộc nhân loại như vậy.

Thống Lĩnh Man Ngưu cau mày nói.

Thống Lĩnh Huyền Điểu tiếp tục nói:

- Ma dược dẫn dụ mười mấy con ma thú biển, trong đó còn có cấp bậc Chí Tôn. May mắn có Mục Lương có mặt ở đó, nếu không thì toàn bộ người ở trên phi thuyền đều sẽ chết ở kênh Sương Mù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận