Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2411: Bánh Cuốn Nóng Vừa Nóng Vừa Thổi.

Vương quốc Huyền Vũ, trong Chủ Thành.

- Cộp cộp cộp ~~~

Y Lệ Y rời nhà, đạp xe đạp trên con đường chính Khu dân cư, chuẩn bị đến đầu đường ăn điểm tâm.

Ngày hôm nay, cô thức dậy rất sớm, sớm hơn nửa giờ so với bình thường, cho nên đi đường nhàn nhã rất nhiều.

Y Lệ Y nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Nghe nói đầu đường mới mở một cửa hàng bánh cuốn, sáng hôm nay ăn món này đi.

Trong Chủ Thành thường xuyên mở cửa hàng mới, đây là để phong phú cuộc sống của dân chúng, đồng thời gia tăng thêm cảm giác hạnh phúc và lòng trung thành của mọi người.

- Cộp cộp cộp ~~~

Cô đi tới cuối đường, cửa hàng bánh cuốn mới mở có ba tầng, lúc này có rất nhiều xe đạp đang đậu trước cửa.

Y Lệ Y kinh ngạc nói:

- Nhiều người như vậy, hẳn là món này rất ngon.

Cô dừng xe đạp ở một bên rồi đi vào cửa hàng bánh cuốn, lầu một đã không còn bàn trống, thực khách đến sau chỉ có thể lên lầu hai và lầu ba.

Cửa hàng bánh cuốn được trang hoàng theo phong cách đơn giản, mặt tường được sơn màu trắng, toàn bộ bàn ghế đều bằng gỗ nâu, trên tường còn treo vài tấm hình về bánh cuốn, dáng vẻ óng ánh trong suốt kia thoạt nhìn rất ngon miệng.

Nhân viên bán hàng nhận ra Y Lệ Y, nhiệt tình vẫy tay chào hỏi:

- Lão sư Y Lệ Y, chào buổi sáng.

Con gái của cô ấy là học sinh của Y Lệ Y, khi cô ấy đưa đón con gái đến trường thì đã gặp đối phương vài lần.

- Buổi sáng tốt lành.

Y Lệ Y mỉm cười hồi đáp rồi đi tới trước quầy hàng, nhìn thực đơn treo ở phía trên, chứng khó khăn trong lựa chọn lại tái phát, hơi nhướng mày lẩm bẩm:

- Bánh cuốn đặc biệt, bánh cuốn trứng, bánh cuốn trứng thịt....

Nữ nhân viên này đề cử:

- Lão sư Y Lệ Y, bánh cuốn đặc biệt và bánh cuốn trứng thịt ngon nhất, nếu thích ăn cay thì cho thêm chút ớt, chắc chắn ngươi sẽ thích.

- Tốt, vậy ta nghe lời ngươi, ta muốn một phần bánh cuốn đặc biệt.

Y Lệ Y cười gật đầu.

Cô ấy cười nói:

- Được rồi, một phần bánh cuốn đặc biệt là ba đồng.

- Đây.

Y Lệ Y lấy ra tiền lẻ rồi đưa cho nữ nhân viên.

Nhân viên này thu hồi đồng Huyền Vũ, cầm một tờ giấy nhỏ rồi viết hai chữ ‘đặc biệt’ lên trên, sau đó xoay người đưa cho cửa sổ sau lưng.

Phía sau cửa sổ là khu vực chuẩn bị món ăn, có ba nhân viên bếp đang bận rộn nấu bánh cuốn.

Nữ nhân viên đưa cho Y Lệ Y một thẻ bài, mặt trên viết con số 23, giải thích:

- Lão sư Y Lệ Y, đây là thẻ bài gọi món, chỉ cần cắm nó ở trên bàn là được rồi, khi nào bánh cuốn nấu xong sẽ có nhân viên đưa tới.

- Được.

Y Lệ Y chậm rãi gật đầu, xoay người trở lại chỗ ngồi của mình, cô nhìn thấy có một cái khe trên mặt bàn vì vậy cắm thẻ bài lên trên đó, an tĩnh ngồi chờ đợi nhân viên mang bánh cuốn ra.

Khi cô đang chờ đến lượt mình thì lại có thêm người tiến vào cửa hàng, chẳng mấy chốc thì lầu hai cũng không còn ghế trống.

- Món ăn do bệ hạ khen ngợi nhất định là rất ngon.

Các thực khách mới tiến vào vừa chờ đợi vừa trò chuyện với nhau.

- Đúng vậy, ta nghe nói bữa sáng trong cung điện thường xuyên ăn bánh cuốn.

-...

Trước khi cửa hàng bánh cuốn khai trương thì nó đã được tuyên truyền thông qua báo chí và TV, theo như lời quảng cáo là:

- Món ăn được quốc vương bệ hạ khen ngợi không ngớt, tuyệt đối không thể bỏ qua!

Một lát sau, một nhân viên bưng thức ăn hô một tiếng:

- Số hai mươi ba ở đâu?

Y Lệ Y nghe vậy vội vã giơ tay lên:

- Ở đây.

Nhân viên này nghe vậy đi tới rồi đặt một khay bánh cuốn lên trên bàn, nói:

- Một phần bánh cuốn đặc biệt của ngươi đây, ăn lúc còn nóng sẽ ngon hơn rất nhiều.

- Được, cảm ơn.

Y Lệ Y nhìn bánh cuốn vẫn còn bốc khói nóng trên khay, không nhịn được nuốt nước miếng.

Bánh cuốn màu trắng kết hợp với nước chấm đặc chế thoạt nhìn rất mê người, có thể nhìn xuyên qua lớp vỏ bánh óng ánh trong suốt thấy được phần nhân bên trong.

Y Lệ Y cầm đũa lên, gắp một khối bánh cuốn cho vào trong miệng, thong thả nhấm nuốt vài cái, đôi mắt đẹp lập tức sáng ngời.

- Quá ngon.

Cô thán phục một tiếng, chiếc đũa không dừng lại được.

- Tại sao lại có thể ngon đến thế kia chứ ~~~ ?

Y Lệ Y liên tục gắp ăn, chẳng mấy chốc thì đã xơi sạch một đĩa bánh cuốn, ngay cả đĩa nước chấm cũng thấy đáy.

Nhân viên phụ trách đứng ở quầy hàng thấy vậy thì cười hỏi:

- Thế nào Lão sư Y Lệ Y, mùi vị không tệ lắm phải không?

- Ừ ừ, ăn ngon vô cùng.

Y Lệ Y lập tức gật đầu khẳng định.

Nữ nhân viên chống tay lên trên quầy, bắt chuyện:

- Ai ăn qua bánh cuốn đều tấm tắc khen ngợi, ngày hôm qua còn có mấy người quý tộc tới đây gọi mỗi loại một phần đấy.

Y Lệ Y suy nghĩ một chút rồi nói:

- Ta cảm thấy chưa no lắm, thêm một phần bánh cuốn trứng thịt đi.

- Được rồi, bánh cuốn trứng thịt là bốn đồng.

Nhân viên bán hàng báo giá.

- Đây.

Y Lệ Y lấy ra đồng Huyền Vũ tính tiền.

Cô ngồi đợi khoảng sáu, bảy phút thì nhân viên bán hàng bưng một khay bánh cuốn trứng thịt còn bốc khói đặt lên bàn.

- Thoạt nhìn còn ngon hơn món trước.

Yết hầu của Y Lệ Y nhấp nhô, vội vàng cầm đũa lên thưởng thức một miếng.

- Ngao ô ~~~

Cô híp mắt lại, tinh tế thưởng thức mùi vị bánh cuốn trứng thịt, cảm nhận nước chấm đặc chế trôi qua cổ họng.

Y Lệ Y âm thầm quyết định cơm trưa cũng muốn tới đây ăn bánh cuốn, mỹ vị thật sự khiến người ta khó có thể chống cự.

- Ợ ~~~

Mười phút sau, cô không hề hình tượng mà ợ một cái, hài lòng đứng lên.

- No quá.

Y Lệ Y liếc nhìn đồng hồ quả lắc trên tường, đã là bảy giờ rưỡi, nhỏ giọng lầm bầm:

- Thời gian còn sớm, chậm rãi đạp tới Trường Học được rồi.

Sáng hôm nay, cô phải đến Trường Kỹ Thuật giảng bài, buổi chiều lại đi Cục Quản Lý Chủ Thành xử lý công việc, buổi tối còn phải đi Xưởng In, kiểm tra nội dung báo chí phát hành vào ngày mai.

Mỗi ngày Y Lệ Y đều bề bộn nhiều việc, phải đồng thời kiêm mấy chức cùng lúc, nhưng một tháng sẽ được bốn ngày nghỉ phép, lương bổng mỗi tháng và các hạng đãi ngộ đều rất tốt.

Vào đêm, Y Lệ Y rời đi cửa hàng bánh cuốn, cưỡi xe đạp đến Xưởng In.

Hôm nay cơm sáng, cơm trưa và cơm tối nàng đều ăn bánh cuốn, cũng may lương bổng mỗi tháng rất nhiều, dù cho mỗi ngày ăn bánh cuốn thì cũng sẽ không nghèo chết.

Trong Xưởng In, các nhân viên đang bận rộn làm việc, bọn hắn đối chiếu bản báo mẫu mà Cục Quản Lý đưa tới, căn cứ nội dung để sắp xếp khuôn chữ.

Kỹ thuật in mà Xưởng In dùng vẫn là bảng khắc chữ, chỉ khi nào cần in đồ án thì sẽ để nhân viên dùng Phú Năng Trân Châu thi triển năng lực tạo ra ảnh khắc trên lưu ly rồi in ra hàng loạt.

- Đại nhân Y Lệ Y đến.

Các nhân viên thấy cô tiến vào, nhiệt tình chào hỏi.

Y Lệ Y gật đầu, hỏi:

- Ừm, bản mẫu hôm nay đưa tới chưa?

Sau khi lượng công việc gia tăng, công việc biên tập báo chí sẽ do những người khác đảm nhận, cô chỉ cần tới kiểm tra nội dung khi tiến hành in ấn.

- Đưa tới rồi, chúng ta đang xếp khuôn chữ.

Một nhân viên hồi đáp.

- Đưa ván khuôn ta xem một chút.

Y Lệ Y lên tiếng.

Nhân viên nhanh nhẹn đưa bản mẫu báo chí tới trước mặt cô, nói:

- Vâng, ở chỗ này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận