Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1902: Một Trăm Tám Mươi Tỷ Điểm Tiến Hóa



Hơn nửa giờ sau, tất cả người của vương quốc nội lục đều đã tham quan phi thuyền vận chuyển một vòng, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt khen ngợi rời đi phi thuyền vận chuyển, trở lại trước mặt Hồ Tiên một lần nữa.

Hồ Tiên ưu nhã nói:

- Đơn hàng của các ngươi đã được vận chuyển vào buồng nhỏ trên tàu, số lượng cũng đã được kiểm tra kỹ lưỡng, hiện tại giao khoản thanh toán cuối là phi thuyền có thể xuất phát.

Người của vương quốc Hoa Rây gật đầu, ra hiệu về phía các rương gỗ chất đống sau lưng mình:

- Được rồi, ta đã xem qua, hàng hóa không thành vấn đề, đây là khoản thanh toán cuối, các hạ kiểm tra lại một chút đi.

Hồ Tiên nhẹ hất cằm lên, nhân viên công tác hiểu ý đi lên trước, kiểm kê số lượng tinh thạch ma thú trong rương gỗ.

Người của các vương quốc còn lại cũng lục tục chi trả khoản thanh toán cuối, nửa giờ sau, các nhân viên mới kiểm kê hết toàn bộ tinh thạch ma thú.

- Đại nhân Hồ Tiên, số tinh thạch ma thú đều trùng khớp.

Một nhân viên công tác cung kính nói.

- Ừm.

Hồ Tiên lên tiếng, rồi nhìn nhóm người vương quốc trong đất liền, mỉm cười nói:

- Nửa giờ sau phi thuyền sẽ cất cánh, các vị có thể đi vào buồng nhỏ trên tàu.

- Ừ ta chờ mong lần hợp tác giao dịch tiếp theo.

Người của vương quốc Hoa Rây giơ tay vẫy chào.

- Ừ, ta cũng rất chờ mong.

Hồ Tiên mỉm cười, tiếp tục hợp tác nghĩa là thành Huyền Vũ có thể kiếm nhiều tinh thạch ma thú hơn nữa.

Mọi người dồn dập từ biệt Hồ Tiên, tỏ vẻ sẽ nhanh chóng đặt hàng lần nữa, hy vọng có thể ưu tiên cung cấp hàng hóa giống như lần này cho bọn hắn.

- Ừm.

Hồ Tiên đáp một tiếng, nhìn nhóm người vương quốc kia leo lên phi thuyền vận chuyển.

Hơn mười phút sau, toàn bộ cửa khoang phi thuyền chậm rãi đóng lại, các tiếp viên và công nhân viên bắt đầu công đoạn chuẩn bị trước khi cất cánh.

Hồ Tiên lùi lại một chút, nhìn từng chồng rương gỗ trước mặt, nếu Mục Lương nhìn thấy nhất định sẽ rất vui vẻ.

- Còn nửa tháng nữa Tiểu Huyền Vũ sẽ tiến hóa rồi.

Trong mắt Hồ Tiên lộ vẻ chờ mong.

Ông ~~~

Mười chiếc phi thuyền phát ra những tiếng ông ông, sau vài phút đồng hồ thì chúng mới nhấc lên khỏi mặt đất, chậm rãi bay vào không trung.

Mỗi chiếc đều bay tới những hướng khác nhau, đi đến từng vương quốc lớn.

Lần này, Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ đều không có đi theo, từng nhóm nhân viên công tác sẽ phụ trách mỗi chiếc phi thuyền.

Bọn họ đều có kinh nghiệm nhất định, toàn bộ đều là nhân viên từng đi theo nhóm của Hi Bối Kỳ đến đại lục cũ.

Mười chiếc phi thuyền vận chuyển rời khỏi sân bay, chớp mắt một cái quảng trường đã trở nên trống trải hơn rất nhiều, đàn Kiến Thợ bận rộn xong thì chui trở về hang động trong lòng đất, nơi đây có thể liên thông với sào huyệt của Kiến Gọng Kìm, xem như trung tâm vận chuyển của thành Huyền Vũ.

- Còn phải tiếp tục chuẩn bị thêm vài nhóm hàng nữa.

Hồ Tiên chậm rãi thở dài một hơi.

Những đơn đặt hàng lớn đều hoàn thành, nhưng những đơn hàng của các thương nhân và quý tộc vẫn chưa có giao.

Không chỉ như vậy, sau này sẽ còn có thêm nhiều đơn đặt hàng lớn.

Nhiều nhất là một tháng thì đám người của vương quốc trong đất liền sẽ lại tới thành Huyền Vũ, đến lúc đó cô sẽ phải nhận nhiều đơn đặt hàng hơn.

- Hôm nay đến đây thôi, nên nghỉ ngơi một chút.

Hồ Tiên liếc nhìn đồng hồ, đã ba giờ chiều, cô không tính trở về Phố Buôn Bán, chuẩn bị trở về khu Trung Ương.

Cô gọi vài nhân viên hỗ trợ mang các rương tinh thạch ma thú lên xe thú, số lượng nhiều đến mức chứa đầy tám chiếc xe thú.

Hồ Tiên đã có thể dự đoán được biểu cảm của Mục Lương khi nhìn thấy những rương tinh thạch ma thú này, khóe môi của cô không nhịn được nhếch lên.

Cô phân phó người lái xe lái đến Nội Thành, dọc theo đường đi có Thành Phòng Quân bảo hộ, xe thú thông thuận lái vào Trung Ương.

Khi những rương tinh thạch ma thú này chồng chất tại chính sảnh cung điện, đôi môi của các tiểu hầu gái đều mở lớn.

- Oa, nhiều quá, rốt cuộc là có bao nhiêu tinh thạch ma thú!?

Ba Phù thán phục.

Diêu Nhi thanh thúy nói:

- Tất cả đều là tinh thạch ma thú cấp 3 trở lên, nhất định thành chủ đại nhân sẽ rất vui vẻ.

- Đại nhân đang ở phòng làm việc, có cần ta đi gọi ngài ấy không?

Tiểu Mật chớp đôi mắt đẹp.

- Ở phòng làm việc à, hắn đang bận bịu cái gì sao?

Hồ Tiên kinh ngạc nói.

- Ta không biết, ngài ấy không nói.

Tiểu Mật lắc đầu.

- Vậy thì đừng gọi, chờ khi nào hắn làm xong rồi nói sau cũng được.

Hồ Tiên khoát tay.

Giọng nói của cô mang theo chút lười biếng:

- Ta đi tắm, phải bảo dưỡng làn da một chút, khi nào Mục Lương vội xong thì tới gọi ta.

- Vâng, đại nhân Hồ Tiên.

Các tiểu hầu gái ngoan ngoãn gật đầu.

Hồ Tiên lắc lư đuôi hồ ly, lắc eo đi về Thiên Điện của mình.

………….

Trong phòng làm việc, Mục Lương điều khiển tài liệu hung thú trong tay.

Anh đang nghiên cứu món đồ mới, muốn xem thử một chút có thể chế tạo ra nhựa được hay không.

Chỉ tiếc là đã làm thí nghiệm hơn nửa ngày, cũng không thể thành công, vì anh không có nhiều kiến thức về sản xuất nhựa.

- Bỏ vậy, hũ sành với đồ đựng dụng cụ bằng Lưu Ly cũng có thể dùng.

Mục Lương bỏ qua, dùng một tia ý thức điều khiển đồ đạc trên bàn quét vào thùng rác, vỗ tay rời khỏi phòng làm việc. Lúc này, trời đã sắp tối, các tiểu hầu gái đang ở phòng bếp chuẩn bị bữa cơm.

Mục Lương xuyên qua hành lang trải qua chính sảnh, nhìn thấy rương gỗ chất đống đầy đất, nhất thời dừng lại bước chân.

- Thành chủ đại nhân làm xong rồi?

Tiểu Tử mặc tạp dề từ phòng bếp đi ra.

- Ừm.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

Tiểu Tử nhu thuận giải thích:

- Những thứ này đều chứa đầy tinh thạch Ma Thú do đại nhân Hồ Tiên mang về.

- Đã biết.

Con ngươi màu đen của Mục Lương chiếu lấp lánh, cất bước đi tới trước đống rương gỗ, không kịp chờ đợi nữa mà mở ra kiểm tra.

Tất cả rương gỗ đều bị mở ra, vô số tinh thạch Ma Thú làm cho tim của anh đập nhanh hơn. Anh vươn tay, mơn trớn tất cả tinh thạch, trong lòng ra lệnh cho hệ thống chuyển hóa thành điểm tiến hóa.

- Keng! Chuyển hóa thành công.

- Keng! Chuyển hóa...

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống liên tiếp vang lên không ngừng, toàn bộ tinh thạch đều chuyển hóa thành tiến hóa điểm.

Mục Lương không kịp chờ đợi mở ra bảng thuộc tính bốn chiều kiểm tra, điểm tiến hóa đã nhảy lên thành mười hai số, làm cho anh hít sâu mấy hơi.

- Một trăm tỷ tám trăm triệu điểm tiến hóa...

Yết hầu của anh giật giật, khoảng cách tiến hóa Trà Thụ Sinh Mệnh càng gần thêm một bước.

Hồ Tiên yểu điệu bước tiến tới, giọng nói quyến rũ hỏi:

- Vui vẻ không?

Mục Lương nhếch miệng cười rồi, đưa tay kéo Hồ Tiên vào ngực, vui vẻ nói:

- Ngươi biết bây giờ ta muốn làm gì không?

- Muốn làm gì?

Hồ Tiên chớp chớp con ngươi màu đỏ rực, muốn hôn, hay ôm mình nâng thật cao?

- Ăn.

Ánh mắt của Mục Lương sáng quắc nói.

- À?

Hồ Tiên biểu cảm ngẩn ngơ, nhất thời không kịp phản ứng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận