Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1494: Xe Lửa Chạy Thử Nghiệm



Nguyệt Thấm Lan giải thích:

- Khảo hạch Lỵ Lỵ mất một chút thời gian.

- Kết quả như thế nào?

Mục Lương cảm thấy hứng thú hỏi.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên, cô cười tươi như hoa trả lời:

- Cô ấy rất tốt, đã thông qua rồi.

- Ừ, vậy là tốt rồi.

Mục Lương cười gật đầu, nâng cánh tay lên, ra hiệu nói:

- Cùng ta đi lên đài nào.

- Được.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan lộ ra ý cười.

Cô yêu kiều bước lên trước, khoác tay Mục Lương một cách tự nhiên rồi đi theo hắn lên đài cao.

Trước đài cao, các dân chúng đến đây tham quan đều reo hò.

- Thành chủ đại nhân!!

- Thành chủ đại nhân vất vả rồi!!

- ······

Mục Lương nhìn mấy trăm dân chúng dưới đài cao, tâm trạng tràn đầy cảm khái, chỉ mất hơn một năm để hắn xây dựng thành Huyền Vũ từ không tới có.

- Buổi trưa tốt lành, các con dân của ta.

Anh giơ tay lên ra hiệu.

- Thành chủ đại nhân buổi trưa tốt lành!!

Các dân chúng đồng thanh hò hét, tiếp đó cùng nhau an tĩnh lại.

Mục Lương uy nghiêm lên tiếng:

- Hôm nay là ngày mà xe lửa chạy thử nghiệm, đồng thời cũng là ngày mà thành Huyền Vũ chúng ta chính thức có được phương tiện giao thông đường sắt. Hy vọng một lúc nữa mọi người thể nghiệm xe lửa sẽ không chen chúc, tránh phát sinh sự kiện giẫm đạp.

- Vâng, chúng ta đã biết, xin thành chủ đại nhân cứ yên tâm.

- Chúng ta sẽ không khiến thành chủ đại nhân thêm phiền.

- ······

Các dân chúng kích động hô hào, ánh mắt nhìn về phía Mục Lương mang theo cuồng nhiệt và sùng bái.

Trong đám đông có tám, chín phần là người của đại lục cũ.

Trước kia bọn họ ăn không đủ no, áo không đủ mặc, còn phải đối mặt với thủy triều Hư Quỷ, vốn dĩ phải chết, sau này đều nhờ thành Huyền Vũ và Mục Lương mà bọn họ mới có được cuộc sống cơm no áo ấm.

- Rất tốt.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

Cộp cộp cộp...

Lúc này, nhân viên nhà ga đi lên trước, trong tay nâng một cái khay.

Trong khay là chìa khóa cổng nhà ga, phía trên buộc một dải ruy băng đỏ, bên cạnh còn có một cái cái kéo.

Nhân viên nhà ga cung kính nói:

- Thành chủ đại nhân, đã đến giờ tiến hành nghi thức cắt băng rồi.

- Ừ.

Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan liếc nhau.

Anh cầm kéo lên, Nguyệt Thấm Lan cầm lấy chìa khoá và kéo thẳng dải ruy băng màu đỏ ra.

Lách cách ~~~

Mục Lương mở ngón cái và ngón trỏ ra rồi khép lại, cây kéo nhanh chóng cắt dải ruy băng màu đỏ.

- Nghi thức cắt băng kết thúc mỹ mãn.

Nhân viên nhà ga lớn tiếng hò hét.

Hắn cầm chìa khóa xuống đài cao, mở ra cửa nhà ga.

- Vui lòng tiến vào nhà ga trật tự.....

Loa phát thanh vang lên đúng giờ, truyền ra một giọng nam mạnh mẽ và rõ ràng.

Loa phát thanh được cải tiến từ Máy Phát Nhạc, lúc này nó đang phát ra lời nhắc đã thu âm trước đó.

- Quý khách vui lòng tiến vào nhà ga có trật tự, nếu muốn thể nghiệm xe lửa thì trước hết hãy đến sảnh bán vé mua vé xe lửa, sau đó làm thủ tục kiểm tra an ninh trước khi vào phòng chờ xe, chuyến tàu đầu tiên sẽ khởi hành lúc một giờ chiều.....

- Mua vé xe lửa cần có thẻ căn cước, vé và thẻ giống nhau thì mới có thể lên xe.

- Vé chỉ có giá trị cho chuyến tàu cùng ngày, quá thời hạn sẽ hết hiệu lực.

Mục Lương nghe tiếng nhắc nhở từ trên loa truyền đến, nhất thời có chút hoảng hốt, anh nhớ tới trạm cao tốc kiếp trước, độ tương tự rất cao.

………..

Ở sảnh bán vé bên trong nhà ga.

- Đại nhân Hải Điệp, nơi này đông người thật đấy.

Hồng Sa ngắm nhìn bốn phía, đôi mắt đẹp màu đỏ hết tò mò nhìn bên trái rồi lại nhìn sang bên trái.

- Ừ, hôm nay là ngày đầu tiên xe lửa chạy thử nghiệm, đông người là chuyện rất bình thường.

Hải Điệp thuận miệng lên tiếng, hất cằm ra hiệu:

- Được rồi, chúng ta đi xếp hàng mua vé thôi.

Kể từ khi thành Huyền Vũ đi tới đại lục mới, Hải Điệp với tư cách là người quản lý Vệ Thành số hai vẫn chưa được nghỉ ngơi một ngày nào, cô vừa hoàn thành công việc mấy ngày nay nên được nghỉ một ngày.

Cô rất tò mò về mọi thứ ở đại lục mới nên chuẩn bị đi dạo thành Tát Luận một chuyến, vừa vặn gặp phải sự kiện xe lửa chạy thử nghiệm, vì vậy định ngồi xe lửa đến Phố Buôn Bán.

- Vâng.

Hồng Sa đáp lại, nàng và Hải Điệp tìm một đội ngũ ít người rồi đi tới xếp hàng.

Sảnh bán vé của nhà ga rất lớn, năm quầy vé được ngăn cách với bên ngoài bằng vách tường lưu ly dày, chỉ để lại một cửa sổ cao và rộng khoảng hai mươi centimet.

Hải Điệp và Hồng Sa đợi hơn mười phút mới đến phiên các nàng.

Nhân viên bán hàng hỏi:

- Xin chào, ngươi muốn đi đâu?

- Chúng ta muốn đến Phố Buôn Bán.

Hồng Sa đưa tay ra hiệu Hải Điệp đứng sau lưng mình.

- Hai người sao?

Nhân viên bán hàng lại hỏi.

- Đúng vậy.

Hồng Sa gật đầu một cái.

Nhân viên bán hàng đưa tay ra hiệu nói:

- Xin xuất trình thẻ căn cước và đưa đến cửa sổ.

- Vâng.

Hồng Sa vội vàng gật đầu, lấy ra thẻ căn cước của mình và Hải Điệp rồi đẩy vào trong cửa sổ.

Nhân viên bán hàng cầm lấy thẻ căn cước rồi bắt đầu kiểm tra thật giả, cẩn thận đối chiếu ảnh chụp trên thẻ căn cước với diện mạo của người thật, sau khi xác nhận không có sai lầm gì thì mới thả xuống.

Cô ấy đưa tay chỉ vào tờ giấy dán trên tường và hỏi:

- Hai vị, xe lửa có ghế hạng nhất, ghế hạng hai và vé đứng, mỗi loại có giá cả khác nhau, hai vị muốn mua loại nào?

- Ta xem một chút.

Hải Điệp ngước mắt nhìn lên, trên tường có treo một bảng ghi rõ ràng giá tiền từng chỗ ngồi.

Hồng Sa nhẹ giọng thì thầm:

- Chỗ ngồi hạng nhất: một vé bốn đồng, chỗ ngồi hạng hai: một vé hai đồng, vé đứng: một vé một đồng.

Hải Điệp kinh ngạc hỏi:

- Ba thứ này khác nhau ở chỗ nào?

Nhân viên bán hàng giới thiệu:

- Ghế hạng nhất chỗ rộng rãi hơn, ghế hạng hai sẽ chen chúc hơn một chút, vé đứng là không có chỗ ngồi, chỉ có thể đứng.

- Ra là thế, vậy ta lấy hai vé ghế hạng nhất.

Hải Điệp nói không chút để ý.

- Vâng.

Nhân viên bán hàng lễ phép mỉm cười.

Cô ấy lấy ra hai tấm vé rồi viết mã số thẻ căn cước của Hải Điệp và Hồng Sa, sau đó ấn con dấu riêng của nhà ga lên trên, như vậy vé xe lửa mới coi là có hiệu lực.

Nhân viên bán hàng sửa sang thẻ căn cước và vé xe lửa xong, mỉm cười nói:

- Hai vé ghế hạng nhất, vị trí là toa xe số một, ghế mười hai A và mười hai B, tổng cộng là tám đồng.

- Đây.

Hồng Sa lấy đồng Huyền Vũ ra đưa cho nhân viên bán hàng, đồng thời lấy lại thẻ căn cước và vé xe lửa từ cửa sổ.

- Ta xem một chút.

Hải Điệp vươn tay tiếp nhận vé xe lửa, quan sát hình vẽ tuyệt đẹp phía trên.

Kích thước của vé xe lửa giống như đồng Huyền Vũ, phía trên có hình ảnh đường ray xe lửa, còn viết thông tin về ngày tháng và số hiệu của chuyến tàu.

Hồng Sa thúc giục:

- Đại nhân, mua được vé xe lửa rồi, chúng ta mau đi thôi.

- Được.

Hải Điệp gật đầu.

Hai người rời đi sảnh bán vé, đi theo dòng người tới phòng chờ xe.

Ở lối vào phòng chờ có Thành Phòng Quân mặc khôi giáp canh giữ hai bên, trong tay còn cầm trường mâu và nỏ quân dụng.

- Vui lòng xếp hàng một cách trật tự, không chen chúc.

Bên cạnh lối vào, loa phóng thanh liên tục phát lại lời nhắc nhở.

Bốn tên nhân viên phục vụ đứng thành hai hàng, bắt đầu kiểm tra vé xe lửa và thẻ căn cước, đồng thời tiến hành kiểm tra an toàn, không có vấn đề gì thì mới có thể tiến vào phòng chờ xe.

Bạn cần đăng nhập để bình luận