Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2382: Mục Lương Tức Giận.

- Ta không có làm quá sức nha, chỉ là làm nghiên cứu như mọi lần thôi.

Vưu Phi Nhi phồng má, bướng bỉnh đáp.

Ngải Lỵ Na thanh thúy nói:

- Vành mắt ngươi đã biến thành màu đen rồi.

- Ngủ một giấc là tốt rồi.

Vưu Phi Nhi phất tay không thèm để ý.

- Mục Lương không tới à?

Hi Bối Kỳ thuận miệng hỏi.

Ngải Lỵ Na hồi đáp:

- Mục Lương đang ở phòng làm việc, ngươi biết rồi đấy, mỗi lần ở trong đó là phải rất lâu hắn mới đi ra ngoài.

Vưu Phi Nhi nghe vậy không khỏi bĩu môi, cô vốn tưởng rằng tới phòng ăn là có thể gặp được Mục Lương, không ngờ anh ấy lại đang ở trong phòng làm việc.

- Không biết hắn lại bận rộn làm cái gì đây?

Nguyệt Thấm Lan nhún vai.

- Không biết, bệ hạ chưa nói gì cả.

Tiểu Tử lắc đầu.

Hi Bối Kỳ nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, hỏi:

- Thế chúng ta còn chờ hắn tới ăn trưa không?

- Không chờ nữa, mọi người ăn đi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Vậy ta không khách khí.

Vưu Phi Nhi cầm đũa lên, bắt đầu ăn lấy ăn để.

- Ngao ô ~~~

Các cô gái vừa ăn vừa nói chuyện, bầu không khí hòa hợp và hài hòa.

Trong phòng làm việc, Mục Lương đang chế tạo Cửa Truyền Tống mới, hiện nay chỉ một mình anh có năng lực làm ra Cửa Truyền Tống, cho nên đành phải tự lực cánh sinh.

Vương quốc Huyền Vũ rất lớn nên cần rất nhiều Cửa Truyền Tống, sau đó phải liên tiếp các cánh cửa lại với nhau, như vậy mới có tác dụng qua lại.

Dự định hôm nay của Mục Lương tạo thêm hai cánh Cửa Truyền Tống, sau đó nghiên cứu phương pháp xâu chuỗi các cánh Cửa Truyền Tống cùng nhau.

Anh mải mê nghiên cứu ở trong phòng làm việc, các cô gái sau khi ăn trưa xong cũng đều đi làm công việc của mình, mọi người đều bận rộn.

Chuyện của Hư Tộc khiến các cô không cách nào hoàn toàn thả lỏng được, chỉ có thể làm tốt phần việc của mình rồi nỗ lực huấn luyện, khích lệ và đốc thúc lẫn nhau.

- Oa~~~

Nguyệt Phi Nhan ngáp một cái, cố đè nén cơn buồn ngủ, xoay người rời đi cung điện. Hôm nay, cô phải đến Thiên Cức Quan, buổi huấn luyện tân binh vẫn còn đang tiếp tục.

Có điều cô vừa rời đi cung điện không được bao lâu, cánh của Khôi Giáp Chu Tước mới mở ra định bay lên thì chợt khựng lại.

Khí tức của cô gái tóc đỏ bắt đầu kéo lên, từ cấp 6 sơ cấp bay lên cấp 6 trung cấp.

- A? Tại sao lại đột phá ngay lúc này chứ?

Nguyệt Phi Nhan vội vã khoanh chân ngồi xuống đất, điều chỉnh nhịp hô hấp để ứng đối đột phá.

Động tĩnh của cô gái tóc đỏ nhanh chóng hấp dẫn sự chú ý của những người khác.

- Cộp cộp cộp ~~~

- Ai sắp đột phá thế?

Ny Cát Sa bước nhanh ra ngoài cung điện, vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấy cô gái tóc đỏ đang khoanh chân ngồi ở trên quảng trường, kinh ngạc thốt lên:

- Thì ra là Phi Nhan!

Cô gái tóc đỏ nhắm mắt lại, chờ đợi đột phá hoàn thành.

- Ông ~~~

Hi Bối Kỳ và Nguyệt Thấm Lan cũng đi ra cung điện, nhìn thấy Nguyệt Phi Nhan đang đột phá thì đều an tĩnh chờ đợi.

Hi Bối Kỳ nói thầm một tiếng:

- Động tĩnh còn không nhỏ.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc nhìn chằm chằm mỗi một tia biến hóa của con gái, sẵn sàng ra tay can thiệp bất cứ lúc nào.

- Ông ~

Thời gian trôi qua, khí thế dâng lên của Nguyệt Phi Nhan dần ổn định lại, điều này làm cho những người vây xem đều thở phào nhẹ nhõm.

- Xem ra là thành công rồi.

Ny Cát Sa gật đầu nói.

Nguyệt Thấm Lan đi tới trước, lẳng lặng nhìn con gái, thấy Phi Nhan mở mắt ra mới thở ra một hơi.

Nguyệt Phi Nhan hưng phấn nói:

- Mẹ, ta đã mạnh hơn rồi!

- Ừm, chúc mừng ngươi thành công.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói:

- Cấp 6 trung cấp, cũng không tệ lắm.

Nguyệt Phi Nhan biến sắc, quay đầu trợn trắng mắt với cô gái Ma Cà Rồng, nũng nịu hừ nhẹ:

- Hừ, cứ đợi đó, rồi sẽ có ngày ta vượt qua ngươi!

- Được thôi, ta ở cấp 7 chờ ngươi nha ~

Hi Bối Kỳ quay đầu cười hì hì nói.

Nguyệt Phi Nhan giơ nắm tay nhỏ lên:

- Đáng ghét, ngươi đừng có mà đắc ý!

- Ta không có đắc ý nha, ta rất khiêm tốn.

Hi Bối Kỳ thanh thúy nói.

Ny Cát Sa xoa đầu cô gái Ma Cà Rồng:

- Được rồi, nếu ngươi mà khiêm tốn thì sợ là người khác không dám nói mình có ngạo khí đâu.

- Ta vốn dĩ rất khiêm tốn mà.

Hi Bối Kỳ bĩu môi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Nếu đã đột phá thành công thì nên nghỉ ngơi để củng cố cảnh giới, Hi Bối Kỳ, làm phiền ngươi giúp Phi Nhan phụ trách buổi huấn luyện hôm nay.

- Vâng!

Nguyệt Phi Nhan nghe vậy đôi mắt đẹp lập tức sáng ngời, đắc ý nhìn về phía cô gái Ma Cà Rồng.

- Ta cũng sắp đột phá rồi, tới lúc đó ngươi thay ta.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói.

Cô sắp hấp thu hoàn toàn giọt máu của Mục Lương, chỉ còn một bước nữa là đột phá tới cấp 7 trung cấp.

- Lêu lêu lêu ~~~

Nguyệt Phi Nhan lè lưỡi làm mặt quỷ, ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào cung điện, hôm nay cô có thể nghỉ ngơi mà không sợ bị mắng.

Hi Bối Kỳ trợn trắng mắt, sau đó ngoan ngoãn thay thế cô gái tóc đỏ đi căn cứ Không Quân huấn luyện tân binh.

Nguyệt Thấm Lan và Ny Cát Sa liếc nhìn nhau rồi bất đắc dĩ nhún vai, đi làm việc của mình.

Khi Mục Lương đi ra phòng làm việc thì trong cung điện chỉ còn lại nhóm tiểu hầu gái và cô gái tóc đỏ.

- Tất cả mọi người đi làm việc rồi à?

Mục Lương nhìn Ba Phù, hỏi.

- Hồi bệ hạ, đúng vậy.

Ba Phù ngoan ngoãn lên tiếng.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, cất bước đi tới nhà ăn, nhìn còn món gì bỏ bụng hay không.

Ba Phù vội vàng nói:

- Bệ hạ, còn một giờ nữa là đến bữa tối rồi, hay là bệ hạ muốn ăn cái gì, ta hiện tại đi làm?

- Còn có một giờ à, vậy chờ một chút đi, không vội.

Mục Lương chợt dừng bước rồi xoay người đi tới thư phòng.

Anh trở lại thư phòng rồi ngồi xuống long ỷ, cầm lấy văn kiện trên mặt bàn bắt đầu thẩm duyệt, chẳng mấy chốc đã tập trung vào việc này, đọc xong thì để sang một bên.

Mục Lương nghĩ tới điều gì đó, lẩm bẩm:

- Không biết chuyện Thép Tím thế nào rồi...?

Anh ngước mắt hô một tiếng:

- Tiểu Tử, đi vào đây một chút.

- Vâng.

Tiểu Tử lên tiếng, đẩy ra cửa thư phòng tiến vào, cung kính hỏi:

- Bệ hạ, có chuyện gì vậy?

Mục Lương bình thản hỏi:

- Mấy ngày nay bên thành Y Lê có truyền tin tức trở về không?

- Hồi bệ hạ, không có.

Tiểu Tử lắc đầu.

- Những người khác cũng không thu được tin gì à?

Mục Lương cau mày hỏi.

Thời gian ba ngày anh cho Tô Lâm Y Tư đã đi qua, nhưng cô ấy vẫn chưa cho anh một câu trả lời thuyết phục, đây là tình huống như thế nào?

- Hồi bệ hạ, không có.

Tiểu Tử lắc đầu, giải thích:

- Nhóm hầu gái chúng ta sẽ chia sẻ tin tức với nhau, trong Phòng Liên Lạc có một cuốn sổ tay, nếu nhận được bất cứ tin tức gì thì đều sẽ ghi chép vào trong đó.

Khi các tiểu hầu gái thay phiên trực Phòng Liên Lạc thì đều sẽ lật xem nội dung trong sổ tay trước, tránh phát sinh việc bỏ lỡ tin tức hữu dụng.

- Bệ hạ, đến giờ ăn tối rồi.

Tiếng gõ cửa truyền đến, giọng nói của Ba Phù vang lên.

- Ta biết rồi.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng, đứng lên, dặn dò:

- Khi nào kết thúc bữa tối thì đem Trùng Cộng Hưởng liên lạc Tô Lâm Y Tư tới thư phòng cho ta.

- Vâng.

Tiểu Tử vội vàng gật đầu, biết lúc này Mục Lương đã có chút tức giận.

……

Bạn cần đăng nhập để bình luận