Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 318: Chế Tạo Tủ Lạnh Thành Công

Anh nhìn về ba con Lợn Bát Răng Nanh khác, dùng cách như vậy, làm cho chúng đều đeo lên khoen mũi, lại đùng dây xích liên kết với xe ngựa.
- Dùng để kéo hàng trước, chờ thành Huyền Vũ từng bước hoàn thiện, sau đó cải tiến thành phương tiện giao thông để sử dụng.
Đây là kế hoạch trong lòng Mục Lương.
Mặc dù xe ngựa không thể so sánh với ô tô, nhưng lúc này lại thích hợp nhất với thành Huyền Vũ, dù sao bây giờ xe ô tô cũng không thể làm ra được.
- Đều đến đây đi.
Mục Lương hướng về phía công nhân trong ruộng hô lên.
- Thành chủ đại nhân gọi chúng ta kìa, nhanh chóng qua đó.
Các công nhân dồn dập bỏ dụng cụ trong tay xuống, chạy đến trước mặt Mục Lương.
- Thành chủ đại nhân, xin hỏi có chuyện gì cần phân phó.
Các công nhân cung kính hỏi.
Mục Lương mỉm cười giới thiệu:
- Đây là xe ngựa, giao cho các ngươi sử dụng, có thể dùng để vận chuyển khoai lang đến Phố Buôn Bán, có thể thoải mái hơn một chút.
- Thành chủ đại nhân, ngài thật sự quá tốt với chúng tôi rồi.
Các công nhân cảm kích lên tiếng.
Khuôn mặt của Mục lương nghiêm túc nói:
- Nhớ kỹ, đừng gây chuyện với Lợn Tám Răng Nanh, không nên đánh nó.
- Vâng, chúng tôi sẽ nhớ kỹ.
Các công nhân vội vàng gật đầu, nhìn về phía Lợn Tám Răng Nanh có chút sợ hãi.
- Mấy người các ngươi, ở lại giúp bọn họ làm quen với xe ngựa!
Mục Lương nhìn về phía bốn tên hộ vệ của Khu vực Trung ương.
- Vâng.
Hộ vệ của Khu vực Trung ương cung kính đáp lại.
- Cộc cộc cộc !
Thành Huyền Vũ, tầng bốn Khu vực Trung ương, Xưởng Chế Tạo Linh Khí ở chỗ này.
Bên trong Xưởng Linh Khí, Lê Nhã và Lê Tuyết đang chỉnh lại tủ lạnh lần cuối.
Hai người trốn ở trong Xưởng Linh Khí đã mấy ngày, thỉnh thoảng vẫn đi ra ngoài hít thở không khí.
Phần lớn thời gian đều ở trong xưởng, nghiên cứu nhiệm vụ mà Mục Lương đã giao phó.
- Chắc như thế là được rồi.
Lê Nhã cầm lấy những miếng vảy của Băng Minh Xà đã xử lí qua, khảm nạm lên trên chiếc tủ lạnh màu trắng.
Lê Tuyết cầm một viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng đặt lên trên những mảnh vảy của Băng Minh Xà, đó là nơi tập trung của mạch lộ.
Tinh thạch hung thú có thể kích thích đặc điểm hàn băng của vảy Băng Minh Xà, sẽ cung cấp khí lạnh cho tủ lạnh.
Tủ lạnh có dạng hình hộp chữ nhật rộng 1 mét cao 1 mét 5, trên dưới có hai cửa song song, chất liệu là dùng da và xương của hung thú bình thường chế thành.
Trên mặt của Lê Tuyết hiện lên tia nghiêm túc, kéo cửa của tủ lạnh ra.
Một khắc sau, một luồng hơi lạnh tỏa ra trước mặt, khiến cho cô gái tóc tím vội vã lùi lại hai bước.
- Hình như là thành công rồi.
Đôi mắt màu xám của Lê Nhã sáng lên.
- Chắc là vậy.
Lê Tuyết thở phào, tủ lạnh trước mặt cũng xem như là linh khí trung cấp.
Thứ này đã được cô xây dựng năm mạch lộ, ba bộ phận ở trên tủ lạnh, ngoài ra còn có hai bộ phận ở dưới tủ lạnh, mỗi đường đều sẽ thực hiện nhiệm vụ riêng của mình.
Vảy Băng Minh Xà cung cấp khí lạnh liên tục không ngừng, mạch lộ đã được trải qua xử lí đặc biệt, đa số khí lạnh đều dừng ở bộ phận phía trên tủ lạnh, có thể tỏa ra khí lạnh, làm đông lạnh nhanh chóng, chỉ có một số ít khí lạnh khuếch tán đến phần dưới của tủ lạnh, tạo thành vùng lạnh mát.
Trước khi khảm nạm miếng vảy của Băng Minh Xà, nó chỉ là một ngăn tủ da thú bình thường, sau khi đặt miếng vảy Băng Minh Xà lên, nó đã trở thành tủ lạnh chân chính.
- Đi thôi, chúng ta đi báo cáo cho Thành chủ đại nhân.
A Lệ Nhã thở ra một hơi, phiền não của những ngày qua đã tan biến hết.
Cô và chị gái vì để chế tạo tủ lạnh, đã mấy ngày chưa ngủ ngon giấc.
- Đi thôi.
Giọng của A Lệ Tuyết đã thoải mái hơn rất nhiều.
Hai chị em đi ra từ Xưởng Linh Khí, đem theo tủ lạnh đi về hướng tầng năm của Khu vực Trung ương.
Cửa thư phòng, tiểu hầu gái ngoan ngoãn đứng nghịch ngón tay, yên tĩnh đợi thành chủ trong phòng ra mệnh lệnh.
- Đạp đạp!
Lê Nhã và Lê Tuyết mang theo tủ lạnh đi đến.
- Tìm Mục Lương đại nhân sao?
Âm thanh nhỏ nhẹ của Vệ Ấu Lan vang lên, ánh mắt rơi vào chiếc tủ da thú do hai cô gái mang theo.
- Ừm, làm phiền hãy đi thông báo một tiếng.
Lê Tuyết dịu dàng nói.
- Xin chờ một chút.
Tiểu hầu gái xoay người lại gõ cửa phòng:
- Mục Lương đại nhân, tiểu thư Lê Nhã và tiểu thư Lê Tuyết đến rồi.
- Mời vào.
Kẽo kẹt...
Tiểu hầu gái nhận được câu trả lời, giơ tay lên nhẹ nhàng đẩy cánh cửa gỗ của thư phòng ra, nghiêng người để cho hai chị em Lê Nhã đi vào.
- Thành chủ đại nhân, chúng tôi đã chế tạo tủ lạnh thành công rồi.
Lê Nhã nhanh chóng nói, đặt tủ lạnh ở chính giữa thư phòng.
- Nhanh như vậy sao?
Con ngươi màu đen của Mục Lương sáng lên, vội vã bỏ bản thảo trong tay xuống, đứng lên đi đến phía trước tủ lạnh.
Anh vốn tưởng rằng phải nghiên cứu tầm mười ngày nửa tháng mới có kết quả, không nghĩ đến bây giờ lại cho bản thân một bất ngờ.
- Rất đơn giản.
Lê Nhã nhếch miệng lên, có chút kiêu ngạo.
- Cạch cạch!
Mục Lương mở cửa phần trên, bên trong trống không, chỉ có hơi lạnh đập thẳng vào mặt.
Anh lên tiếng hỏi:
- Ta đề xuất vài kiến nghị, trong tủ lạnh có thể để thêm hai tầng tấm ngăn, có thể để thêm nhiều đồ hơn...
- Dạ vâng.
Lê Nhã và Lê Tuyết nhìn nhau, liền vội vàng gật đầu.
- À đúng rồi, tủ lạnh có khó làm không?
Mục Lương nghiêm túc hỏi.
- Vẫn ổn ạ.
Lê Tuyết nhẹ nhàng nói.
Tủ lạnh sử dụng da và xương của hung thú nên rất dễ, nhưng nguyên liệu cốt lõi là vảy Băng Minh Xà và tinh thạch hung thú.
Lần đầu tiên chế tạo tủ lạnh, vì chưa có kinh nghiệm, nên tiến độ khá chậm.
- Nếu như đầy đủ nguyên liệu, một ngày có thể làm được mấy cái?
Khuôn mặt của anh nghiêm túc hỏi.
Lê Tuyết do dự một lúc, rồi đáp lại:
- Hai chiếc ạ, Xưởng Linh Khí thiếu người.
- Ta sẽ điều thêm người qua cho hai ngươi, cách xử lí các tài liệu bình thường, có thể cho bọn họ làm.
Mục Lương đóng cửa tủ lạnh lại rồi nói.
- Vâng.
Lê Nhã nghiêm túc gật đầu.
Âm thanh lạnh nhạt của Mục Lương vang lên:
- Tinh thạch hung thú sơ cấp, có thể chống đỡ tủ lạnh trong bao lâu?
- Dựa theo tình huống trước mắt, tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, có thể duy trì tủ lạnh sử dụng trong mười ngày.
Lê Nhã tính toán thời gian.
- Mười ngày, cũng được.
Mục Lương khẽ gật đầu.
Giọng của anh bình tĩnh nói:
- Chiếc tủ lạnh này cứ để ở đây đi, các ngươi quay về tiếp tục làm tủ lạnh, ta cần mười chiếc tủ lạnh.
- Vâng.
Lê Nhã và Lê Tuyết nhìn nhau, cung kính rời khỏi, thuận tay đóng lại cửa phòng.
Mục Lương nâng tủ lạnh lên, nhếch miệng, đặt nó bên cạnh bàn gỗ, lẩm bẩm một mình:
- Có tủ lạnh rồi, Phố Buôn Bán lại có thể mở một cửa tiệm mới.
Trong đầu của anh đã có ý tưởng, ví dụ như mở một tiệm kem tươi, hoặc tiệm đồ uống lạnh, trước đây muốn chế tạo tủ lạnh, hoàn toàn vì muốn thuận tiện, có thể cất giữ thức ăn trong tủ lạnh, không cần phải mỗi lần đều chạy đến kho lạnh để lấy thịt.
- Mễ Nặc nhìn thấy nhất định sẽ rất vui vẻ.
Mục Lương nhỏ giọng thì thầm một câu.
- Mục Lương.
Cửa thư phòng bị đẩy ra, cô gái tai thỏ bị kích động đi vào thư phòng, vừa liếc mắt đã phát hiện tủ lạnh.
- Mục Lương, đó là cái gì?
Mễ Nặc lên tiếng hỏi.
- Tủ lạnh.
Mục Lương mỉm cười giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận