Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1178: Sẽ Không, Không Có Nhiều Trùng Hợp Như Vậy Đâu!



Trên thế gian này, người có khuôn mặt giống cô như đúc chỉ có một mình người chị gái sinh đôi đó.

- Chính là Đại Ma Pháp Sư.

Bạch Sương rụt cổ, cô lại lui về phía sau hai bước.

- Đừng kích động, ngồi xuống trước đi.

Mục Lương đưa tay kéo người phụ nữ tao nhã ngồi xuống.

Anh nhẹ nhàng vỗ lưng của cô, lên tiếng trấn an:

- Ta biết ngươi đang nghĩ cái gì, chúng ta cứ hỏi rõ ràng đã rồi mới kết luận được.

Mục Lương biết, cô gái tao nhã hoài nghi Đại Ma Pháp Sư của vương quốc Hải Đinh, chính là Nguyệt Thấm Di đã thất lạc nhiều năm. Nguyệt Thấm Lan thở dài một hơi, sau đó cô chậm rãi bình tĩnh lại.

Cô nhìn về phía cô gái tóc tím, khách khí hỏi:

- Đại Ma Pháp Sư của vương quốc các ngươi nhậm chức từ lúc nào?

- Chuyện này, ta phải nghĩ...

Bạch Sương ấn tay lên trán, cô đang cố nhớ lại, sau đó mới không xác định nói:

- Chắc hai hoặc ba năm trước, ta cũng nhớ không rõ lắm.

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy, lập tức hô hấp trở nên nhanh hơn vài phần. Ba năm trước đây, chị gái cô tiến vào chỗ sâu trong Vùng Nước Mặn, cũng trùng khớp với khoảng thời gian Bạch Sương nói, vì vậy cô không có cách nào áp chế sự kích động trong lòng, lại tiếp tục hỏi:

- Tên Đại Ma Pháp Sư kia là gì?

- Gọi là Nguyệt Di.

Bạch Sương đáp lại một câu.

- Nguyệt Di?

Nguyệt Thấm Lan há to đôi môi đỏ mọng, vẻ mặt ủ rũ xuống.

Khóe mắt Mục Lương giật giật, anh nâng tay tức giận gõ một cái lên đầu cô gái tao nhã.

Anh cười khổ nói:

- Ngốc ơi, vừa nghe đã biết là cô ấy lấy tên giả để che giấu danh tự thật của mình rồi!

-..?

Con ngươi xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan sáng lên, cô cảm thấy Mục Lương nói rất có đạo lý.

Cô kinh ngạc nói:

- Nói như vậy, chị gái ta đã đi đến vùng đất mới!

- Rất có thể, nhưng cũng không loại trừ được khả năng chuyện này chỉ là trùng hợp.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, rất kiên định nói:

- Sẽ không, không có nhiều trùng hợp như vậy đâu!

Mục Lương đưa tay ra vuốt ve tóc cô, nghi hoặc nói:

- Lại nói, vì sao chị của ngươi lại tới vùng đất mới?

- Ta cũng không biết...

Nguyệt Thấm Lan than nhẹ một tiếng.

Bạch Sương chớp chớp con ngươi màu tím:

- Hai người thì thầm cái gì vậy?

Mục Lương nhìn về phía cô gái tóc tím, ôn hoà hỏi:

- Đại Ma Pháp Sư biết loại ma pháp gì?

- Cô biết ma pháp hệ thuỷ, thực lực vô cùng mạnh mẽ.

Đôi mắt Bạch Sương tràn đầy sùng bái nói.

Đại Ma Pháp Sư là ma pháp sư cấp tám, thực lực đứng trong hàng ngũ những cao thủ đứng đầu vương quốc Hải Đinh.

Nguyệt Thấm Lan và Mục Lương liếc nhau, trong lòng hai người càng thêm xác định Nguyệt Di kia chính là chị gái Nguyệt Thấm Di.

- Các ngươi quen biết Đại Ma Pháp Sư sao?

Bạch Sương kinh ngạc hỏi.

Mục Lương đưa tay ngăn lại Nguyệt Thấm Lan, anh lắc đầu nói:

- Chính là cảm thấy cái tên đó rất quen thuộc.

Cô gái tao nhã nhẫn nại xuống, tâm trí cô đã bay tới Vùng Nước Mặn rồi, hiện giờ đang nghĩ không biết chị gái mình hiện giờ ra sao.

- Được rồi...

Bạch Sương nói thầm một câu.

- Ngươi đi về trước đi, chờ tới khi có tin tức của vương quốc Hải Đinh và kênh Sương Mù, ta sẽ nói cho ngươi biết.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Được.

Bạch Sương cúi đầu, xoay người đầy mất mát rời khỏi thư phòng.

Cùm cụp… Cửa phòng bị đóng lại, tiếng bước chân dần đi xa.

- Mục Lương, không nói cho cô ấy biết sao?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hỏi.

Cô chỉ chính là chỗ sâu nhất trong Vùng Nước Mặn, ở nơi đó có thể tìm được tin tức của kênh Sương Mù.

- Không vội vàng, chờ Bạch Trạch ở bên kia điều tra xem có tin tức gì không rồi tính.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

- Nhưng lại nói, nếu tìm được kênh Sương Mù rồi, vậy Vương Quốc Hải Đinh sẽ ở đâu?

Nguyệt Thấm Lan chớp mắt, cô đặt bàn tay mình lên mu bàn tay Mục Lương hỏi.

Đôi mắt của anh loé sáng, dịu dàng nói:

- Ta đoán, vùng đất mới và vương quốc Hải Đinh rất có thể nằm ở một đầu khác của kênh Sương Mù.

- Có lẽ là thế, nếu không chúng ta đã sớm nhận được tình báo về vương quốc này.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu đồng ý.

Cô mím đôi môi đỏ mọng, trong lòng tràn đầy nỗi nhớ thương chị gái.

Mục Lương đưa tay ra nhẹ nhàng nâng cằm cô gái tao nhã, dịu dàng nói:

- Chờ tới khi thuỷ triều Hư Quỷ chấm dứt, ta mang ngươi đi đến vùng đất mới.

Nguyệt Thấm Lan do dự một chút, sau đó nhẹ giọng nói:

- Như vậy có thể làm chậm trễ sự phát triển sau này của thành Huyền Vũ không?

- Yên tâm đi, chờ tới khi thuỷ triều Hư Quỷ chấm dứt, thành Huyền Vũ cũng đã tới đại lục bên kia rồi.

Mục Lương bấm tay nhẹ nhàng búng lên trán cô, cười nói:

- Dân cư của của châu lục ấy rất đông, cũng có lợi cho thành Huyền Vũ phát triển, hơn nữa, còn có thể kiếm thật nhiều tinh thạch.

- Có điều vùng đất bên kia không thiếu nước cũng không thiếu rau xanh, chúng ta sẽ dùng gì để giao dịch với vương quốc bọn họ?

Nguyệt Thấm Lan trong trẻo hỏi.

Từ trong miệng cô gái tóc tím, bọn họ biết được ở vùng đất này có nước có cây xanh, chất lượng không khí cũng rất tốt.

Mục Lương khẽ cười nói:

- Rất nhiều thứ có thể giao dịch được, ví dụ như vải dệt, đồ hộp, đồ uống, rất nhiều thứ.

Thành Huyền Vũ không chỉ có nước và rau xanh, còn có rất nhiều những đồ vật khác nữa, chắc chắn sẽ có đồ vật để giao dịch kiếm tinh thạch.

- Nếu là vậy, có lẽ giá cả của đồ uống nên nâng lên một chút.

Con ngươi xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan loé sáng, cô lập tức cầm lấy sổ ghi chép công việc.

- Trước khi tới châu lục ấy, phải tạo thêm mấy phi thuyền vận chuyển mới được.

Mục Lương có chút suy nghĩ nói.

Anh không muốn buông tha cho thị trường bên này, cho nên cần phi thuyền vận chuyển đến vận chuyển hàng hoá, ba căn cứ trung chuyển cũng cần mấy phi thuyền vận chuyển để dùng.

Đợi khi tới bên kia, cũng cần phi thuyền vận chuyển để tới các vương quốc khác giao dịch hàng hoá. Nếu chúng ta có thể dùng một đội phi thuyền vận chuyển bay qua đó, có lẽ sẽ khiến cho những thương nhân của vương quốc kia lễ phép với chúng ta hơn một chút?

Nguyệt Thấm Lan lật một tờ ghi chép công việc, mở miệng nói:

- Chờ tới khi thành Tấn Nguyên, thành Sa, thành Phượng bên kia chuyển những linh kiện lắp ráp trở về, tốc độ chế tạo phi thuyền vận chuyển sẽ nhanh hơn không ít.

- Tính toán thời gian, bọn họ còn chưa tới những thành phố đó.

Mục Lương dựa lưng vào ghế, lạnh nhạt nói:

- Chờ tới khi bọn họ làm theo mệnh lệnh thu thập đủ tài liệu hung thú, lại tiến hành gia công tài liệu hung thú, cuối cùng cần vận chuyển trở về, quá trình này cũng cần tới mấy tháng thời gian.

- Vì tiết kiệm nhân lực, không còn cách nào khác.

Nguyệt Thấm Lan nhún vai.

Cô tao nhã nói:

- Nhưng đã nhanh hơn nhiều so với chúng ta tự bỏ nhân công của mình ra làm.

- Ừm, trước hết cứ như vậy đi.

Mục Lương ngáp một cái.

- Ngươi ngủ đi.

Nguyệt Thấm Lan ôn nhu nói. Cô đứng lên, thật nhanh sải bước rời khỏi thư phòng.

………..

Ở chỗ sâu trong biển cả, có một tòa hải đảo với hình dạng rất kỳ lạ.

Nếu đứng từ trên cao nhìn xuống hải đảo này, sẽ phát hiện đảo nhỏ này có hình dạng giống một con bướm đang giương cánh. Nơi này chính là đảo Hải Điệp, có kích thước tương đương với Tiểu Huyền Vũ cấp chín.

Cư dân trên đảo có khoảng mười tám ngàn người, xem như hải đảo có đông dân cư trong biển.

.

Bạn cần đăng nhập để bình luận